Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2020

CHUYỆN MÙA XƯA


 CHUYỆN MÙA XƯA


Ngược dòng bốn bể bôn ba

Gót mòn gối vẹt bóng nhoà nhạt lay

Còn đây ...cảnh cũ phơi bày

In hằn tâm tưởng mà đày đoạ nhau


Thềm hoang cỏ dại úa màu

Trầu hôi cau nhạt dạ đau đáu tình

Ngày xưa như bóng với hình

Thời gian vụt tắt lặng thinh ...qua cầu


Tan tành đứt đoạn tằm dâu

Thoi đưa đoản sợi rĩ rầu...kén bung

Thôi kỷ niệm chẳng tao phùng

Vô duyên lẻ bạn níu dừng...làm chi


Tiếc rằng một đóa Hoạ My

Đòng đưa thế cuộc ...còn gì nữa không

Thôi là hết ... gửi gió bồng

Xoá tan kỷ niệm ..mặn nồng ...hẹn xưa.


Kiều Trang

Thứ Bảy, 26 tháng 12, 2020

SAY


 SAY


Ngất ngưởng ta cùng cạn chén cay

Mùa nao bấc lộng thổi đêm ngày

Vườn loan trỗi khởi đôi hồn dậy

Ngõ trúc êm dìu một bóng say

Kỷ niệm loang hồ nhè nhẹ gãy

Ân huyền khắc dạ rã rời bay

Mai dìu ấp ủ bừng tim cháy

Nẻo cũ ai về đượm ái vây.


Kiều Trang

Thứ Hai, 21 tháng 12, 2020

VÔ TRẦM


 VÔ TRẦM


Lặng nhìn tiếng dế thở than

Đàn cầm trỗi nhịp võ vàng suốt thâu

Phong trần níu cuộc bể dâu

Ta ngồi soi bóng Nguyệt sầu năm canh


Đêm đen trở gối chòng chành

Tàn hư mấy cuộc tan tành buốt cơn

Nửa thương nửa giận nửa hờn

Phong phanh thế cuộc thiệt hơn ...gối nhoà


Nửa đời mỏi gối bôn ba

Trọc trằn hoang hoải chia xa lạ gì

Với tình ...tình tựa chim di

Với ân ..ân biệt ...hỏi chi ... biệt rồi


Mai về phận hẩm bèo trôi

Lạc xa cánh nhạn chia phôi...nẻo đường

Thôi thì hết , dạ chẳng vương

Sợi tơ chỉ mục...đoạn trường...ly tan


Kiều Trang

LẬP ĐÔNG

 LẬP ĐÔNG


Bấc vẫy gọi sầu đông

Cúc Hoạ My trải lối

Mưa phùn dưng về vội


Dỗi lá úa rêu phong


Nơi ấy buốt lạnh không

Bấc giục mưa chạm cửa

Gọi đông sầu về nữa

Lại gió lùa lắt lay


Rét buốt lạnh bàn tay

Ra ngoài thêm áo ấm

Mang tất trời rét đậm

Choàng khăn cổ nhé Người.


Kiều Trang

Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2020

RÊU PHONG


 RÊU PHONG


Nhớ lời hẹn ngày xưa

Ta lần về chốn cũ

Kỷ niệm hoài ấp ủ

Rêu phong phủ đã xanh


Buổi nớ tóc còn xanh

Buồng tim tràn nhựa sống

Rực hồng luôn cháy bỏng

Khao khát tuổi đôi mươi


Ước nguyện cả một đời

Đá vàng câu thề hẹn

Đồng lòng cùng vun vén

Tương phùng hạnh khởi thôi


Lại đông về mùa trôi

Xuân tiếp xuân hạ tới

Thu về gọi lá rơi

Bến đợi chuyện... ngàn khơi


Một đông nữa sầu cơi

Bài thơ tình dang dở

Lỗi hẹn duyên còn nợ

Nhạt cau úa...trầu hôi.


Kiều Trang

HÌNH NHƯ


 HÌNH NHƯ


Mùi hương sống dậy như là

Thoảng đưa vọng lại quê nhà ...đâu đây

Dường như chân bước mỏi gầy

Phương xa nếm trải rã vầy ...trầm tư


Đêm nằm vọng tiếng hình như

Canh tàn trở gối bây chừ...phải chăng !

Đành thôi...phận nẫu đã rằng

Gói niềm chôn lấp dấu hằn chuyện xưa


Bấc lùa gọi gió vẫy mưa

Kéo mành che nửa Nguyệt vừa thở than

Lắng nghe tiếng Vạc gọi đàn

Lần đêm ròng rã khổ thân ... sự đời.


Kiều Trang

Thứ Hai, 7 tháng 12, 2020

MƯA


 MƯA


Đêm chậm chạp gió lùa qua khe cửa

Gió lạnh lùng lần nữa hỏi về đâu

Tóc cỏ rối điểm phai màu sợi bạc

Áo nâu sờn chỉ đứt đoạn lòng thơ


Đêm nhạt thếch hững hờ trăng huyền ảo

Phố lên đèn chênh chếch áo gió cơi

Chân loạng choạng nẻo trần chập chờn hỏi

Lại một mùa vời vợi cánh chim di


Từ hôm ấy ngõ quạnh ai còn tới

Từng lớp dày cỏ lấp lối hẹn xưa

Từ hôm ấy hỏi chăng ai còn đợi

Ghế đá buồn chới với bước chân quen.


Kiều Trang

Thứ Tư, 2 tháng 12, 2020

SẦU ĐÔNG


 SẦU ĐÔNG


Nhắn nhủ lâu rồi đã dặn tim

Mà sao thổn thức lại đi tìm

Thề xưa ủ mãi thôi đành lịm

Hẹn cũ ôm hoài nhớ phải im

Gột muối duyên hờ môi rát rỉ

Cài hoa nghĩa tạm ái đau kìm

Cay hồn kỷ niệm ôi sầu tím

Nhật ký mai về nỗi tủi ghim.


Kiều Trang