EM ĐI RỒI
Em đi rồi phố vắng lại bơ vơ
Vần thơ tím dại khờ ghim nét chữ
Trang nhật ký nằm im dường tư lự
Sách nát nhàu ... giờ cũ gói lật trang
Em đi rồi từ cái độ mùa sang
Cây cỏ úa lá vàng phơi kỉ niệm
Người lữ khách bâng khuâng hoài tìm kiếm
Có lẽ nào chúng mình lạc bước nhau
Em đi rồi bỏ mặc úa buồng cau
Vôi hoá bạc giàn trầu chừng đã héo
Cả mâm rượu hẹn thề ai lắt léo
Tưởng mai này kẹo ngọt ... chợt đắng môi
Đã từ lâu lối đi cỏ mọc bồi
Người một bóng thành dưng rồi xa lạ
Trời trở gió ngược dòng chia đôi ngả
Em đi rồi ...xa ngái ...cách dòng xa
Em đi rồi.....
từ đấy phố không em.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét