NỖI SẦU ĐI HOANG
Kể từ ấy tim em cằn sỏi đá
Đã bao ngày nhuộm tím cả hồng hoang
Ôi còn đâu ngõ tình thuở huy hoàng
Giờ hạnh phúc thoảng ngang chừ lụi tắt
Còn đâu nữa duyên mình tràn nước mắt
Đêm lạnh lùng em gặm nhấm xót đau
Gối chăn đơn hạnh phúc nhạt phai màu
Buồng tim lạnh bước chân lê hóa đá
Anh có biết con phố xưa hóa lạ
In dấu chân giây phút bỏng đam mê
Cùng dìu nhau sớm tối chung lối về
Nay một bóng chỉ riêng em thầm nhủ
Ngày xưa ấy lời thề giờ đã cũ
Anh quên rồi em ấp ủ trong tâm
Đêm mưa rơi trở gối bóng âm thầm
Mưa tan tác đêm thâm đời hoang phế.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét