Chủ Nhật, 17 tháng 4, 2022

MÙA PHAI


 MÙA PHAI


Buổi ấy xuân về giọt nắng phai

Tìm hoa khắp ngả nụ đan cài

Tóc mây ngôi rẽ phiêu bồng gió

Mê mẩn nơi lòng ngóng đợi ai


Ngõ hẹn em về một sớm mai

Mành sương đọng lá vạt nghiêng cài

Bình minh dỗi giấc dường đang ngái

Thấp thoáng ơ kìa tựa dáng ai


Thuở ấy mùa sang hẹn lối dài

Ta mình chung lối chuyện nào phai

Đông về bấc thổi đêm nồm gió

Hạnh khởi nguyên đào nồng ấm mai


Chẳng biết bao giờ cứ hẹn mai

Ước chi ước mãi thở thêm dài

Đời trôi mấy bận trở trăn mãi

Nửa kiếp..trôi hoài... vẫn cứ phai.


Kiều Trang

Thứ Hai, 11 tháng 4, 2022

THÁNG BA

 THÁNG BA 


Gió nhớ gì ngơ ngẩn giữa tháng Ba

Để vạt nắng chan hoà len góc lá


Đùa tóc rối một vùng trời yên ả

Chẳng xô bồ nơi phố thị phồn hoa


Gió nhớ gì mà hờn lẫy tháng Ba

Để xoan rụng tím hiên nhà ai vậy

Nàng Xuân dỗi hoá khờ hoa run rẩy

Đành giã từ vùng vẫy gọi hè sang


Em nhớ gì !  mùi hương vị tháng ba

Mùi hoa bưởi nồng nàn nơi đầu ngõ

Có lời hẹn mai phiêu bồng cùng gió

Nhắc một lần gọi mở cửa trái tim


Mai em về gom hết gửi tháng Ba

Thả nỗi nhớ chia xa ngày hẹn ước

Là lối cũ sải chân đong đếm được

Có đôi lần...buột miệng gọi thành tên.


Kiều Trang



EM ĐI RỒI


 EM ĐI RỒI


Em đi rồi phố vắng lại bơ vơ

Vần thơ tím dại khờ ghim nét chữ

Trang nhật ký nằm im dường tư lự

Sách nát nhàu ... giờ cũ gói lật trang


Em đi rồi từ cái độ mùa sang

Cây cỏ úa lá vàng phơi kỉ niệm

Người lữ khách bâng khuâng hoài tìm kiếm

Có lẽ nào chúng mình lạc bước nhau


Em đi rồi bỏ mặc úa buồng cau

Vôi hoá bạc giàn trầu chừng đã héo

Cả mâm rượu hẹn thề ai lắt léo

Tưởng mai này  kẹo ngọt ... chợt đắng môi


Đã từ lâu lối đi cỏ mọc bồi

Người một bóng thành dưng rồi xa lạ

Trời trở gió ngược dòng chia đôi ngả

Em đi rồi ...xa ngái ...cách dòng xa


Em đi rồi.....

                     từ đấy phố không em.


Kiều Trang

HỜN NGUYỆT


 HỜN NGUYỆT


Tần ngần câu ngã bon chen

Rằng thương lục bát gió lèn song thưa

Địa đàng ướt lối dầu mưa

Từ hôm mới chín như vừa trảy xuân


Từ đêm trăng muốt độ ngần

Ngọc ngà mi chạm lâng lâng sóng cuồng

Ngọt ngào sấp ngửa dần buông

Lắng thơm nhô nhấp mà thèm thuồng nhau


Khuấy đêm rét mướt dâng trào

Mà nghe hơi thở nhập nhoàng cập kê.


Kiều Trang

MÙA THƯƠNG


 MÙA THƯƠNG


Buổi ấy người đi đã hẹn trầu

Sao mà nỡ đoạn tủi dòng châu

Mưa lùa nước chảy trôi lời hứa

Gió thổi bèo đưa ngập nỗi sầu

Bởi lẽ duyên hờ trăng gác quạnh

Nên là ngãi tạm buốt mùa ngâu

Đêm tàn dỗi giấc tìm nương tựa

Bạc nữa còn chăng phủ mái đầu.


Kiều Trang

-----

VỠ MỘNG 


Từ khi lỡ hẹn nghĩa cau trầu 

Quạnh quẽ đêm buồn rớt mãi châu

Ngõ xác xơ cây mùa lá rụng 

Trời u ám cảnh tiết thu sầu

Thương mình khắc lụn đèn soi bóng 

Nhớ bạn canh trường phố đổ ngâu 

Số phận bày chi nhiều nghiệt ngã 

Làm tan vỡ mất mộng ban đầu.


Nguyễn Yphuc

TUỔI ĐÁ BUỒN


TUỔI ĐÁ BUỒN

Tiễn bước thu rồi tiết lập đông
Lùa thêm bấc thổi tận bên đồng
Tàn canh lẻ bậu đêm hoài ngóng
Mộng vỡ chăn hờn buổi đợi trông
Đổ nước nghiêng thành son sắt trẻ
Phai hương nhạt phấn mẩn mê hồng
Quàng ba tấc đất vùi đơn quạnh
Một thuở trang đài hỏi tiếc không.

Kiều Trang
---------
ĐÔNG BUỒN
Thu tàn ,lặng lẽ đón trời đông
Nắng cũng vừa lên ngập ruộng đồng
Bến đợi ta còn thơ thẩn ngóng
Sông chờ bạn có hững hờ trông?
Từng năm tháng trải làn môi nhạt
Những giấc mơ phai kỷ niệm hồng
Để mỗi mùa qua lòng lạnh giá
Nghe hồn rạn vỡ có buồn không?

Trần Trọng Kim

EM

 

EM

Van em đừng nhé... để rồi
Quanh đi quẩn lại nửa vời chừng xuân
Hồn thơ ngõ mục mấy lần
Để ta say đắm tần ngần đánh rơi

Đánh rơi tuổi đá nụ cười
Đánh rơi nghiên mực mắt ngời ...câu ca
Đánh rơi lục bát la cà
Đánh rơi tuổi trẻ mai già mất thôi.

Kiều Trang