Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2018

LỐI HẸN THÁNG 10

LỐI HẸN THÁNG 10

Tháng Mười về anh có biết hay không
Mình đã hẹn khi đông vừa chạm ngõ
Ôm sầu mãi tiếng thương giờ kịp tỏ
Nắm tay nhau đi đến cuối con đường

Thu đã tàn gom sợi nhớ vấn vương
Thơm mùi lúa thoảng hương Lài rất khẽ
Mình nắm chặt bàn tay này anh nhé
Quyện môi hôn thỏ thẻ lúc đêm về

Tháng mười rồi ấp ủ chuyện phu thê
Anh nhớ nhé câu thề men ái đượm
Thưa Cha Mẹ cơi trầu cùng vôi ướm
Gối thêu hồng đôi bướm mộng từng đêm

Sẽ cùng nhau bồi đắp ngọt môi mềm
Dù gian khổ dù nghĩa đời thêm cơm áo
Không quản ngại những muộn phiền rối não
Mãi thơm nồng hạnh phúc khải hoàn ca.

Kiều Trang

NGHĨA

NGHĨA

Họ bảo đôi mình tựa trúc mai
Hằng đêm ấp ủ suốt canh dài
Trời thơ vọng luyến tình thơm mãi
Nẻo mộng chờ vương ái đượm hoài
Ngọt đắm trầu têm vừa dạ gái
Say nồng rượu ấm thỏa đời trai
Thềm xưa lối cũ hoa hồng trải
Kết sợi tơ lòng nghĩa chẳng phai.

Kiều Trang
--

TÌNH

Đôi mình mãi đẹp ước ngày mai
Bởi nghĩa trăm năm kết mộng dài
Dẫu sóng trùng khơi nào có ngại
Dù mưa chớp bể vẫn yêu hoài
Câu thề giữ vẹn bền tâm gái
Chữ luyến cho tròn vững dạ trai
Nguyệt lão xe duyên tình thắm lại
Qua ngàn thử thách chẳng hề phai

Minh Hien
---

NHẮN NGƯỜI

Vẫn ước vuông tròn chuyện mối mai
Thành đôi kết mộng phú thơ dài
Đường xuân rộn rã nồng hương lại
Ngõ hạnh triền miên lịm sắc hoài
Hãy vẹn ân nguyền cho trọn ngải
Thêm dày thệ ước để ngời trai
Rồi đây hiệp cẩn về chung mái
Dệt khúc tang tình khó nhạt phai

HANSY

BIỂN

BIỂN

Biển mãi ngàn năm mặn với đời
Biển đầy cá bạc nẻo trùng khơi
Biển hôn bãi cát vờn con sóng
Biển hát bài ca quyện gió trời
Biển nhớ chiều kia người dỗi mộng
Biển mơ buổi nọ nghĩa thêm lời
Biển mong một sớm ngày tao ngộ
Biển khát khao tình đỏ thắm ơi.

Kiều Trang

— THUYỀN —

Thuyền chung với biển tự muôn đời
Thuyền chở hương tình khắp nẻo khơi
Thuyền gập ghềnh chao ngàn lượn sóng
Thuyền thong thả cặp bến duyên trời
Thuyền mang nỗi nhớ cho chờ đợi
Thuyền giữ niềm yêu chẳng thốt lời
Thuyền dõi theo người nơi viễn xứ
Thuyền tìm chốn cũ gọi mình ơi ...

Trần Tấn Lai 30/9/2018

EM ĐI RỒI

EM ĐI RỒI

Em đi rồi con phố vắng buồn tênh
Buồng tim dỗi chông chênh sao tội quá
Nghe thổn thức giữa bóng đêm xa lạ
Gió ru hời đưa chiếc lá về đâu

Em đi rồi thổn thức trỗi giọt sầu
Căn gác lạnh mưa ngâu buồn rả rích
Nghe hơi thở giữa không gian tĩnh mịch
Giữa đêm dài u tịch lạnh tim côi

Quay lưng đi nào hay có kẻ ngồi
Cứ chờ đợi bóng người về chốn cũ
Dòng châu đổ  bông hoa Nhài héo nụ
Chẳng ngát hương mầm nhú những đêm về

Em đi rồi ..anh đếm bước lê thê
Nơi cuối phố vụng về đêm lẻ chiếc
Rồi lặng lẽ dỗi đời mình thua thiệt
Trọn vòng tay chẳng giữ nổi tim người.

Kiều Trang

MỘNG TRỖI

MỘNG TRỖI

Ta là gì giữa sa mạc bao la
Là cát bụi giữa thiên hà tinh tú
Là sao lẻ giữa đông tìm nơi ngụ
Là cô đơn ấp ủ lúc đêm về

Là canh trường vật lộn những cơn mê
Rồi thao thức bộn bề trong đêm tối
Rồi chập chững con tim đần ngu bội
Cứ đi tìm trên vết nứt thời gian

Em là ai mà nghe dạ bàng hoàng
Tim bỗng trỗi giữa biển ngàn con sóng
Cứ hoang hoải đợi chờ nghe cháy bỏng
Đã lâu rồi ước mộng biết không em

Em là ai ?

Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2018

NỐI MỘNG



NỐI MỘNG


Dấu yêu hỡi cùng em đan dệt mộng
Nối cầu tương ngày kia chuyện xa gần
Nợ cau trầu đôi mình hẳn kết thân
Chẳng đong đếm hoài ân đỉnh não

Tay anh hái tặng riêng em quả táo
Ngọt hương nồng vị ái thấm qua
Trao cho em men say đậm chén ngà
Thương người lắm  ru mộng từ độ ấy

Hãy cứ tỏ xin người đừng giấu đậy
Để em chờ tim dậy sóng trùng khơi
Đến bên nhau mình say ngát hương trời
Không như lá diêu bông hoài chưng hửng

Anh nào tỏ mà trách đời hờ hững
Vẫn dạ này chờ đợi mãi tin yêu
Đã trót vương người a chớ nói nhiều
Là trông đợi người à em trông đợi

Chiều thứ bảy đôi tình nhân về với
Tay đan tay e ấp nụ cười hồng
Cõi vô thường dạ nào dám trông mong
Chỉ là vậy cõi lòng vui hoa mộng.

Kiều Trang
-
YÊU TRONG MỘNG TƯỞNG
23\09 Doon Hồ

Nàng vẫn mãi là người tình trong mộng
Chỉ yêu thôi nhưng không thể lại gần
Ta yêu nàng như yêu cả bản thân
Không nao núng chút phân vân sầu não.

Ta yêu nàng như yêu một vườn táo
Do ta trồng khi giông bão ghé qua
Lấy tâm thân che chắn những ngọc ngà
Chỉ đổi lấy nụ cười tha thiết ấy.

Những ngày qua ta không hề che đậy
Rằng tình mình như sóng dậy ngoài khơi
Đối với ta nàng là cả biển trời
Là thu đẹp chiếc lá rơi lơ lửng.

Dẫu luôn biết tình nàng chỉ hờ hững
Ta không màng mà vẫn vững dạ yêu
Chỉ vậy thôi không đòi hỏi chi nhiều
Chẳng ham muốn cần nàng hiểu thầu đáo.

Có những lúc trong lòng thường mách bảo
Tỏ tình đi ...! Để gỡ tháo tơ lòng
Nhưng ta biết lòng nàng chẳng đoái mong
Đành thôi vậy ta yêu trong mộng tưởng.

LỐI MỘNG

 LỐI MỘNG

Về đây hiệp cẩn nối duyên bồi
Ái mặn thêm nồng đắp ngọt môi
Mặc gió mây vần loang khắp nẻo
Dù mưa nắng đổ kéo ngang đồi
Tim chàng quyến dạ không hề đổi
Nghĩa thiếp ghim lòng mãi chẳng thôi
Ước nguyện đêm về chung một lối
Hồng tơ dệt thắm mộng vươn chồi.

Kiều Trang

TUỔI ĐÁ VÀNG

TUỔI ĐÁ VÀNG

Đêm lại về trằn trọc thuở còn son
Nghe chừng đã hao mòn chân bước mãi
Muốn níu kéo ủ thời gian chùng lại
Ghì giữ mình kìm nén tuổi niên trôi

Ước chi mình trở về tuổi đôi mươi
Thuở  niên thiếu tự do cười bay nhảy
Tim khao khát ngọn tình nồng rực cháy
Lúc ban đầu ngày ấy chẳng phôi phai

Sắp tàn canh thao thức vẫn miệt mài
Ta hoang hoải những đêm dài vô định
Rồi tự nhủ không gì mà suy tính
Kệ đi rồi mọi việc sẽ trôi qua

Thuốc thời gian ắt hẳn sẽ nhạt nhòa
Là quá vãng dịu xoa vết thương ấy
Rồi sẽ úa héo vàng lá thu ấy
Chẳng là gì ân ngãi chẳng là chi .

Kiều Trang

Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2018

NỐI SỢI TƠ TRỜI

NỐI SỢI TƠ TRỜI

Gom tất cả mây xanh
Nồng nàn màu tím biếc
Mối tình đầu tha thiết
Ghim nỗi nhớ gửi anh

Gửi sợi nắng trong xanh
Cả con tim lý trí
Gửi đêm dài mộng mị
Thổn thức nhớ về em

Bóng tàn  giấc trọn đêm
Mình yêu lâu rồi nhỉ
Cùng nhau se tơ chỉ
Nối chặt nghĩa vợ chồng

Đồng ý nhé được không
Anh về thưa cha mẹ
Cho duyên mình nên nhẽ
Đường đời bước chung đôi.

Kiều Trang

HỒN LÃNG TỬ

HỒN LÃNG TỬ

Hồn lãng tử ta phiêu du cùng gió
Thỏa cùng mây  ao ước tận trời xanh
Thỏa khát khao ôm sóng bạc giữa gành
Ru mộng ảo trong lành nghe khúc nhạc

Này gió hỡi giữa rừng hoa thơm ngát
Có nhớ gì mà ngào ngạt giữa ánh dương
Giữa rừng chiều mình nối nhịp tơ vương
Tim khao khát trỗi hòa dâng bỏng cháy

Là lãng tử chớ vương đèo tình ái
Khối nặng sầu gửi mãi chốn tầng không
Chẳng đeo mang chẳng vướng bận má hồng
Thả hồn lãng thanh thản cười rộn rã

Ta vẫn bước vững vàng chân khỏi ngã
Giữ tim mình thoát khỏi những đam mê
Lẻ bước chân lối mòn cũ đêm về
Trong hoang hoải bên lề đêm tối vắng

Đời có hiểu giữa đêm dài tĩnh lặng
Những canh trường trằn trọc ước ngày mai
Là hành trang cho những tháng ngày dài
Bước vô định không cần ai đâu nhỉ

Ta cứ viết chừng nào còn ý chí
Viết cho đời khi trí tuệ còn đây.

Kiều Trang

BIỂN TÌNH

BIỂN TÌNH


Sẽ nắm chặt tay nhau
Đừng buông lơi người nhé
Hạnh duyên nào đâu dễ
Giữa biển người mênh mông

Chúng mình đã mỏi trông
Gặp nhau rồi thương nhớ
Gắng xây tròn duyên nợ
Để mai này có nhau

Giữa bóng tối phai màu
Giữa đêm dài nhân thế
Gục đầu hơi thở nhẹ
Hương nồng phả dâng cao

Như gió biển tung trào
Nhè nhẹ hôn bờ cát
Con sóng biển đầu bạc
Ngàn đời khát dịu êm.

Kiều Trang

Thứ Năm, 27 tháng 9, 2018

ĐÊM HOANG

ĐÊM HOANG

Nhắn nhủ bao lần mộng hãy im
Mà sao nức nở giữa đêm tìm
Niềm đau xác rã tràn vương lối
Nẻo nhớ  thân nhàu lặng xót tim
Dõi bóng âm thầm môi ái quạnh
Nhìn mây khắc khoải  lệ thương chìm
Đành thôi giã biệt từ nay nhé
Nhật ký chêm dòng lạnh lẽo ghim

Kiều Trang
---
NHỦ LÒNG

Ơi vùng bão tố gắng nằm im
Chớ rộn ràng khua giữa kiếm tìm
Để những đêm trường thôi tiếc mộng
Cho trời quá vãng khỏi luồn tim
Và thăm thẳm nhớ ngàn hương tỏa
Lại não nề đau vạn sắc chìm
Đã dặn tâm lòng xa nẻo cũ
Sao mà kỷ niệm cứ hoài ghim

HANSY

DUYÊN NGHÈO

DUYÊN NGHÈO


Dạ bảo tơ trời trót lỡ yêu
Lòng vương vấn mộng đã bao chiều
Thầm thương nhủ Mẹ bàn câu chuyện
Trộm nhớ mời Cha tỏ mấy  điều
Nghĩa hẹn cơi trầu không thể thiếu
 Duyên chờ cút  rượu chẳng  hề phiêu
Tuy nghèo thắm đượm đôi mình hiểu
Ái mặn đêm trường xóa tịch liêu

Kiều Trang
---

_____ QUYẾT PHẢI YÊU.! _____

Sao đành lưỡng lự ngõ lời yêu.
Dạ đã nhầm vương cả sớm chiều.
Tưởng nhớ nhưng rồi chưa rõ liệu.
Thương thầm quyết phải hạ vì kiêu.
Đò xuôi một cõi dù không thiếu.
Nước chảy đôi dòng vẫn quạnh hiu
Lạnh lẽo triền miên càng thấu hiểu.
Duyên thời nắm chặt thả hồn xiêu.

Gia Huy
--
ƯỚC CẦU

Mong cầu rộn rã ngọt đường yêu
Phả lịm trào dâng mỗi sớm chiều
Vũ khúc mơ nồng thơm thảo diệu
Câu tình mộng ngát lững lờ phiêu
Êm đềm tuổi nhớ triền miên điệu
Rạng rỡ mùa thương khấp khởi điều
Mãi nhé hương lòng luôn thấu hiểu
Cho ngời trăng gió bạt cô liêu

HANSY

ĐI CÙNG THẦN TƯỢNG

ĐI CÙNG THẦN TƯỢNG

Viết cho người khi bóng tối chuyển sâu
Vương trong dạ  "Ở  hai đầu nỗi nhớ "
Đêm chìm xuống trằn trọc thêm " Duyên nợ"
"Mưa nửa đêm"  tí tách chái  hiên nhà

Anh có về khi hạt nắng " Phôi pha "
Nghe Trần Hiếu* giọng ca bài " Dĩ vãng "
Đan Trường* xót  của một thời  "Phiêu Lãng "
"Khúc Tình Vàng " nghe mặn chát hồn ai

Anh có về khi phiến đá trải dài
Nghe  "Cát bụi" khi nào mình hóa kiếp
Thăm Bác Trịnh* bài ca còn nối tiếp
" Diễm Xưa" à vang vọng khắp đâu đây

Anh có về "Thương Nhớ Miền Trung" đây
Ghé  "Đà Nẵng" "Sông Hàn" nghe trời sáng
Chiều đêm xuống "Rong Rêu"  trên "Phố Vắng"
"Phút tạ từ" thao thức trọn đêm thôi.

Kiều Trang

 * Bác Trịnh : Cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn
 Ca sĩ Đan Trường
Nghệ sĩ ưu tú Trần Hiếu

Thứ Tư, 26 tháng 9, 2018

VÙNG KÝ ỨC

VÙNG KÝ ỨC

Đã lâu rồi ta chẳng viết cho em
Vùng kỷ niệm đã phai nhèm ký ức
Dấu yêu hỡi giữa cõi miền hư thực
Chẳng còn thương  thao thức buổi đêm về

Hẳn xa rồi ngày ấy nguyện phu thê
Quên duyên nợ câu nguyện thề ước hẹn
Cây đời trỗi khát xanh bồi thai nghén
Quên chuyện tình niên thiếu cạnh bờ ao

Nhớ cái hôm anh xé lạt hàng rào
Đi bắt bướm hái sim  dâng cô bé
Làm đám cưới ngô nghê  cười thỏ thẻ
Chuyện tím cà hai đứa trẻ ngây ngô

Đã qua đi những năm tháng dại khờ
Người một bước trên nẻo đời toan tính
Cứ mải miết theo dòng đời vô định
Dư âm còn ngự trị  cả buồng tim

Đã chìm sâu  ký ức bủa vây  tìm
Phơi xác lá cuối thu mình từ giã
Từ dạo ấy chúng mình chia đôi ngả
Lần cuối cùng cánh chim nhỏ biệt ly.

Kiều Trang

Thứ Ba, 25 tháng 9, 2018

CANH VẮNG

CANH VẮNG

Gom nỗi nhớ vào tim
Giấu nhẹm làn hơi thở
Rã rời chân vương nợ
Giăng mành lối đi hoang

Tơ chùng cất tiếng than
Lỗi nhịp đàn đứt phím
Hồn côi dường chết lịm
Ái ngật ngưỡng chuốc say

Mộng nắm một bàn tay
Trải qua miền sáng tối
À thì ra mơ lỗi
Ảo mộng tội vương mang

Giấc mơ quá bẽ bàng
Thẳm sau trong ký ức
Trở về đời hiện thực
Nét trời nhuốm sầu đau

Kiều Trang

DƯ ÂM



DƯ ÂM

Em nhủ lòng dẫu phải quên anh
Tim bồi quặn chòng chành tựa khói
Chẳng tin nhắn một dòng thăm hỏi
Điện thoại im ngóng mỏi mắt chờ

Đã lâu rồi tím ngắt trang thơ
Hồn lạnh lẽo mắt hờ mong mỏi
Dạ hoang hoải đông tràn buốt nhói
Chợt lạnh lùng bóng tối nhớ ai

Đêm qua mau tiếp nối ngày dài
Thương dạ tím hờn chai giữa nắng
Ôm kỷ niệm chắt chiu thầm lặng
Gửi hoang hồn giọt đắng chênh vênh.

 Kiều Trang
-
CHỈ CÒN MÌNH ANH

Chẳng còn gì em đã xa anh
Bao ước mộng tan tành mây khói
Giờ trống vắng một mình tự hỏi
Tháng ngày qua ai nói mong chờ?

Giọt sương mù ướt vụn trang thơ
Gieo cái lạnh từng giờ len lỏi
Lòng thấp thỏm buồng tim quặn nhói
Mãi mơ màng thốt gọi tên ai.

Thu nhẹ qua nối tiếp đông dài
Cây trơ trọi chiều phai hạt nắng
Ta bước khẽ gót chân thầm lặng
Lối đi về ngõ vắng buồn tênh.

             Rùa Vàng 23/9/2018
_
PHẬN NGHÈO

Đã bao phen lội suối băng ghềnh
Nghe trong dạ bấp bênh khó tả
Xuân chẳng thấy chỉ toàn mùa hạ
Khiến cõi lòng buồn bã không yên

Bước chân hoang khập khiễng bên triền
Bao năm tháng như điên như dại
Người đã vắng khiến ta khắc khoải
Kiếp phong trần vượt ải nhiều phen

Vẫn ước mong về dưới ánh đèn
Thoát ra khỏi bóng đen tăm tối
Thân lãng tử nào đâu vướng tội
Sống chân thành có lỗi hay sao.?

                Nguyễn Huy Hiếu
______________________________

NHỚ ANH 😊😊😊😊

Nhớ rất nhiều hình dáng của anh
Dù hi vọng mong manh làn khói
Nghe nhói buốt con tim thầm hỏi
Người hay không khi nói sẽ chờ?

Nhặt nổi sầu viết vội dòng thơ
Yêu say đắm tâm khờ mệt mỏi
Sao hờ hững để lòng đau nhói
Những lúc buồn biết gọi tên ai

Thẫn thờ đêm thức trắng canh dài
Trông ngày mới phôi phai giọt nắng
Người cất bước quay lưng lẳng lặng
Ta mãi hồn ngỏ vắng chông chênh
 
Son Nguyễn
   

Thứ Hai, 24 tháng 9, 2018

ĐÊM HOANG

ĐÊM HOANG

Nhắn nhủ bao lần mộng hãy im
Mà sao nức nở giữa đêm tìm
Niềm đau xác rã tràn vương lối
Nẻo nhớ  thân nhàu lặng xót tim
Dõi bóng âm thầm môi ái quạnh
Nhìn mây khắc khoải  lệ thương chìm
Đành thôi giã biệt từ nay nhé
Nhật ký chêm dòng lạnh lẽo ghim

Kiều Trang
---
NHỦ LÒNG

Ơi vùng bão tố gắng nằm im
Chớ rộn ràng khua giữa kiếm tìm
Để những đêm trường thôi tiếc mộng
Cho trời quá vãng khỏi luồn tim
Và thăm thẳm nhớ ngàn hương tỏa
Lại não nề đau vạn sắc chìm
Đã dặn tâm lòng xa nẻo cũ
Sao mà kỷ niệm cứ hoài ghim

HANSY

Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2018

DẠ KHÚC

DẠ KHÚC

Một chút  duyên hờ mãi luyến chi
Mà vương khắc  dạ ngõ xuân thì
Thềm hoa tỏa sắc vươn  chồi nhú
 Chiếc lá xa cành nuối cuộc đi
 Nhạt mối mơ huyền đau nẻo nhớ
 Hồng tơ mộng hão tiếc môi  ghì
Phong hàn chốn cũ nào ai tỏ
Có kẻ sầu tư khóc những gì

Kiều Trang
---

TRĂNG LẠNH

Xa rồi kỷ niệm nhớ làm chi
Chỉ khiến vành tim nhuộm úa thì
Lạc bước giang hồ thương kẻ ở
Cô phòng gối nệm dõi người đi
Dường nghe buổi ấy buồn tê dại
Lại tưởng ngày nao lịm xiết ghì
Dỗ giấc cho lòng vơi tủi hận
Ngoài kia trăng lạnh có hơn gì

HANSY
---

CẠN

Thôi đừng dối gạt nữa mà chi
Để tiếng lòng mang quạnh quẽ thì
Lối cũ hoa quỳnh không rộ nở
Xa miền én nhạn chẳng màng đi
Còn đâu kỉ niệm hôm nào dấy
Đã hết tình yêu buổi nọ ghì
Nghịch cảnh trêu đùa gây nỗi xót
Đành ôm mộng vỡ nhớ mong gì

Trần Thuỳ Linh

VỌNG ĐÊM

VỌNG ĐÊM


Vọng đêm gom nỗi nhớ
Hơi thở quyện bờ môi
Thoang thoảng gió đắp bồi
Nghiêng nghiêng hờ dáng liễu

Góc phố tường am hiểu
Hỏi ngọn gió về đâu
Đôi mặt cứ sầu sầu
Đừng dối lòng trăng nhé

Nguyệt hờn Cuội lặng lẽ
Ngồi giữa đồng giữ trâu
Mắt cứ để đẩu đâu
Ới  ời cha bắt tội

Duyên đời mình hai lối
Ngã rẽ chẳng chung đôi
Nhạt câu ước thệ rồi
Nỡ đành thôi chia bội

Hoa Nhài nào có tội
Cớ sao trổ bóng đêm
Nức nở dỗi ven rèm
Ơi đời à vôi bạc.

Kiều Trang

DẠ HOANG

DẠ HOANG

Có đôi lúc muốn lao đầu vào lửa
Đốt trụi mình phơi xác rữa đồng hoang
Linh hồn ta du mục chốn địa đàng
Ném thân cỏ đa mang đầu ngọn gió

Có những lúc ước phiêu bồng cùng gió
Lãng đãng trôi lơ lửng chẳng bến bờ
Đá rêu phong nằm im mãi trọi trơ
Hay sỏi đá ngàn năm nào biết khổ

Có những lúc ước mình là trăng tỏ
Hằng giận hờn  Cuội không tỏ lời yêu
Rồi mỗi khi sớm tối lại buổi chiều
Ngồi lại đứng hồn phiêu trâu gặm lúa

Tôi ước muốn được sinh ra lần nữa
Đừng là  hoa nhu nhược cõi vô thường
Mặc người đời kẻ ghét mặc đau thương
Tôi chỉ ước ..Đừng vấn vương phiền lụy

Ta tự hỏi có lần mình ngẫm nghĩ
Trên nẻo đời ty tỷ nỗi xót đau
Nướng xác thân đời hoa sẽ phai màu
Rồi ngã gục buồng tim nhàu ..héo rũ.

Kiều Trang
-
BUÔNG

Đời là thế khác chi là ngọn lửa
Lúc rạng ngời khi lạnh tựa mồ hoang
Xác thân đây hồn lạc tận thiên đàng
Đêm cô tịch giọt mang sầu theo gió

Tim quặn nhói khi tình chung chối bỏ
Giấc mơ xưa giờ chẳng có bến bờ
Chuyến đò chiều lẳng lặng giữa dòng trơ
Theo con nước lửng lờ trong tủi khổ.

Ai đã tạo kiếp đời bao hoen ố
Để phận này không đến chỗ vườn yêu
Rồi xót xa canh cánh đợi trông chiều
Gió cứ mãi lùa phiêu từng sóng lúa.

Xin đừng nhắc tên nhau làm chi nữa
Mộng đã tan nơi ngưỡng cửa vô thường
Trao rất nhiều chỉ nhận được bi thương
Đành buông bỏ không còn vương khổ lụy.

Có nhiều lúc âm thầm ta chợt nghĩ
Giữ chi hoài âm ỉ những niềm đau
Khiến tấm thân mỏi mệt sắc phai màu
Thì bôi xóa khỏi nhàu thôi ủ rũ.

                      Rùa Vàng

CHIỀU NGÂU



CHIỀU NGÂU

Dấu yêu ạ mưa  chiều giăng ngập đổ
Nắm tay dìu dòng đời hát vang say
Cười mím môi cùng nhau bước chung này
Em e thẹn ngượng ngùng gom sợi nhớ

Dấu yêu ạ mình trao nhau nhịp thở
Quyện môi nồng bỡ ngỡ dạ xốn xao
Ghé tai em nhắn nhủ anh thì thào
Thương hoài nhé người yêu ơi bé nhỏ

Dấu yêu hỡi tim em thương ngần đó
Đừng giối gian cứ nói chuyện xa vời
Em bảo rồi yêu mãi chẳng hề lơi
Dù giông bão nửa vời thương mãi nguyện

Mành sương giọt đôi tim chung hoà quyện
Giữ sóng tình xao xuyến cập bờ ai
Thuyền lênh đênh con nước ngập trang đài
Mái chèo đẩy vi hành thoảng cơn gió

Dấu yêu ạ thu về vương mắt Nhỏ
Ta rong chơi bỏ quên mặc những ngày
Cõi vô thường dẫu biết chẳng muốn hay
Mình sẽ sống bằng chân tình hiện thực.

Kiều Trang
_
YÊU EM YÊU CẢ MÙA THU
19\09 Doon Hồ

Em đâu phải mùa thu vàng lá đổ
Làm cho ta như kẻ ngố mê say
Đường chiều nay chờ em qua lối này
Ta chấp nhận tự đọa đày thương nhớ.

Nghe trong gió tiếng thu vừa than thở
Rằng lối xưa em đành nỡ quên sao
Nắng len cây thỏ thẻ lời thì thào
Vừa thấy em đang bước vào ngõ nhỏ.

Này em ơi ! Ta vẫn chờ em đó
Như nai tơ ngơ ngác ngó xa vời
Chiếc lá vàng vương hạt nắng chơi vơi
Chỉ có em làm cả trời xao xuyến.

Bàn chân em cùng lá thu hòa quyện
Nhịp êm êm cho lưu luyến hồn ai
Chiều nghiêng nghiêng trên dáng dấp trang đài
Điệu lả lướt bước khoan thai trong gió.

Trời mùa thu ta chờ bóng dáng nhỏ
Trên lối em về ta bỏ quên ngày
Ta yêu rồi mùa thu em có hay
Và yêu em với những ngày chờ mong.

Thứ Bảy, 22 tháng 9, 2018

MEN NỒNG THẾ TỤC



MEN NỒNG THẾ TỤC

Cạn chén say quên mộng ảo đời thường
Giấc mơ huyễn mặc mái đầu trơ bạc
Ta cứ chuốc khiến thân tàn rữa nát
Mắt ngà ngà men rượu lạc hồn thơ

Nữa đi người cạn chén rồi mộng mơ
Chân lảo đảo say trong cơn hoài niệm
Chợt trỗi dậy dạt dào ôi lưu luyến
Lối hẹn hò lời trăng mật buổi nao

Ta lại say mê mẩn khúc dạ đào
Ai cứ rót chén say chừng quên lãng
Em sẽ cạn mặc gió mây trí đãng
Gửi phiêu hồn chén ái đọng ngọt môi

Khúc giao bôi đong đếm chẳng nên lời
Ta chìm đắm gọi đời ru thương nhớ
Mình sẽ rót nghĩa trọn hoài rạng rỡ
Điệp giấc tràn mặn cảm ngát biển khơi.

Kiều Trang
-
2601
RÓT NỮA ĐI EM

Rót đi em, cho say giấc Nghê thường
Cho ngất ngưởng quên tình đời đen bạc
Sự nghiệp, công danh, cuối cùng mục nát
Nhớ làm gì cho bẩn cả hồn thơ...

Đời chỉ còn một chút vọng tình mơ
Xin cất giữ trong vành tim kỷ niệm
Một mai lỡ ta không còn quyến luyến
Đỡ xót lòng khi nghĩ đến chiều nao...

Rượu - Em - Ta, chung ánh mơ đào
Rong chơi ngút ngàn giữa cõi trời phiêu lãng
Có biển rộng, non cao, tình lãng đãng
Say men lòng, uống cạn, ngọt mềm môi...

Em và Ta, thi tửu, khúc giao lời
Ngất ngưởng bờ say, cháy hồn cảm nhớ
Rượu giữ đừng vơi, tình đầy rạng rỡ
Ta say rồi, say giấc mộng trùng khơi...

HANSY


------------------------------------------------------------
https://www.facebook.com/thotinhtuyenchon/

BIỆT KHÚC

BIỆT KHÚC

Tàn đêm gối lẻ chuốc u sầu
Biệt nhé đôi mình lạc bước nhau
Buổi ấy phân kỳ chia nẻo mộng
Ngày kia thệ ước nhạt hương màu
Âm thầm xót tủi người quay bước
Lặng lẽ ru hờn kẻ vội mau
Có phải duyên hờn ngăn rẽ lối
Hoa tàn nhụy úa một dòng châu.

Kiều Trang

— MẢNH TRĂNG THỀ —

Lẻ bước đường khuya gặm nỗi sầu
Bây chừ quạnh quẽ chẳng gần nhau
Còn đâu những buổi choàng tay ấm
Hết cả ngàn thương quyện thẵm màu
Ngỡ tưởng cùng ai dìu giấc mộng
Nhưng rồi một bóng tủi niềm đau
Nhìn quanh chỉ thấy vùng hoang lạnh
Chết mảnh trăng thề loãng giọt châu

Trần Tấn Lai - 22/9/2018

GIÓ

GIÓ

Gió lại về con phố nhỏ vắng anh
Gió đùa giỡn se mành vương sợi nhớ
Gió lay nhẹ quyện môi từng hơi thở
Gió ngập hồn bỡ ngỡ chạm sầu tư

Gió lùa mây ngõ vắng đến tận chừ
Gió lay nhẹ đong đưa làn tóc rối
Gió khẽ hỏi anh à đi đâu vội
Gió cười rằng lạc lối giữa phố đông

Gió nhẹ đưa ánh mắt nụ cười hồng
Gió lơ đãng phiêu bồng ngàn dâu bể
Gió lãng mạn hỏi em khi nào thế
Gió cười rằng đã bén rẽ mầm duyên

Gió này ơi có lẽ bến cập thuyền
Gió mong mỏi mắt huyền nên lúng liếng
Gió nũng nịu... hứ .. khi nào anh thưa chuyện
Gió bảo rằng cau trầu quyện nồng mai.

Kiều Trang
-
MƯA

Mưa dập dìu lối cũ chỉ mình anh
Mưa rớt hạt chòng chành bao thương nhớ
Mưa buốt lạnh thấm sâu vào nhịp thở
Mưa thì thào trăn trở giọt ưu tư.

Mưa vẫn rơi không một phút chần chừ
Mưa dai dẳng làm tâm tư bối rối
Mưa như thể cuốn tình kia qua vội
Mưa ngậm ngùi trong đêm tối mùa đông.

Mưa hờn ai để vụn vỡ tim hồng
Mưa ngập lối mênh mông thành sóng bể.
Mưa trút cả bao nổi buồn nhân thế
Mưa trải dòng khóc kể  lỡ đò duyên.

Mưa chiều nay bến vắng một bóng thuyền
Mưa ghép lại vẹn nguyên lòng lưu luyến
Mưa buồn tẻ không còn ai trò chuyện
Mưa lạnh lùng tan biến sắc vàng mai.

         Rùa Vàng 4/0/2018

TÀN TRO

TÀN TRO

Anh bảo rằng mai này hẳn sẽ quên
Em cóp nhặt bài thơ tình năm cũ
Gom kỷ niệm mà đôi mình ấp ủ
Hoá tro tàn tơ úa nhạt chênh vênh

Anh đi về quên hẳn những buổi đêm
Nơi ngõ hẹn êm đềm tình một thuở
Anh từng hứa chúng mình duyên vương nợ
Sẽ thêm nồng thương nhớ chẳng nhạt đâu

Anh nhủ rằng suốt đời phải có nhau
Khơi hương lửa cháy bùng quen hơi lạ
Sưởi tim ấm xua màn sương lạnh giá
Đậm hương nồng ái mặn mà suốt đêm

Anh hứa rồi sao vô tình lãng quên
Từng câu chữ khảm tim em hoài nhớ
Em rất sợ duyên tình mang dang dở
Tội má hồng u uẩn những ngày qua

Anh nhủ rằng đời con gái tự tựa hoa
Một lần trổ nhạt nhoà như làn khói
Rồi chìm lịm ngày qua đêm hoang hoải
Đã lâu rồi  ...anh bảo cố quên em.

Kiều Trang

THU ĐỢI


THU ĐỢI


Em vẫn đợi nung chờ nơi góc phố
Lá trải vàng trút  bởi những mùa thu
Ngày xa anh bím tóc cứ tít mù
Quên nơ kẹp dòng châu hoen đầy mắt

Kể từ ấy người đi  em bó chặt
Giấu buồng tim sợi nhớ mãi ghim lòng
Dõi hoàng hôn đếm lá nhặt hoài mong
Gom kỷ niệm nâng niu chờ bến vắng

Em cứ đợi trào dâng trong khoảng lặng
Đã bao mùa mưa nắng lá đổi thay
Mấy mùa Ngâu Chức Nữ ngóng từng ngày
Bồi hiệp cẩn tương phùng cầu Ô Thước

Dấu yêu ạ nợ duyên từ kiếp trước
Một loài hoa Bỉ Ngạn lửa rực màu
Và nguyện thề sẽ vẫn đợi chờ nhau
Ơn của Mẹ biến hoa không có lá

Rồi cứ vậy Mạnh Bà uống quên cả
Nên ngàn đời tình cũ hóa làm ngơ
Rồi hoang hoải ơ thờ sống kiếp tạm
Mãi về sau dạ đắm chát tim khờ.

Kiều Trang
_
NGÀY ANH VỀ
05\09 Doon Hồ

Ngày anh đi em tiễn anh cuối phố
Trên con đường lá vàng đổ bởi thu
Buổi chia ly lòng anh cứ rối bù
Không ngăn nổi giọt sầu thu trên mắt.

Anh khẽ nắm bàn tay em siết chặt
Lời thì thầm trong quặn thắt đáy lòng
Chờ anh nhé người yêu anh bé bỏng
Hãy yên lòng và kỳ vọng nơi anh.

Dòng thời gian nỡ vô tâm sao đành
Bỗng thoáng chốc trôi nhanh mười năm chẵn
Anh trở về một chiều thu thầm lặng
Bóng em đâu ? Vườn xưa vắng im lìm.

Anh về rồi mà nghẹn nặng trong tim.
Người yêu hỡi anh về tìm yêu dấu
Mộ người thương còn vương chiếc lá đậu
Mắt lệ trào khẽ khấu lạy tình yêu.

Giờ còn đây mình anh với tịch liêu
Ngồi thương cảm xót xa chiều tiễn biệt
Ngày anh đi đâu ngờ xa trọn kiếp
Này trở về chiều thu biếc em đi.

Thứ Sáu, 21 tháng 9, 2018

NGÕ VẮNG

NGÕ VẮNG
Hỏi gió đêm tàn quạnh bóng ai
Buồng tim thổn thức giọt trang đài
Nghe chừng chốn cũ hồn vương  mãi
Ngóng đợi miền xưa dạ xót hoài
Kẻ nhớ chung tình mong trở lại
Người quên bội ước hẳn trôi dài
Lâu rồi mấy độ đường xa ngái
Lối phủ sương mành nhạt mối mai

Kiều Trang

BIỆT KHÚC

BIỆT KHÚC

Tàn đêm gối lẻ chuốc u sầu
Biệt nhé đôi mình lạc bước nhau
Buổi ấy phân kỳ chia nẻo mộng
Ngày kia thệ ước nhạt hương màu
Âm thầm xót tủi người quay bước
Lặng lẽ ru hờn kẻ vội mau
Có phải duyên hờn ngăn rẽ lối
Hoa tàn nhụy úa một dòng châu.

Kiều Trang

GIỮA ĐÊM NGÂU

GIỮA ĐÊM NGÂU

Giữa lúc phân kỳ có nửa đau
Giữa khi cách biệt sẽ tan màu
Giữa chừng ái dậy âm thầm trỗi
Giữa buổi ân nồng vội vã mau
Giữa cõi ngàn hoa hồn tủi chiếc
Giữa đêm một bóng dạ tê nhàu
Giữa đời bến lạ người vui ấy
Giữa giấc mơ tình có nhớ nhau

Kiều Trang
-
TRONG NỖI NHỚ

Trong niềm ái cảm lắm thương đau
Trong cuộc chơi vơi đủ sắc màu
Trong những tàn phai người đổi chóng
Trong nhiều cám dỗ họ quên mau
Trong đời quạnh vắng tim sầu não
Trong cảnh cô đơn dạ nát nhàu
Trong mắt tình nhân còn rực lửa
Trong lần gặp cuối đã lìa nhau

Minh Hien

Thứ Năm, 20 tháng 9, 2018

ĐIỀU ANH HỨA



ĐIỀU ANH HỨA

Anh bảo rằng ngày mai sẽ quên em
Em sẽ dỗi gom thơ tình năm cũ
Hong kỷ niệm mà đôi mình từng ủ
Hoá tro tàn tơ úa nhạt chênh vênh

Anh đi về quên hẳn những buổi đêm
Nơi ngõ hẹn êm đềm tình một thuở
Anh từng hứa chúng mình duyên vương nợ
Sẽ thêm nồng thương nhớ chẳng nhạt đâu

Anh nhủ rằng suốt đời phải có nhau
Khơi hương lửa cháy bùng quen hơi lạ
Sưởi tim ấm xua màn sương lạnh giá
Đậm hương nồng ái mặn mà suốt đêm

Anh hứa rồi sao vô tình lãng quên
Từng câu chữ khảm tim em hoài nhớ
Em rất sợ duyên tình mang dang dở
Tội má hồng u uẩn những ngày qua

Anh nhủ rằng đời con gái tự tựa hoa
Một lần trổ nhạt nhoà như làn khói
Rồi chìm lịm ngày qua đêm hoang hoải
Đã lâu rồi  ...anh bảo cố quên em.

Kiều Trang
_
_ANH CỐ QUÊN EM

Ừ mai này anh sẽ cố quên em
Quên  đắm say êm đềm  những ngày cũ
Quên  duyên nồng  đôi ta từng ấp ủ
Trái tim hồng héo rũ quạnh buồn tênh

Anh cố quên những ngày tháng ấm êm
Anh cố quên bờ môi mềm một thưở
Bởi hai ta không duyên cũng không nợ
Thì tình mình dang dỡ có gì đâu

Nếu mai này tình cờ gặp lại nhau
Kẻ ngoảnh mặt  người vô tình xa lạ
Cứ hững hờ để lòng anh  buốt giá
Mộng chập chờn len lỏi vào giấc đêm

Ừ mai này anh sẽ cố quên em
Sẽ cố quên những gì anh từng nhớ
Tập thích nghi với hai từ dang dỡ
Những đêm buồn trăn trở  tháng  ngày qua

Ừ anh cố rũ bỏ giấc mơ hoa
Ảo và thật mong manh hòa sương khói
Bao luyến lưu chờ mong trong khắc khoải
Ừ anh sẽ ...anh sẽ ...cố quên em

Bùi Văn Hiệp

Sài gòn 9/ 2018

GIẤC MƠ HOANG DẠI




GIẤC MƠ HOANG DẠI

Dấu yêu ạ duyên nồng ai bảo cũ
Vẫn khát khao dạ ấp ủ lời thề
Những loang hồn  hoan lạc đẫm cuồng mê
Khơi ngọn lửa cháy bừng đêm thẫm ái

Buổi hôm ấy say mê mình cuồng dại
Phút nồng hoan đẫm ái dạ tim khờ
Hai thân mình quyện đẫm giữa đêm mơ
Lửa tình ái bừng bừng men hạnh phúc

Mình đã đến sẻ chia từng giây phút
Mắt chạm môi ái mặn cõi đời thường
Không vợ chồng chẳng kết nghĩa tình nương
Không nghĩa vụ ngọt tình đơm quyện sánh

Dấu yêu hỡi lạc hoan nguồn diễm hạnh
Phút chân tình chùng tỉnh dạ liêu xiêu
Giữa đêm hoang ghì chặt lấy thân Kiều
Ồ mộng tưởng giấc điệp tình dĩ vãng .

Kiều Trang.

XIN ĐƯỢC MỘT LẦN

Xin được một lần về nơi ngõ cũ
Chốn xa xưa hai đứa đậm câu thề
Của tháng ngày hoan lac đến si mê
Trong kỷ niệm rợp mùa hoa ân ái.

Xin được một lần trở về thơ dại
Khi cuộc tình trong trẻo lịm ngây khờ
Dệt ấm nồng tình tự những vần thơ
Cùng hy vọng một trầu cau hạnh phúc.

Xin được một lần thỏa lòng giây phút
Đắm trong nhau nồng mặn khúc nghê thường
Cứ ngỡ là diễm lệ quấn tình nương
Đơm hoan lạc giữa trang vàng lóng lánh.

Xin được một lần vùi trong phúc hạnh
Để ủi an lòng giữa cảnh đời xiêu
Cho trái tim xưa thắm chút yêu kiều
Cho hoang lạnh thôi hoài đau quá vãng…

HANSY

TÌNH THU


TÌNH THU

Vươn chồi nhú ngày kia hoa đơm kết
Quả trong lành đan dệt cả niềm thương
Dấu yêu ơi xuyến xao những canh trường
Gieo mầm hạt tin yêu xanh mãi

Dấu yêu hỡi về đây mình sẽ lại
Nối bờ xây hạnh khởi câu thề
Giao bôi tràn say một khối đê mê
Khơi ngọn lửa cháy bừng nuôi hy vọng

Ngọt ân ái trao nhau vùi giấc mộng
Ngọt môi mềm mình sống cả đời yêu
Sẽ trao nhau rộn tim khảm những điều
Cả đêm tối hương ngào thơm nụ ngọt

Kệ giông bão hay mưa dầm nắng đốt
Duyên chúng mình tựa mãi những vần thơ
Cả kiếp người thêu dệt thắm giấc mơ
Hạnh nguyên khởi muôn ngàn thơm nụ ái.

Kiều Trang
_
YÊU HOÀI NHÉ EM!

Mộng mơ đó biết bao ngày đọng kết
Em chờ Ta nào kể hết lời thương
Người yêu ơi, có thấu nỗi dặm trường
Ta yêu nhau một đời vương vấn mãi.

Em hỡi em, sao lòng phong kín lại?
Hãy đến đây đan trải buổi hẹn thề
Hòa lòng nhau thành một khối tình mê
Để ân ái luôn cận kề khát vọng.

Ta với Em hóa thân vào diễm mộng
Dưới cây đời tỏa bóng mát tình yêu
Lịm nhìn nhau, nong nhớ rộn muôn điều
Thơm thảo mãi dáng yêu kiều mát ngọt.

Tình chúng ta là ghi xương khắc cốt
Kết thành đôi níu cột bởi vần thơ
Tỏa hương ngời xây đắp trọn ước mơ
Cho vạn thuở hòa môi tình luyến ái...

HANSY

HIỆP CẨN

 HIỆP CẨN

Cùng em ướp mật môi hồng
Tay vun hạnh khởi dạ đồng cảnh nao
Mắt ngời bối rối xôn xao
Quẳng đi nửa gánh chênh chao ngẩn người

Vào thu mây tím giăng trời
Nắng trong hời hợt nửa vời ước xưa
Xòe tay hứng giọt chiều mưa
Người quên kẻ nhớ gió đưa hỡi tình

Về đây hiệp cẩn duyên mình
Mày ngài điểm thắm rạng hình mặt chau
Nồng vôi ngọt sắc quyện cau
Hạnh nguyên khởi sắc ngày sau ái hường

Anh về nối nhịp bờ thương
Xua đêm giá lạnh ấm vương cõi lòng
Về đi em đợi rồi mong
Vòng tay ôm chặt lùa đông canh trường.

Kiều Trang

CƠN MƯA TÌNH CŨ

Trời mưa ướt cánh sen hồng
Ngồi ươm từng hạt, thấy đồng cảm nao
Mưa vờn cánh lá lao xao
Dội vào hồn vắng dậy ao ước người.

Xa nhau cách mấy quãng trời
Em hời, còn nhớ những mời mọc xưa
Giờ đây ướt sũng đếm mưa
Biết ai thương lại buổi thưa thớt tình.

Xa nhau cách trở đôi mình
Gởi về phương ấy những hình ảnh chau
Thôi rồi hẹn ước trầu cau
Mùa đông tê tái lậm đau đớn dường.

Mưa nhòe chữ ái ngùi thương
Khiền đời hiu quạnh giữa vương víu lòng
Tình ơi, sao mãi ngóng mong
Biết bao giờ lại thuở ong bướm vờn…

HANSY


Thứ Tư, 19 tháng 9, 2018

CÕI SẦU TRẦN TỤC



CÕI SẦU TRẦN TỤC

Đã lâu rồi đầu óc cứ lơ ngơ
Trong cuộc sống thêm từng giờ đau nữa
Ai đã hẹn dìu nhau miền đất hứa
Để bây chừ lạc giữa cõi hư vô

Có đôi khi thấy ngây dại ngông rồ
Muốn buông bỏ những xô bồ khát vọng
Trong đêm tối buồng tim hờn dậy sóng
Giọt thăng trầm cô đọng đến miên man.

Người cho ta lệ hoen đã ứa tràn
Lời nói ấy giờ hóa tan vô nghĩa
Đêm hoang lạnh chát cay rồi thấm thía
Tiếng thề xưa ai bịa có vun thành.

Đã nhạt rồi tình đắng phải không anh
Đâu còn nữa buổi đồng hành dạo phố
Chẳng hờn trách ta cười say như ngộ
Mặc kệ đời giả ngố để quên đi

Có níu chân thì sẽ chẳng được gì
Không muốn kéo bởi sân si  sóng gió
Nếu cố giữ kẻ khác cười xiên xỏ
Bất cần rồi cũng chẳng tỏ hờn căm

Ước bây giờ ta như ánh trăng rằm
Soi rạng tỏa để muôn năm sáng chiếu
Sống cách biệt không cần người thấu hiểu
Bởi nhân gian đâu thiếu bạn bên đời.

Kiều Trang
_
 NGƯỜI ĐIÊN GIỮA PHỐ

Thà nguyện làm... người mất trí ngu ngơ
Cho quên hết chẳng bao giờ nhớ nữa
Bao tiếng hẹn ngày xưa ai đã hứa
Thả trôi vào... tận giữa chốn hư .

Muốn được say như một kẻ điên rồ
Để không biết sự đời thô cuồng vọng
Mặc giông bão với trùng khơi gió sóng
Cạn ly đầy hồn lạc lõng miên man.

Giọt sầu kia em giữ lại đừng tràn
Dòng lệ ấy dối gian nào có nghĩa
Khi đã hiểu mới nghe lòng thấm thía
Lời đầu môi luận bịa nỏ chân thành.

Cuộc tình này cay đắng chỉ riêng anh
Từng bước dạo chòng chành trên ngõ phố
Mặc bao kẻ tò mò xem cảnh ngộ
Cũng tránh đường nhường chỗ để ta đi.

Bởi nguời điên nào đâu biết được gì
Vì thân thể hóa chai lì sương gió
Hồn trống rỗng dù cho đời xiên xỏ
Cứ cười khì không tó chút hờn căm.

Hoài ngây ngô tựa ánh rọi trăng rằm
Vô tư lự đêm nằm không giường chiếu
Chuyện nhân thế cũng chả màng để hiểu
Nguời điên say kênh kiệu bất cần đời.

                         Đình Sơn: 6/4/2018

ĐÊM HOANG VẮNG

ĐÊM HOANG VẮNG

Anh đi rồi phố vắng chạnh lòng hơn
Căn gác lạnh gối đêm hờn  không ngủ
Anh có biết vườn yêu không kết nụ
Sẽ hoang tàn buồng tim rũ dạ côi

Anh bước đi  nơi ấy  kẻ đắp bồi
Xây hạnh phúc sánh đôi tình duyên lứa
Đã quên hẳn những gì mình đã hứa
Hỏi nợ duyên .. đâu nữa  gãy nhịp cầu

Dấu yêu à từ nay lạc mất nhau
Tim khắc khoải ố màu loang máu đỏ
Từng mũi nhọn vết đâm rơi giọt nhỏ
Xuống bến đời em gục ngã đêm nay

Anh bước đi mang cả bóng trăng gầy
Đêm hoang hoải gió xoay chiều đổi hướng
Nhấn chìm ngập dỗi hờn trong tâm tưởng
Anh đi rồi có  vướng bận gì chăng ?

Kiều Trang

DUYÊN NỢ

  DUYÊN  -  NỢ


Viết cho anh nửa bóng tối ngập chìm
Nơi viễn xứ buồng tim nghe thổn thức
Vẫn cháy bỏng ước mơ ngày hạnh phúc
Cập bến bờ duyên đượm phải không  anh

Em hoài mong một buổi sáng an lành
Mình sẽ gặp bầu trời xanh nhẹ nắng
Anh đã hẹn về thăm em Đà nẵng
Rạng rỡ cười đóa hồng thắm tặng em

Mình sẽ về thăm lại góc phố đêm
Ngôi trường cũ ngày ấy theo hồi ức
Đã khơi dậy duyên đầu trong tiềm thức
Kỷ niệm xanh rạo rực tuổi thiếu thời

Sẽ đưa anh ghé thăm cả những nơi
Thăm Thuận Phước biển trời xanh thương nhớ
Cả bãi tắm Thanh Bình anh vẫn nợ
Cả công viên ghế đá nợ duyên nồng

Anh nợ em sợi tơ chỉ thắm hồng
Em sẽ đợi lá trầu nồng vôi quyện
Dù giông bão trường đời đầy lưu luyến
Chỉ biết mong da diết thắm nỗi chờ.

Kiều Trang

NỐI SỢI TƠ HỒNG

NỐI SỢI TƠ HỒNG


Chiều quê  anh tỏ tơ lòng
Đường khuya mình có ai mong ngóng về
Lâu rồi ước nguyện  phu thê
Tơ hồng kết bạc lời thề thệ sơn

Anh về nối sợi cung đờn
Tơ hong điểm sắc xanh rờn rợn mây
Em về má đỏ hây hây
Câu thương chắp nối tim ngầy ngật say

Chiều quê gom nắng đong đầy
Vẳng xa tiếng sáo vờn mây mẩy hồng
Quê nhà Anh đó thầm mong
Bát cơm ấm áp thảo lòng lộng quê

Kẻ quên người nhớ lại về
Khói lam chiều tỏa mà  mê mẩn hồn
Gió lùa đổ dập mưa tuôn
Quê nhà yên ấm nỗi buồn tha phương.

Kiều Trang

Thứ Ba, 18 tháng 9, 2018

KHÁT KHAO ĐÊM ĐÔNG

KHÁT KHAO ĐÊM ĐÔNG

Anh sẽ về vào một sớm mùa đông
Xua lạnh giá sưởi tim hồng em nhé
Giữa đêm tối phả hơi nồng êm nhẹ
Bện vào nhau  như chẳng thể cắt lìa

Anh sẽ về ánh nắng rọi  từng tia
Truyền hơi ấm cùng nụ cười rạng rỡ
Bó hồng thắm khảm tim  bao nỗi  nhớ
Đến bên em  cho thỏa nỗi khát thèm

Anh đã về mình ôm chặt từng đêm
Không bỏ sót mỗi giây hay từng phút
Trong hương lửa ngất ngây ôi rạo rực
 Men say nồng hạnh phúc suốt năm canh

Rạng bình minh khói lửa đã tan tành
Giữa hoang lạnh đôi ta giành chiến thắng
Trong đêm tối nhịp nhàng ôi dai dẳng
Hơi thở dồn hạnh phúc mãi đắm say.

Kiều Trang

TÌNH KHÚC YÊU THƯƠNG 1

TÌNH KHÚC YÊU THƯƠNG 1

Mình sẽ mãi là tình nhân anh nhé
Trọn kiếp đời lặng lẽ phút bình yên
Ngát hương say dệt mộng trút  lụy phiền
Và hò hẹn ôi miên man tim nhỏ

Anh yêu hỡi khi biển chiều lộng gió
Tay trong tay , mình ngỏ những lời thương
Chợt xuyến xao ai kia má ửng hường
Lời hò hẹn tim vương thề đính ước

Hoài nguyện nhé dù biển đời xuôi ngược
Vẫn đậm tình ta sánh bước bên nhau
Cùng sẻ chia gạt đi phút u sầu
Vui hạnh phúc vẹn tròn sâu duyên thắm

Lòng vẫn nhớ cho dù xa ngàn dặm
Hương say tình nồng ấm rực buồng tim
Anh và em hai kẻ mãi đi tìm
Câu duyên nợ hoài vương niềm trăn trở.

Kiều Trang

NÓI VỚI NGƯỜI TÌNH

NÓI VỚI NGƯỜI TÌNH

Dẫu biết rằng mình sống phải cần nhau
Nhưng anh ạ con tim nhàu vô tội
Sợ mình dẫm trong men nồng lạc lối
Để mai này khó gội rửa vết nhơ

Bạn đời ta vô vị lại hững hờ
Em tự hỏi những  vần thơ ngây dại
Đời gió thoảng  chắc gì là mãi mãi
Chút nghĩa hờ vương vãi phải không anh ?

Chỉ là yêu buồng tim ngỏ chân thành
Mà đời lại duyên mong manh dễ vỡ
Thì xin hỏi yêu thương anh còn có ?
Chút hương nồng hay gió thoảng bèo trôi

Chẳng tại ai có lẽ  bởi số rồi
Duyên lạc lối mình ngã rơi ngõ cụt
Một mình trọn trong nỗi đau tiềm thức
Lối đi nào cho thực tại không anh ?

Kiều Trang

NGÕ VẮNG

NGÕ VẮNG

Đêm trường lạnh lẽo bớ chồng ơi
Giá buốt từng đông ái mãi rời
Kiệt hỡi khuê phòng  chừ quạnh vắng
Ngõ tối nào hay giấc rã vời.

Ru hờn dỗ giấc nhớ buông lơi
Góc tối mình em dạ xuyến hồi
Đã vắng lâu rồi mong trở lại
Ân nồng ái đượm mãi không thôi.

Thu về ướt ngõ nhớ người xa
Kiệt hỡi chàng ơi nhớ ghé nhà
Thổn thức buồng tim xao xuyến trỗi
Em mong ngóng đợi anh vậy mà.

Kiều Trang

MỘNG TÌNH CHUNG

MỘNG TÌNH CHUNG

Người ấy à sao anh cứ hờn ghen
Em rất mệt buồng tim  chèn nghẹt thở
Từ dạo ấy tưởng chừng mình cứ ngỡ
Rằng thương yêu duyên kết nợ tình nồng

Thu đã tàn  anh có biết hay không
Mình đã hẹn khi đông vừa chạm ngõ
Ôm sầu não  tiếng thương nào kịp tỏ
Ước mai sau đi đến cuối con đường

Tháng mười về bao nỗi nhớ chất vương
Thơm mùi lúa say hương ngào rất khẽ
Mưa rất nhỏ mùi hoa Lài thoảng nhẹ
Đêm lạnh dần cần nhé một vòng tay

Anh biết chăng  giọt nắng thoảng hao gầy
Mưa giăng mắc gió lay chìm vào tối
Anh hỡi anh con tim yêu bối rối
Nhớ anh nhiều nhớ lối bước chân xưa.

Kiều Trang

HOÀI PHỐ

HOÀI PHỐ

Em có về qua lối nhỏ ngày xưa
Con đường cũ những đêm mưa lạnh giá
Chiếc lá rụng nghe bước chân vội vã
Con mưa chiều hối hả ngập hồn si

Thuốc thời gian sẽ bôi xóa những gì
Còn xót lại tuổi xuân thì đã úa
Đời hai hướng một phương nhàu tấm lụa
Khơi giọt buồn kết tủa mãi không vơi

Em có hay giọt nắng trải ven đồi
Gió thoang thoảng dạ bồi hồi xao xuyến
Tim khắc khoải chứa chan dòng hòa quyện
Của đôi ta lưu luyến đã xa vời

Có một thời dạ nhói mãi không vơi
Đã xa vắng của một thời trai trẻ
Đời hai hướng không còn chung lối rẽ
Chợt thắt lòng đêm lặng lẽ dạ hoang

Kiều Trang

ĐÊM OÁN SẦU BI

ĐÊM OÁN SẦU BI

 Giữa đêm tối bóng nghiêng lặng lẽ
Lúc đông về cô lẻ mình ta
Nhạt vui ước mộng chung nhà
Nào ai thấu hiểu cách xa mấy đời

Người lầm tưởng ta cười vui chắc
Giả tạo thôi từng khắc gượng tươi
Vợ chồng ư !  Bóp dập vùi
Vì đàn con trẻ tối thui ..khóc hờn

Người cứ trách dỗi hờn ta hiểu
Vốn lặng im nhạt điệu cung phần
Phố đêm tàn lẻ bước chân
Bấc về lạnh lẽo ...phân trần với ai

Nhưng người ạ đêm dài ngẫm nghĩ
Em phận cam ý chí rũ mềm
Hận đời bạc trắng cảnh chêm
Hoa tàn héo rũ bên rèm...lệ rơi

Kiều Trang

Thứ Hai, 17 tháng 9, 2018

ĐOẠN THƠ

ĐOẠN THƠ

Có lẽ nào đôi mình đoạn nghiệp thơ
Đường tình sử dại khờ gieo vần
 xót
Cũng đôi lúc trắc bằng pha mật ngọt
Có khi rồi đắng ngót cả buồng tim

Những ... lần khi áng thơ bỗng chết chìm
Da diết mãi như bóng chim biệt xứ
Rồi những lúc lặng im dòng tâm sự
Khơi biển lòng chút tình tự đơn côi

Có đôi khi tình thơ đắp dâng bồi
Cao chất ngất đập liên hồi  ngực trái
Trong hoang tưởng có lẽ duyên thắm mãi
Chẳng bao giờ chia rẽ ..phải không thơ ?

Lúc về đêm bỗng ngọt nhạt ơ hờ
Chia tay nhé dạ thơ nghe đắng ngót
Ôm đường luật gặm hoài ôi chua xót
Chẳng lẽ mình từ biệt hỡi Nàng Thơ?

Kiều Trang

SẦU VƯƠNG

SẦU VƯƠNG

Mình - Ta  chung một nỗi sầu
 Dỗi hờn đau xót ...xót đau héo tàn
Hận đời đen bạc trái ngang
Cung thương sợi nhớ như đàn đứt dây

Nửa thân ngập cảnh đọa đày
Đêm trường nhuốm lệ sầu cay khóc đời
Nguyệt hờn dỗi Cuội buông lơi
Gió đông hoang lạnh sầu cơi trách hờn

Trách đời dỗi phận thiệt hơn
Se tơ nửa mối tủi hờn chia xa
Dẫu rằng phút chốc mặn mà
Quay lưng nhẹ bước...  lệ nhòa giữa đêm

Sương rơi ướt lạnh bên thềm
Gối chăn tỉnh giấc ven rèm lệ cay
Tình ơi quyện ngọt ái say
Một thương hai nhớ đọa đày nhói tim

Người ơi bóng chết cảnh lìm
Niềm đau giãy giụa ...lặng im giữa dòng...

Kiều Trang

NẮNG XUÂN

NẮNG XUÂN

Xuân về hoa cỏ xanh tươi
Anh về gõ cửa nụ cười rạng môi
Nghe lòng ấm cả hương đời
Bó hồng trao tặng bồi hồi xuyến xao

Anh về giọt nắng lên cao
Kéo mành gió thoảng nắng chào giăng ngang
Hình như xuân đã ngập tràn
Đào Phai nở rộ đôi hàng ngõ quanh

Anh về giấc mộng chân thành
Bao ngày em  đợi tình xanh hẹn thề
Anh về nghĩa vẹn phu thê
Trầu xanh  quyện đỏ đêm về có nhau

Anh về sắm sửa buồng cau
Mẹ cha thưa chuyện... đời sau chúng mình
Quyện hương ngọt ấm lung linh
Kết thêm hình tượng ... Con xinh chào đời.

Kiều Trang

GỬI THƯƠNG NHỚ

GỬI THƯƠNG NHỚ

Ru hồn ngọn gió
Tóc cỏ bạc đầu
Trời vương gánh nỗi lo âu
Người thương kẻ nhớ tim nhàu... Chẳng phai

Nhớ ai em gọi
Ngàn nỗi luyến lưu
Một đời sống kiếp lãng du
Nghe trong gió thoảng chiều thu.. nỗi chờ

Bơ vơ em hát
Chiều nhạt chuyển pha
Giông tan gió giật mưa sa
Giấu trong nỗi nhớ không nhòa thời gian

Gửi ngàn luyến nhớ
Duyên nợ xanh  trầu
Trọn đời quyện đỏ buồng cau
Hương nồng ân ái ngàn sau kiếp đời

Kiều Trang

Chủ Nhật, 16 tháng 9, 2018

THỈNH CẦU

THỈNH CẦU

Xin hỏi rằng Chúa ngự  mãi trên cao
Cho xin hỏi lẽ nào con vương  tội
Chắc là vậy  sẽ chẳng bao giờ lạc lối
Bởi  nhẽ đời  đã nói dối rồi chăng

Bởi sinh ra con đã biết yêu hằng
Ôm mộng tưởng cưới nàng ta làm vợ
Ôm mộng hão ngày đêm thầm thương nhớ
Rồi làm thơ thao thức trọn canh thâu

Có lẽ đời kiếp trước nặng gánh sầu
Con trọng tội mái đầu trơ điểm bạc
Đêm thao thức vòng tay ôm trán gác
Kính xin Người được xưng tội với Cha

Có phải chăng kiếp hoa đã chớm nhòa
Con vùng vẫy giữa xa hoa phố thị
Rồi gượng dậy tự nhủ lòng suy nghĩ
Tiếp tục thôi , tiếp tục đứng dậy nào.

Kiều Trang

VỀ XỨ QUẢNG 1

VỀ XỨ  QUẢNG 1

Con sẽ về  thăm xứ Quảng dấu yêu
Thăm rừng núi xã Bình Triều xanh ngát
Thăm đồng lúa chín vàng hương ngào ngạt
Tiếng bài chòi ai hát vẳng từ xa

Con sẽ về thăm mảnh đất quê nhà
Có dì Nỹ ,chú Lân làm  thuốc bắc
Ghé thăm ngoại dù gió mưa cũng mặc
Đất tình người nhấp chén rượu nồng cay

Con về đây khi nắng chuyển cuối ngày
Ăn mỳ Quảng cùng các em thơ dại
Gắng ăn học để tương lai rạng mãi
Nơi quê nhà ân ngãi tình nghĩa vương

Con lại đi bước trên từng nẻo đường
Đường đất đỏ áo phong sương sờn bạc
Để thăm lại mái tranh nghèo xơ xác
Con sẽ về ! Niềm khao khát bấy lâu.

Kiều Trang

SẼ MÃI

SẼ MÃI .....

NỢ thắt chặt quyện nồng thắm mãi
DUYÊN đôi mình ân ngãi chẳng phai
KẾT thêm bóng nhỏ hình hài
SỢI vương thỏa mộng  trang đài nhé em

TƠ luyến  sợi ven rèm xuân sắc
MÀNH bao đời kết chặt nợ duyên
ƯƠM xanh hạnh phúc nhung huyền
MẦM non ươm thỏa trùng niên ước  dài

HẠNH giữ chặt cùng ai kết nợ
PHÚC trong tay nên vợ thành chồng
TRONG đời thắm đỏ trầu không
XANH xanh cau thắm vôi nồng đợi mong

NGÁT hương nhé tơ hồng se chặt
ĐỜI đời này ươm nõn trong lành
NỢ DUYÊN KẾT SỢI TƠ MÀNH
ƯƠM MẦM HẠNH PHÚC TRONG XANH NGÁT ĐỜI.
Kiều Trang

-------

DUYÊN THẮM

    Nợ duyên kết sợi tơ mành
Ươm mầm hạnh phúc trong xanh ngát đời

NỢ̣ se thắm đôi mình bền chặt
DUYÊN say tràn hương ngát muôn đời
KẾT bên cõi dạ tuyệt vời
SỢI tình ấm áp bờ môi nồng nàn

TƠ Nguyệt Lão đã ban duyên thắm
MÀNH thương tràn ngọt đẫm vườn ân
ƯƠM xanh nụ ái cõi trần
MẦM yêu sánh tựa trăng rằm trong đêm

HẠNH tràn ngập môi mềm thề nguyện
PHÚC muôn đời ta quyện bên nhau
TRONG tình chan chứa đôi đầu
XANH yêu thương mãi tình sâu nghĩa nồng

NGÁT hương ái hoài không xa nhé
ĐỜI trọn tình bởi lẽ chân thành
NỢ DUYÊN KẾT SỢI TƠ MÀNH
ƯƠM MẦM HẠNH PHÚC TRONG XANH NGÁT ĐỜI.

Trang  Kiệt
--------    ----

NỢ DUYÊN...

Nợ se thắm ru tình tha thiết
DUYÊN đôi mình bất diệt nhé anh
KẾT thêm ngọn gió trong lành
SỢI thương bện chặt ngát manh hương đời

TƠ se mối nụ cười tươi thắm
MÀNH ngập tràn quyện đẫm hồn nhau
ƯƠM xanh trầu lá đượm màu
MẦM non nhụy nõn có nhau suốt đời

HẠNH tràn cõi ngọt môi ái đẫm
PHÚC đôi mình duyên thắm mãi sau
TRONG đời sánh bước bên nhau
XANH tươi hy vọng ái màu quyện ân

NGÁT hương nhé một lần bỡ ngỡ
ĐỜI đời sau nên nợ chân thành
NỢ DUYÊN KẾT SỢI TƠ MÀNH
ƯƠM MẦM HẠNH PHÚC TRONG XANH NGÁT ĐỜI.

Lê Trần Băng Tâm

------

KẾT CHẶT

NỢ muôn kiếp ơn trời se mối
DUYÊN đá vàng mong đợi tình ai
KẾT đôi xây đắp lầu đài
SỢI lòng mãi thắm chẳng phai ân tình

TƠ chỉ thắm lung linh muôn sắc
MÀNH tre xanh bện chặt đôi tim
ƯƠM màu hạnh phúc êm đềm
MẦM xanh ấp ủ dệt thêm hương nồng

HẠNH mãi luyến cho hồng ân ái
PHÚC trao ai nguyện mãi nặng tình
TRONG ngần mắt biếc em xinh
XANH thêm bể thẳm ru tình nồng say

NGÁT hương mãi đêm ngày nồng ấm
ĐỜI tươi màu cau thắm trầu xanh
NỢ DUYÊN KẾT SỢ TƠ MÀNH
ƯƠM MẦM HẠNH PHÚC TRONG XANH NGÁT ĐỜI.

Thủy Thạch Cầm

-
DUYÊN NỒNG

NỢ em mãi câu thề hôm ấy
DUYÊN đôi mình thắm mãi từ đây
KẾT nồng nghĩa ái mê say
SỢI tơ thắm quyện ái ân ngọt ngào

TƠ bền chặt cõi lòng hoan hỷ
MÀNH tâm hồn lý trí hòa nhau
ƯƠM xanh thỏa nguyện đượm màu
MẦM hoài suốt kiếp mai sau không rời

HẠNH phúc chẳng đơn côi lẻ bóng
PHÚC trong tim khát vọng dâng tràn
TRONG này hứa sẽ dệt đan
XANH lên ý mộng tình trao mỗi ngày

NGÁT hương mãi môi hường thắm chặt
ĐỜI này nguyện mãi thắm trầu xanh
NỢ DUYÊN KẾT SỢI TƠ MÀNH
ƯƠM MẦM HẠNH PHÚC TRONG XANH NGÁT ĐỜI.

 Văn Minh Tạ

SẼ CHỈ LÀ TÌNH NHÂN

SẼ CHỈ LÀ TÌNH NHÂN

Mình sẽ là tình nhân mãi nghe anh
Bao ước vọng mong manh duyên chồng vợ
Chắc có lẽ ươm hoa không kết nở
Để chúng mình trăn trở xót canh thâu

Mải nghĩ suy mà hai đứa bạc trắng đầu
Dỗi Bà Nguyệt xe duyên không bền mối
Lão Tơ hỡi nỡ đành thêm bối rối
Để bây chừ hai đứa khóc đôi nơi

Dấu yêu ơi kiếp sau mãi không rời
Tràn hạnh phúc  dâng bồi thêm anh nhé
Cùng vun đắp chung tay mình san sẻ
Rồi xớt chia cuộc sống kiếp vơi ngàn

Dấu yêu à  sẽ mãi là tình nhân
Say suốt kiếp nồng nàn khi gặp gỡ
Giây phút thoảng trầu cau  không nặng nợ
Vội vã tìm ..Vội vã tiễn biệt nhau

Dấu yêu à nghe dạ thắt tim đau
Bạc duyên nợ ... chỉ tình nhân thôi nhé
Đời chia khúc cung đường hai lối rẽ
Trọn kiếp này vẫn mãi mãi vậy thôi.

Kiều Trang

Thứ Bảy, 15 tháng 9, 2018

NỢ DUYÊN

NỢ DUYÊN

Anh lại về trong buổi sáng tinh sương
Mình ấp ủ tình vương trong dáng ngọc
Gió đùa giỡn hôn nhẹ lên làn  tóc
Thủ thì rằng Cô  bé Ngốc đáng yêu

Anh lại về mình kết nối bờ yêu
Dâng nồng ấm sóng tình tràn bừng sống
Tim khao khát môi hôn dâng cháy bỏng
Quyện hương nồng ươm thỏa những ngày mong

Anh lại về se sợi chỉ thắm hồng
Duyên kết tóc trầu không têm vôi đỏ
Bao xa cách tan biến theo cơn gió
Chỉ biết rằng giông tố đã lùa xa

Dấu yêu ơi ! Em gọi dấu yêu à
Sau cơn bão trời trong xanh đến lạ
Cây gục ngã trỗi dậy xanh hoa lá
Sẽ ươm mầm cho quả ngọt nghe em.

Kiều Trang

PHÔI PHA

PHÔI PHA

Dấu yêu à chết lặng cõi hồng hoang
Đau réo rắt lối địa đàng băng giá
Trong hoang hoải ta trở nên xa lạ
Gót chân mòn bóng ngã gục cô liêu

Gắng quên đi ráng bỏ mặc những điều
Người đã hứa bây chừ ai đau xót
Lời thề cũ cứa tim nghe đắng ngót
Lặng cả hồn gục ngã lúc đêm đông

Còn gì đâu cau héo đã nhạt nồng
Câu thề hẹn tình hồng nghe đã úa
Đời gió thoảng một phương màu nhung lụa
Thấm cõi lòng se sắt thấm đắng cay.

Kiều Trang

TRÔNG

TRÔNG

Trông chừng bóng ngả chạnh lòng ai
Trông khắp vườn hoa ướm nụ cài
Trông buổi mây chiều vương lọn tóc
Trông lần nét mặt giấu bờ vai
Trông niềm dạ nhớ người xưa cũ
Trông nỗi lòng mơ mộng mãi dài
Trông  thử ngày kia hồn ngóng  đợi
Trông rồi kỷ niệm sẽ tàn phai

Kiều Trang
-
NHỚ

Nhớ gửi bông hồng tặng đến ai
Nhớ yêu đất Mẹ đóa hoa cài
Nhớ ươm chính nghĩa khơi nguồn cội
Nhớ tỏ sơn hà vọng cánh vai
Nhớ giữ tình đời luôn sáng tỏ
Nhớ gìn nghĩa bạn mãi lâu dài
Nhớ em suối mộng ngời nhân ảnh
Nhớ nụ hôn đầu chẳng nhạt phai.

Đức Hạnh – 15 09 2018
-
CHỜ
[TNT]

CHỜ lắm bơ phờ dậy oán ai
CHỜ đêm mắt sũng buốt mi cài
CHỜ thương có hiểu cho lòng dạ
CHỜ mộng đâu dè úa vóc vai
CHỜ ngọt ngào hôn hoài cõi lộng
CHỜ thơm thảo hẹn thỏa đêm dài
CHỜ trăng thệ ước cùng hoan lạc
CHỜ khúc tương phùng lịm chẳng phai

HANSY
-
— ĐỢI —

Đợi gió lay dùm sợi tóc ai
Đợi hương mận ướp ủ trâm cài
Đợi mây phủ nhẹ chiều loang nắng
Đợi tiếng ru nồng tối tựa vai
Đợi ngất ngây hồn đêm vội ngắn
Đợi mê mẩn dáng nụ thêm dài
Đợi hoài một thuở cùng xây mộng
Đợi mãi cho tình chẳng úa phai

Trần Tấn Lai

Thứ Sáu, 14 tháng 9, 2018

VỀ XỨ QUẢNG 2

VỀ XỨ QUẢNG 2

Mình lại về bên xứ Quảng cùng anh
Mưa ngâu đổ chiều giăng mành phủ lối
Đường đất đỏ lấm lem bùn lầy lội
Rặng tre già bến nước nối tiếp chân

Dòng Vu Gia rọi tỏ ánh trăng ngần
Nghe dào dạt tiếng sáo ngân văng vẳng
Vi vu thổi hòa mình trong đêm vắng
Đậm nghĩa tình sâu lắng đất Quảng Nam

Kìa... đốt đồng nhả khói bóng chiều lam
Mùi rơm rạ nghe dâng tràn lồng ngực
Như được sống tuổi ấu thơ chân thực
Bao năm rồi ký ức vẫn nhớ in

Em lại về hư thực muốn  kiếm tìm
Tuổi thơ dại ngày xưa chìm vội mất
Muốn tìm Mẹ ...hỡi ôi đâu còn thật
Rưng rưng lòng ..trào lệ mắt cay cay .

Kiều Trang

DUYÊN HỜ

DUYÊN HỜ

Dấu yêu à người có thấu hay chăng
Nghe mặn đắng cung Hằng chừng lạnh lẽo
Cứ đày đọa con tim dày vết xéo
Thoảng hư vô rắt réo lúc đêm về

Dấu yêu à đã hứa trọn phu thê
Tròn duyên kiếp lời thề nên chồng vợ
Sẽ đơm nụ  ươm mầm xanh kết nở
Tiếng bi bô con trẻ hạnh phúc đầy

Dấu yêu ơi chờ đợi bóng hao gầy
Mưa cứ đổ nhỏ giọt ngoài hiên vắng
Nấc trong dạ hoen lệ chan mặn đắng
Dỗi chi đời khoảng lặng gối chăn đơn

Phải chi mình đừng dang dở người ơi
Trách Bà Nguyệt se tơ chi nửa mối
Hờn Tơ Lão duyên hờ Con khóc dỗi
Đêm lạnh lùng chăn chiếu vội đi hoang.

Kiều Trang

Thứ Năm, 13 tháng 9, 2018

TỰ TÌNH VỚI THU

TỰ TÌNH VỚI THU

Thu lại  về giọt nắng mải rong chơi
Quên hết cả bầu trời  xanh khao khát
Đan  sợi nhớ lẫn yêu thương dào dạt
Bỏng con tim ngây ngất giữa biển tình

Tháng chín về nỗi nhớ quyện ngời xinh
Nơi góc phố đôi mình say hương cốm
Vương nồng ấm ươm ngõ vàng tươi rộm
Sẽ dìu nhau dệt mộng lối  mùa sang

Anh nghe chăng vườn bông cải trổ vàng
Quyện màu nắng dâng hương tràn khắp ngả
Em sẽ chọn áo xanh như màu lá
Ướm hương tình say thỏa lối chờ mong

Em có nghe ngọn sóng dội cõi lòng
Vẫn chờ đó hồi mong duyên chuyển đáp
Bến lành đợi thuyền tình nay vừa cập
Tháng ba về ấm áp em biết chăng ?

Em có nghe vạt gió nhắn nhủ rằng
Hãy yêu mãi nồng nàn bên dáng Nhỏ
Màu hoa tím nở rộ  tràn khắp ngõ
Mộng trăm năm muôn thuở quyện sánh màu

Kiều Trang

Thứ Tư, 12 tháng 9, 2018

NỠ ĐỌA

NỠ ĐỌA

Em muốn được ôm anh
Giữa biển người khao khát
Tấm chân tình mộc mạc
Say đắm cuộc trần tình

Có lúc sẽ lặng thinh
Cuộc đời hoang trần tục
Bừng con tim thao thức
Giữa đêm tàn đắm say

Người giờ đã đổi thay
Em chết trong hy vọng
Quạnh quẽ chừ lẻ bóng
Ái tình héo lặng câm

Cõi hoang tục chết thầm
Chúc Người luôn hạnh phúc
Để riêng Em ngã gục
Căn bệnh ác tung hoành

Giờ rã yến lìa oanh
Em chết trong khát vọng.

Kiều Trang

--
Ta cũng muốn gần em
Một chân tình mới nhận
Muốn là người đêm đêm
Cùng em nồng môi ậ́ḿ

Ta cũng muốn má hồng
Ôm lưng thon ngọc nữ
Ôm hết cả v̀ào lòng
Cho tình thơ thêm chữ

Lần đầu có vọng ngữ
Em đừng vội trách ta
LỜi ÂN CẦN TỰ SỰ
một ân cần thiết tha......

Thu tran

-----
Đêm u sầu lẽ bóng
Em đang khóc cho mình
Hay khóc cho cuộc tình
Đã một lần dang dở

Hay là em còn nhớ
Những ngày tháng êm đềm
Tiếng ái tình dịu êm
Nồng nàn bao kỷ niệm

Hoàng hôn chiều mây tím
Tình yêu đổi thay rồi
Một mình em đơn côi
Cho đong đầy nổi nhớ

Chuyện tình yêu một thuở
Thoáng chốc quá xa xôi
Gợi nổi buồn trong tôi
Thương về em vô tận

Ton nguyen

Thứ Ba, 11 tháng 9, 2018

ĐIỀU EM ƯỚC

ĐIỀU EM ƯỚC

Em muốn được cùng anh
Dạo chơi quanh con phố
Chiều thu xưa lá  đổ
Trải rời khắp hiên nhà

Cho xin hỏi Hằng Nga
Những đêm rằm rọi tỏ
Vi vu cùng ngọn gió
Bỏ mặc Cuội hờn ghen

Anh có muốn cùng em
Kết trầu têm vôi đỏ
Uyên ương vui vầy có
Bên đàn trẻ bi bô

Muốn thưởng ngoạn sông hồ
Vi vu miền sơn cước
Thỏa ước ao cho được
Tang bồng thỏa lòng trai.

Kiều Trang

Thứ Hai, 10 tháng 9, 2018

Bình thơ - THU TÀN PHAI - Kiều Trang


THU TÀN PHAI

Anh đi rồi phố vắng chợt buồn tênh
Ôm nỗi nhớ chông chênh vành tim nhỏ
Thu lá rụng xanh xao phơi đầy ngõ
Dọc ven đường hoa cỏ cũng tàn khô.

Chiều em qua nắng nhạt giọt sương mờ
Góc phố cũ lá sầu buông xào xạc
Hằn dạ tím vần thơ dường tan tác
Giã biệt rồi im bặt hỏi người hay.

Lối em đi trăng xám đã rơi đầy
Hàn Giang đợi hỏi thuyền ai cập bến?
Chắc quên lãng hẹn xưa người đan bện
Để bây chừ ... lưu luyến tuổi thanh xuân.

Anh đi rồi thiếu hẳn những bước chân
Nghe thương nhớ trào dâng ran lồng ngực
Đêm đông lạnh riêng mình em thổn thức
Suốt canh dài nỗi nhớ giục từng cơn.


Kiều Trang

*
Tàn phai là một khung cảnh thê lương, ảm đạm… – dẫu phai tàn trong tâm thức hay giữa cảnh vật thiên nhiên thì sự buồn thảm, héo hon cũng vậy mà thôi. Có khi, con tim ô nhiễm sự tàn phai của tình người khiến dáng dấp tàn tạ lây lan sang cả cảnh đời thực tại. Đó cũng chính là tâm trạng của tác giả KIỀU TRANG qua phiên khúc THU TÀN PHAI đầy bi thương, thê thiết và ảo não...

Anh đi rồi phố vắng chợt buồn tênh

Đúng là:

Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu
Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ
[Nguyễn Du]

Cái ĐI này hẳn không chỉ là sự ra đi bình thường vì ngay cuối bài thơ vẫn không thấy ló dạng một tia nắng của bình minh hy vọng. Người đi sót lại nỗi sầu xót xa, đắng đót khiến kẻ ở nhìn đâu cũng thấy hoang tàn đổ nát và tê lạnh đến ghê người, nên có thể tạm khẳng định đó là một cuộc chia tay không hẹn ngày tái ngộ, hoặc chính xác hơn đây chính là một cuộc ly tình.

Thu lá rụng xanh xao phơi đầy ngõ
Dọc ven đường hoa cỏ cũng tàn khô


Sự chia tay với cuộc tình quá đột ngột, hoặc chính người trong cuộc cũng không thể nào ngờ tới một kết quả bẽ bàng, đau đớn như thế này khiến mọi thứ như sụp đổ dưới đôi chân đang nặng nề lê bước đi tìm lại chút dư hương của ngày nao mật ngọt thiên đường thuở đôi tim hòa cùng một nhịp ái ân nồng mặn.

Ôm nỗi nhớ chông chênh vành tim nhỏ
Góc phố cũ lá sầu buông xào xạc

Nhưng thật là vô vọng vì mọi nơi chốn tìm lại – dù ngày xưa rạng rỡ ánh hào quang của tình nồng – vẫn chỉ là những điêu tàn của quá vãng vàng son, chỉ làm đau thêm tâm hồn khi muốn quay về vùng trời kỷ niệm. Mà ngay những dòng thơ tự tình ngà nao đầy cuốn hút tâm hồn lãng mạn giờ cũng dường như vô hồn và có ý bỡn cợt nỗi lòng tê tái của kẻ thất tình.

Hằn dạ tím vần thơ dường tan tác

Để rồi trong tuyệt vọng đắng cay vẫn cố trách thầm người tình cũ. Mà còn nhớ, còn trách , còn hận… nghĩa là vẫn còn chút yêu thương nào đó đang rơi rớt trong lòng. Vẫn nhớ hoài lời hẹn ước trầu cau, giờ lữ thứ người có còn lưu không hỡi. Thuyền ra đi tìm bờ bến lạ, bỏ bến xưa tàn rụi với thời gian, những đêm dài cô quạnh giữa trăng ngàn, mắt cứ dõi về nơi mù thăm thẳm.

Lối em đi trăng xám đã rơi đầy
Hàn Giang đợi hỏi thuyền ai cập bến?
Chắc quên lãng hẹn xưa người đan bện
Để bây chừ... lưu luyến tuổi thanh xuân

Chợt thấy thương mình phí hoài tuổi thanh xuân chăm nuôi nhiều mộng ảo, để bây giờ sực tỉnh giữa trống không mà nghe xót lạnh cả cõi lòng hoang vắng. Nếu biết thế người ơi ngày nao đừng thề hẹn, đừng thốt lời sẽ yêu mãi ngàn năm, đừng vẽ ra những cảnh mộng thiên đường, đừng dụ khị con tim non chui vào lồng cay nghiệt… Thì hôm nay nào chịu cảnh ức lòng trong bão giông phản bội, để thút thít hoài trong nỗi nhớ khôn nguôi.

Anh đi rồi thiếu hẳn những bước chân
Nghe thương nhớ trào dâng ran lồng ngực

Tàn phai rồi còn chi mà níu kéo, có hận người thì chỉ thêm xa xót mình thôi. Đành gắng qua mùa đông tẻ lạnh hao gầy của tình đời đen bạc, dù nỗi nhớ cứ rập rình từng đêm kéo ta về hành hạ con tim trong khung trời kỷ niệm xa xưa đầy hoa bướm mà nay tất cả đã điêu tàn như nấm mộ hoang xám ngoét bên đường...

Đêm đông lạnh riêng mình em thổn thức
Suốt canh dài nỗi nhớ giục từng cơn.
…………………

Thơ Kiều Trang bạc bàng những đồng vọng xót xa của tình yêu dội về từ quá vãng. Những thao thức, mỏi mòn như cứa gặm con tim nhỏ bé và lẻ loi giữa đoạn đường tình đang hụt hẫng bởi phong sương. Mong thời gian sẽ là liều thuốc nhiệm mầu xóa tan vùng kỷ niệm đau thương và hàn gắn lại vết thương lòng đã một thời mưng mủ.

HANSY


Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2018

SAY 2

SAY 2

Gom sầu
trả lại hư vô
Gom men rượu đắng
 ta vồ chuốc say

Gom dòng tin
nhắn bao ngày
Nổi meo xanh mốc
 phong rêu chữ tình

Hong phơi giữa
 buổi tường minh
Cõi đời hoang dệt
phế hoang hỡi người

Kiều Trang

XIN ĐỪNG

XIN ĐỪNG

Xin đừng làm tổn thương
Giữa dòng đời nghiệt ngã
Người bỗng dưng xa lạ
Ta ôm giọt chát cay

Nhủ lòng đã bao ngày
Thôi đừng mang thương nhớ
Thôi còn chi duyên nợ
Gieo tủi hờn đắng cay

Ngoài trời gió lắt lay
Đêm mưa chăn đơn khóc
Gối hờn tóc ngang dọc
Thiết tha chi sự đời

Nỡ đành vậy người ơi
Để mình ta cô lẻ
Khóc hờn đời lặng lẽ
Nỡ đành tổn thương tôi.

Kiều Trang

SAY 1

SAY 1

Ta say
chén túy ngả nghiêng
Liêu xiêu chùng bước
cõi miền thực hư

Men đời
 đắng chát từ từ
Ngất trong ly rượu
xổ bừng túi thơ

Hồn say
ngậm đắng tim khờ
Nỗi niềm hoang hoải
ngu ngơ chợ đời

Kiều Trang

ĐỢI ANH VỀ

ĐỢI ANH VỀ

Anh lại về mình kết nối bờ yêu
Xua giông bão những chiều em mong đợi
Xua lạnh giá chờ mùa xuân kề tới
Đã bao ngày nhói vợi góc con tim

Dấu yêu ơi bóng đêm lắt lay chìm
Thương với nhớ em ghim từng tin nhắn
Rồi tự nhủ dằn mình luôn phải dặn
Đợi anh về hạnh phúc sẽ đơm hoa

Dấu yêu ơi đợi anh lệ ngấn nhòa
Hoàng hôn đợi bóng hoa tàn ngày cuối
Lúc hoang hoải chiều như thực vội
Bến đợi chờ cánh chim mải rong chơi

Góc phố nay cỏ úa đã rối bời
Phơi xác lá bóng lơi tình tha thiết
Chắc có lẽ không gọi là bất diệt
Đợi anh về bến cũ vắng cô liêu.

Kiều Trang

DÒNG TRÔI

DÒNG TRÔI


Có khi nào anh hiểu
Mình em bóng lẻ đơn
Từ sâu thẳm dạ buồn
Chợt nhớ người xa lạ

Giữa dòng đời vội vã
Khư khư một bóng hình
Người xưa giờ nín thinh
Kỉ niệm xưa gói kỹ

Thả trôi buồng tim nghỉ
Thời gian sẽ dần  qua
Ngày xưa ước chung nhà
Bàn tay gầy chai sạn

San sẻ cùng người bạn
Phân giải mình xớt chia
Tàn thao thức canh khuya
Buồng tim gầy trỗi sóng.

Kiều Trang
----
VÔ ĐỀ

Tại em chưa muốn nghĩ
Đến chuyện tình trăm năm
Em xinh đẹp tuyệt trần
Dáng yêu kiều tha thướt

Bao nhiêu người mơ ước
Được làm bạn với em
Để những buổi chiều êm
Ngắm hoàng hôn trải rộng

Bao nhiêu người mơ mộng
Được kết bạn với em
Để cùng ngắm sao đêm
Trên khung trời xanh thẳm

Cho yêu thương nồng thắm
Mãi mãi ở bên nhau
Xây hạnh phúc ngọt ngào
Trăm năm không dời đổi.

 Ton Nguyen

THU TÀN PHAI

THU TÀN PHAI

Anh đi rồi phố vắng chợt buồn tênh
Ôm nỗi nhớ nghe chông chênh tim nhỏ
Thu lá rụng xanh xao phơi đầy ngõ
Dọc ven đường hoa cỏ cũng héo khô

Chiều em qua nắng nhạt giọt sương mờ
Góc phố cũ lá khô buông xào xạc
Hằn dạ tím vần thơ dường tan tác
Giã biệt rồi im bặt hỏi người hay

Lối em đi ánh trăng đã rơi đầy
Hàn Giang đợi bóng hỏi thuyền xưa cập bến ?
Chắc quên lãng hẹn xưa người từng bện
Để bây chừ ...ai lưu luyến tuổi xuân

Anh đi rồi thiếu hẳn những bước chân
Nghe thương nhớ trào dâng trong lồng ngực
Đêm đông lạnh riêng mình ta thao thức
Suốt canh dài nỗi nhớ giục từng cơn.

Kiều Trang

SẦU CAY NHÂN THẾ


SẦU CAY NHÂN THẾ

Trong cơn say ta gọi mãi tên em
Chuốc men rượu cho đêm dài ngắn bớt
Em có nhớ những gì chia sẻ xớt
Những canh trường mải miết hỡi cố nhân

Ta lại say phong sương nhuốm bụi trần
Mơ hoang hoải bước chân nào vô định
Có lẽ vậy Lão Tơ chờ toan tính
Mối duyên hờ nặng nợ trút sầu mang

Đêm lại về  trằn trọc giấc mơ hoang
Ôm nàng Nguyệt nơi địa đàng say ngất
Mặc giông bão men nồng say cung bậc
Ta cùng nàng chuốc cạn chén ly bôi

Cuộc tàn phai nhuốm lửa khói tan rồi
Chợt bừng tỉnh thì thôi chào tạm biệt
Ta vẫn nuối ân nồng tình da diết
Thôi về thôi ... Say ngất chẳng nhớ gì.

Kiều Trang

Thứ Bảy, 8 tháng 9, 2018

KHAO KHÁT

KHAO KHÁT

Khao khát một vòng tay
Đỡ nâng khi gục ngã
Và dìu dắt những ngày
Khi đông về lạnh giá .

Người ra đi vội vã
Không từ giã môt câu
Duyên bạc nửa mái đầu
Trời thu sầu héo rũ

Một lời thôi cũng đủ
Mà sao nỡ đoạn đành
LỠ phím nhạc ngày xanh
Người ơi vờ quên lãng

Ngoài trời mưa kết mảng
Giăng ngập ướt tim ghì
Ai lỡ hẹn mà chi
Để tràn mi lệ ướt.

Kiều Trang

LỜI NGỎ TƠ HỒNG


LỜI NGỎ TƠ HỒNG

Buồng tim khắc chung lòng ước hẹn
Nguyện một đời thuyền bến cập khơi
Ngàn sau sánh bước chẳng rời
Yêu thương trọn kiếp không vơi ...  ái nồng

Anh có biết tơ hồng quyện thắm
Những canh trường ái thẫm cùng ân
Đêm đêm ngọt sắc...vị trần
Dư hương phảng phất vẫn tràn ...  đến sau

Em xin nhận lời cầu hôn ấy
Thỏa khát khao sống dậy những ngày
Một lòng chẳng khác đổi thay
Cảm ơn bà Nguyệt se dây chỉ hồng

Bên anh mãi một lòng chung thủy
Nghĩa mặn nồng phú quí cùng con
Dựng xây hạnh phúc vẹn tròn
Ngày xuân ấm áp đời còn gì hơn.

 Kiều Trang

HỨA CÙNG ANH

HỨA CÙNG ANH

Em sẽ về đất Thanh Hóa cùng anh
Thăm núi Đọ hàng dừa xanh bát ngát
Thăm đồng lúa chín vàng hương ngào ngạt
Điệu khoan hò mà ai hát bên  sông

Em sẽ về khi nắng rực tươi hồng
Hanh vàng trải mà  ngỡ hồn say đắm
Cùng gặt lúa dẫu mồ hôi ướt đẫm
Hè nắng chang, đông buốt đậm canh trường

Em sẽ về Sầm Sơn  biển yêu thương
Cùng dạo bước nghe sóng trườn dào dạt
Ngắm sóng bạc đuổi theo hoài trên cát
Đã bao lần tim khao khát hiểu không?

Về bên nhau mình kết sợi chỉ hồng
Chắp cầu nối ân tình nồng anh nhé
Người yêu hỡi ta sẽ thưa cha mẹ
Lá trầu xanh vôi khẽ quện nha anh

Em sẽ về đất thanh hóa quê anh.

Kiều Trang

NHỚ NGƯỜI

NHỚ NGƯỜI

Đã bao lần ta tự vấn con tim
Trong giấc ngủ khi bóng chìm tăm tối
Ôm khoảng trống tưởng chừng như vô tội
Đêm hiện về mưa ngập lối bước hoang

Anh là ai?..Ta bừng giấc bàng hoàng
Hình bóng ấy cứ trào dâng  ký ức
Cứ ẩn hiện  mà hư hư thực thực
Là bao lần ta thao thức tàn canh

Anh là ai? Ta yêu thật  chân thành
Mong ước mãi tia màu xanh hy vọng
Bao khao khát từ con tim cháy bỏng
Ước mong rồi vẫn  là ước mong thôi

Dấu yêu ơi ! Ta thắm mãi tình đời
Yêu chân  thật  Mình đừng lơi anh  nhé
Xuân về lại chắp cánh đôi mạnh mẽ
Khắc trong tim xây thêm nghĩa đắp bồi

Duyên cau  trầu mong  thắm mãi thành  đôi .

Kiều Trang
-----------

HÃY VỮNG TIN

Sao cứ hoài tra vấn mãi con tim
Khi giấc ngủ đã chìm trong bóng tối
Hãy thanh thản đừng nghĩ mình có tội
Để tâm hồn nhàn rỗi giấc mơ hoang.

Nhớ nhung chi?...phải lo lắng bàng hoàng
Hồn lạc lỏng miên man miền ký ức
Ôm ấp mãi một tình yêu vô thực
Để đêm về thao thức đến tàn canh.

Nhớ nhung chi?...khi duyên đã không thành
Khi mơ ước mỏng manh không hy vọng
Cho khô héo cả tuổi xuân cháy bỏng
Đời còn dài hãy sống mà vui thôi.

Em yêu ơi! Hãy đón lấy cuộc đời
Đừng ngã gục bỏ cuộc chơi em nhé
Hãy vững bước với đôi chân mạnh mẽ
Tự tin lên tình sẽ được vun bồi.

Mai sau này cũng sẽ được tròn đôi.

              Rùa vàng

VỀ CÙNG NHAU

VỀ CÙNG NHAU

Em lại về nơi xứ Quảng cùng anh
Cuối tháng chạp vàng hanh da nứt nẻ
Mình đi chợ cùng nhau làm giúp Mẹ
Bữa cơm chiều vui vẻ những yêu thương

Anh thấy không ? Bóng nắng tỏa ven đường
Mẹ làm kiệu mùi hương nồng vị ngái
Xanh màu lá góc vườn sau em hái
Tấm bánh chưng ba gói lúc buổi chiều

Em lại về sống dậy tuổi thơ yêu
Mẹ chỉ bảo những điều hay mới lạ
Con dâu mẹ ... "sao mà chu đáo quá
 Biết nghĩ nhiều  lo cả bữa cúng cơm"

Có gì  đâu  "Mẹ à... phải cúng đơm"
Con thấu tỏ  những điều hơn... Mẹ ngại
Sẽ im lặng người kia từng vấp phải
Chỉ biết rằng hiện tại ...  ảnh thương con

Mẹ biết không? Vầng trăng khuyết rồi tròn
Duyên chồng vợ của chúng con cũng vậy
Sẽ bù đắp những gì từng đổ gãy
Suốt cuộc đời ..trọn đạo nghĩa phu thê

Mẹ yên tâm con chẳng miệt đồng quê
Như chúng bạn chẳng muốn về lam lũ

PHẢI CHĂNG

PHẢI CHĂNG

Có lẽ mình đã lạc bước rồi chăng ?
Chắc gì kịp đôi chân hằn vết nhám
Cố gắng rút bàn tay giờ chai sạn
Đã nhúng chàm gột rửa chẳng sạch nhơ

Những đêm đêm con tim cứ dại khờ
Run bần bật từng cơn đau khóc nấc
Dù vẫn hiểu yêu thương kia chân thật
Đời trái ngang chua xót phải không anh ?

Anh yêu em con tim rất chân thành
Em vẫn biết nhưng anh à có hiểu
Bao dị nghị đeo lời người đàm tiếu
Em thật lòng chịu thiếu ...để  nỗi đau

Anh biết không  tin yêu đã nhuốm màu
Nghe da diết niềm đau ai gánh chịu
Dạ buốt nhói hai đứa mình cố níu
Và hững hờ khi chực muốn buông tay.

Kiều Trang

GỬI ANH

GỬI ANH

Ơn anh nhiều đã gửi tặng  cho em
Lời tha thiết bao đêm hằn tim nhớ
Em vẫn hiểu đời trái ngang cách trở
Vẫn nguyện cầu thắm nợ chuyện trăm  năm

Anh biết chăng hằng đêm vẫn nguyện thầm
Ước xây mộng khắc tâm không lìa đổi
Em vẫn muốn anh đi tìm người mới
Trọn hương nồng phơi phới trọn yêu thương

Mặc em đi giữa cuộc sống vô thường
Em sẽ gắng chẳng vấn vương đâu ạ
Sẽ không trách mặc cho câu thề sắt đá
Chẳng sao đâu giữa cuộc sống phong trần

Rồi sẽ quên nghĩa vụ cả ái ân
Anh bên vợ tình chan muôn ngập lối
Không hờn trách buồng tim luôn mong đợi
Phút hợp hoan kiếp sau sẽ chung nhà

Vui nhé anh sớm tối sẽ mặn mà
Rồi quên được những gì ta nồng ấm
Phút gần gũi rồi chợt xa vạn dặm
Bóng anh về ...chùng tỉnh nghe tim bỗng cay cay.

Kiều Trang

TRẢ ANH VỀ 2

TRẢ ANH VỀ 2

Anh về đi nơi ấy ngọt mềm
Em trằn trọc trắng đêm hờn tủi
Rồi tự nhủ gắng lên an ủi
Tại số phần kiếp bạc  hẩm đen

Anh về đi góc phố lên đèn
Đừng thương nhớ hờn ghen ... mà tủi
Đời gió thoảng trở miền cát bụi
Vết loang đời lầm lũi đau thương

Đời là chi một kiếp vô thường
Giữa hoang mạc vấn vương sầu khổ
Em sẽ gắng từ nay lượng độ
Để anh đi khỏi vướng bận sầu

Trả anh về chắc hẳn em đau
Tim chết mỏi vết khâu thầm lặng
Em sẽ để dịu xoa đêm vắng
Anh về đi  nơi ấy ngọt mềm.

Kiều Trang

TRẢ ANH VỀ 1

TRẢ ANH VỀ 1

Anh về đi chắc chắn tự do
 Con đường cũ nơi hò hẹn ấy
Nơi góc phố thoảng hương hoa dại
Cả con đường in gót tình thơ

Trả anh về chắc hẳn tự do
Chẳng toan tính âu lo hơn thiệt
Với tất cả những điều em biết
Thôi nhé người cách biệt sơn khê

Trả cho anh sớm tối đi về
Trả cho hết u mê ngày cũ
Trả cho hết tàn phai chiếm ngự
Trả cho anh tim ứ ngập đầy

Giấu ghim lòng đau đáu chát cay
Xin trả hết tháng ngày nồng ấm
Gom sạch sẽ ái vương sâu đậm
Giấc mộng tình quyện thấm còn đây

Về thôi em tim héo hao gầy
Dạ trống trải bao ngày rỉ máu
Trong gác lạnh xé cào đau đáu
Gói nỗi niềm quặn thắt từng đêm.

Kiều Trang

ĐẮP MỘ CUỘC TÌNH 1

ĐẮP MỘ CUỘC TÌNH 1

Ta trở về thuở chẳng yêu thương
Không sầu lụy  vương hằn đôi má
Mặc cơn gió  đùa chi đến lạ
Không giận hờn ...vật vã ... chia ly

Muốn về thôi cái thủa đương thì
Thây mặc kệ còn chi sót lại
Sẽ bỏ mặc chẳng gì mãi mãi
Đống tro tàn ngày cũ rêu phong

Sẽ bình yên bỏ mặc giữa dòng
Bến ngang dọc  nông sâu uẩn khúc
Đời hoang hoải trái ngang mấy lúc
Mặc sóng trôi nước đục mấy lần

Ơi dạ người xin hỏi mấy phân
Mà đổi trắng bao lần thay bạc
Dạ nhơ nhuốc bụng lang hiểm ác
Đành thôi chào người cũ từng yêu.

Kiều Trang