ĐÊM HOANG
Mưa dầm đẫm ướt lạc hồn côi
Mục rữa ngày qua ngập bến bồi
Khuất nẻo đông về giăng phủ lối
Hoang tàn lạnh buốt cả hồn tôi
Người về chốn ấy thả bóng trôi
Rượu ấm tình êm ái đắp bồi
Nghĩa đượm hiền thê duyên nóng hổi
Tình xưa nghiã đoạn nhạt xa rồi.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét