Thứ Hai, 22 tháng 6, 2020

ANH ĐI RỒI

ANH ĐI RỒI

 Anh đi rồi góc phố lại vắng tênh
Con đường cũ chênh vênh dài sợi nhớ
Trang nhật ký ... Ôi thời yêu cái thuở
Ngoảnh mặt rồi ...kẻ ở lại nhói đau

Anh đi rồi từ đấy chẳng gặp nhau
Có đôi lúc vô tình ta chạm mặt
Nơi hò hẹn lá vô tình trải xác
Vụt qua trôi lặng lẽ nhạt cuộc tình

Anh đi rồi từ đấy ngõ lặng thinh
Đếm từng sợi tơ chùng đành đoạn đứt
Tim thổn thức nhốt mình trong tù ngục
Kẻ lãng quên  ...đau đáu gọi tên Người

Anh đi rồi phố lạnh giọt buồn lơi
Mưa lạnh lẽo chơi vơi âm thầm ngóng
Tim dậy sóng mục đời nghe nhạt rỗng
Lại một mình gặm nhấm tủi thiệt hơn.

Kiều Trang

Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2020

THƠ& TÚY

THƠ & TÚY

Nửa mảnh trăng suông cuối góc trời
Người về quyến luyến dạ buông lơi
Đêm xưa bẽn lẽn vườn hồng khởi
Ngõ cũ miên man giọt mộng cời
Gió cuốn đầu làng mê mẩn hỏi
Bồn chồn cuối xóm vẩn vơ ơi
Lăn tăn giữa nỗi tình chờ gọi
Bậu nợ chi đây để phải lời.

Kiều Trang

Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2020

ĐÊM LẠNH

ĐÊM LẠNH

Đã vậy từ nay khỏi hết chờ
Đêm tàn gối lạnh chỉ vần thơ
Đây còn tủi chát sầu duyên vỡ
Đấy cạn hờn chua héo chữ ngờ
Đẩy gió lưng chiều ôi quãng nợ
Đưa thề cuối buổi hỡi tình mơ
Đầu phai tóc bạc ai còn nhớ
Đá trọc mù rêu kẻ hững hờ.

Kiều Trang
----------
ĐÌU HIU BƯỚC LẠC

Đường xưa ấp ủ những mong chờ
Đảo lộn khi tình mịt áng thơ
Đá cảm nên lòng hay rạn vỡ
Đùa yêu khiến dạ bỗng nghi ngờ
Điên khùng thất thểu sầu hoen nợ
Đắng nghét ê chề nhận ảo mơ
Để giữa khuya sầu xuyên nỗi nhớ
Đời xa xót quạnh khép mi hờ

HANSY

Thứ Năm, 11 tháng 6, 2020

TUỔI ĐÁ BUỒN

TUỔI ĐÁ BUỒN

Ngày kia gió đi hoang
Ngõ xưa ai vừa tới
Bước nhanh chân qua vội
Khoé mắt cay gượng cười

Chuyện cũ thuở nhạt vơi
Quẹt ngang lau dòng lệ
Quấn ngang vành khăn để
Duyên vỡ khỏi ai chờ

Kỷ niệm có chơ vơ ?
Thời gian có quay lại
Hàn gắn rồi cũng gẫy
Vơi đổ mấy mùa trăng

Chông gai chả phẳng bằng
Người đi tim ta chết...
Và cuộc tình chấm hết
Căn gác lạnh buồn hơn.

Kiều Trang 10/6/2020

Thứ Tư, 10 tháng 6, 2020

EM ĐI RỒI

EM ĐI RỒI

Em đi rồi ta về lại ngõ xưa
Gom kỷ niệm chiều mưa chân run rẩy
Gom tất cả mối tình nồng bỏng cháy
Chút dư âm tàn xót quấn ngang vành

Ta quay về lối cũ đã vắng tanh
Căn gác trọ chòng chành như oà vỡ
Đêm vắng lạnh gối chăn hờn duyên nợ
Cố dỗ mình vào giấc ngủ không em

Ta trở về khi trời đất nhá nhem
Cơm chẳng thổi tèm lem ly rượu đắng
Mặc...buông thả...giao thoa trời chạng vạng
Dốc cạn này ...một nậm chuốc đêm nay

Thoáng giật mình lảo đảo bước lung lay
Trong tiềm thức mới đây...mà chợt sáng
Rồi vỗ trán ...ừ nhỉ ...mình quên lãng
Lại một ngày tàn vắng phố không em.

Kiều Trang 10/6/2020

SÓNG ĐỜI

SÓNG ĐỜI

Dập dềnh sóng về đâu
Mà bạc đầu bốn bể
Biển mặn muôn đời thế
Rêu phong đá hao gầy

Xin trời được làm mây
Quyện bờ vai làn tóc
Hôn kiều diễm dáng ngọc
Bồng bềnh cỏ rối oi

Tim tím Muống rối bời
Mãi ngàn sau chờ đợi
Chàng Biển nào còn tới
Kỷ niệm sẽ phai nhòa

Ngày kia nắng giao thoa
Len qua từng kẽ lá
Nhảy nhót cười nghiêng ngả
Cợt đùa gió lả lơi

Bình minh kéo nắng cời
Nhấp nhô chào ngày mới
Sóng đuổi nhau thầm gọi
Dạt dào khúc tình ca

Ước gì một loài hoa
Thảo thơm ôi thuần khiết
Xuyến xao nồng da diết
Ấy là cúc Họa my

Trong trắng lại nhu mỳ
Thương cho loài hoa dại
Khép nép ngàn sau mãi
Ven đường ..hỡi ...Xuyến Chi.

Kiều Trang

TIỄN MỘT NGƯỜI ĐI

TIỄN MỘT NGƯỜI ĐI

Trả anh về nơi ấy tự do
Về chốn ấy đắn đo suy nghĩ
Ta chôn cất mối tình mộng mị
Giữa muôn trùng giấu kỹ trong tim

Về đi anh kẻ đợi người tìm
Cô ấy đợi bóng chim ngày cũ
Em đã hiểu không hề trách cứ
Phận số em ...thôi đã an bài

Về đi mà kỷ niệm sẽ nhạt phai
Thời gian nhạt trôi dài năm tháng
Rồi sẽ hóa tro tàn dĩ vãng
Chẳng lọc lừa toan tính thiệt hơn

Về đi anh mà chi phải dỗi hờn
Em gom cả chân thành cát bụi
Rồi vết cắt ... thời gian mờ phủi
Nợ vô duyên ...lặng tủi ..mỗi đêm về...

Kiều Trang 5/6/2020

Thứ Ba, 9 tháng 6, 2020

CỐ QUẬN

CỐ QUẬN

Em đi rồi từ đấy phố không em
Cây trút lá lấm lem tình đơn nhạt
Từ hôm ấy mình ta sầu ngơ ngác
Lại trở về căn gác lạnh đơn côi

Ngoảnh mặt ngơ kỷ niệm chợt rã rời
Trang nhật ký chơi vơi cùng dĩ vãng
Và liều thuốc thời gian nhoà năm tháng
Bôi xoá vành buồng tim rỉ máu vương

Em đi đi ngày mai phía cuối đường
Tàn dư lá cuối mùa thu trút đổ
Bóng ai đợi cà phê nơi góc phố
Dõi mắt nhìn Cố Quận vắng buồn tênh

Em đi rồi nơi ấy chợt buồn tênh
Dòng tấp nập chênh vênh trôi vội vã
Chẳng ai hiểu người ơi ..quen hay lạ ?
Rồi vội vàng lấn lướt bước qua nhau.

Kiều Trang 5/6/2020

ĐÊM

 ĐÊM

Ngập ngừng
 xé mảng đêm thâu

Phơi sương ngập gió
loang sầu suốt canh

Ngổn ngang
 tóc cỏ rối mành

Lạnh lùng ngoảnh mặt
đành hanh ... nẻo đời

Ơ kìa
chiếc lá chơi vơi

Chẳng buồn nối nhịp
 rã rời giữa canh

Nửa đêm
ánh Nguyệt ngoài mành

Giọt sương nếm trải
 chòng chành nhớ tuôn

Hững hờ người giữ kẻ buông
Chiếc lá xớt buồn hoang hoải vạ lây

Chủ Nhật, 7 tháng 6, 2020

ĐÃ LÂU RỒI

ĐÃ LÂU RỒI

Nhạt phai rồi mình đã hoá người dưng
Từ hôm ấy vách ngăn thêm khoảng trống
Cả điện thoại dòng tin giờ lạc lõng
Giữa biển đời tìm mãi chẳng người quen

Đã lâu rồi chắc hẳn chuyện lãng quên
Vui bến mới tay trong tay hạnh phúc
Mình ta mãi ôm nỗi đau ngủ gục
Cố mỉm cười chúc nơi ấy bình yên

Đã lâu rồi ..tim này vẫn vẹn nguyên
Trang kỷ niệm còn in trong tâm khảm
Dòng nhật ký tim yêu còn sâu đậm
Ta ôm hoài thời gian chực phôi phai

Đã lâu rồi ngược lối rẽ chia hai
Vết thương ấy chưa lành tim rỉ máu
Ta quằn quại vô hình đau quặn thắt
Từng đêm về nhặt nhạnh chút hư vô

Đã từ lâu nơi thành thị xô bồ
Ta rong ruổi bóng hình ai vội vã
Chẳng còn nghĩ từng xem là tất cả
Chợt giật mình ...tá hoả chỉ là mơ.

Kiều Trang 3/6/2020

Thứ Ba, 2 tháng 6, 2020

NGUYỆT & THƠ

NGUYỆT &THƠ

Chửa thấy nghe đồn vội vã xem
Thì ra ả Nguyệt xoã lưng thềm
Nhìn qua ngọt phả thời ưng nếm
Ngó lại thơm ngào kẻ muốn nêm
Gọi gió loang hồn dìm cánh mượt
Lùa mây đẩy sóng ngập thân mềm
Sương thùa lãng đãng mê nồng nẻo
Thấp thỏm hư huyền lạc giữa đêm.

Kiều Trang 29/5/2020