VỀ ĐI EM
( Tặng người giữa phố)
Về đi em phố khuya đã lên đèn
Lau son phấn vết loang đầy vạt áo
Hãy đứng dậy đừng trượt dài hư ảo
Hãy thương mình rũ phủi sạch vết nhơ
Về đi em chập choạng ánh đèn mờ
Ong vãn cuộc bướm chê hờ hững bởi
Em có biết xuân thì chừng đang tới
Sẽ rã rời khi bước quá tuổi băm
Về đi em vắt tay lên trán nằm
Phải biết nghĩ tháng năm đời có hạn
Loài ong bướm ngày kia rồi sẽ chán
Xác héo mòn rồi nương tựa vào ai
Ta sẽ chờ em hãy tựa bờ vai
Ta che chở mặc đời ai châm biếm
Em đừng sợ ngoài kia đầy nguy hiểm
Ta vun trồng sẽ kết nụ tràn bông.
Kiều Trang
Thứ Tư, 26 tháng 6, 2019
Thứ Ba, 25 tháng 6, 2019
MIÊN SẦU
MIÊN SẦU
Nức nở trần bi cõi đoạ đày
Ân tình vạn tủi kiếp sầu cay
Ôm hoài gối lạnh từ ly buổi
Ủ mãi hồn côi biệt xót ngày
Chữ hẹn môi kề lơi lả nhớ
Câu thề má tựa não nề say
Bên làn giữa nẻo ơ thờ nợ
Một dõi tình đơn vất vả này.
Kiều Trang
Nức nở trần bi cõi đoạ đày
Ân tình vạn tủi kiếp sầu cay
Ôm hoài gối lạnh từ ly buổi
Ủ mãi hồn côi biệt xót ngày
Chữ hẹn môi kề lơi lả nhớ
Câu thề má tựa não nề say
Bên làn giữa nẻo ơ thờ nợ
Một dõi tình đơn vất vả này.
Kiều Trang
Thứ Hai, 24 tháng 6, 2019
GIÓ MÙA THU
GIÓ MÙA THU
Bỗng một ngày ngọn gió lại đi hoang
Và rảo bước lang thang miền ký ức
Rồi quanh quẩn băng qua vùng vô cực
Phút lặng thinh thổn thức bủa vây tìm
Vào một ngày ngọn gió nhủ cánh chim
Về viễn xứ phương trời Nam thăm thẳm
Qua bốn bể đại dương khao khát lắm
Sóng bạc đầu vang vọng chợt đâu đây
Rồi một ngày ngọn gió rẽ tầng mây
Hờn con sóng lả lơi ....thương ...chàng biển
Cho muống dỗi sụt sùi rồi tan biến
Cả ngàn đời bên bờ khóc nỉ non
Rồi một ngày giọt nắng lại héo hon
Nàng Thu dỗi hững hờ buông xác lá
Mắt hoen lệ đám cây hờn nghiêng ngả
Giọt châu vàng trên đám mạ ngoài kia
Rồi một ngày mấy độ buổi cách chia
Biệt đôi nửa ngày lìa dần đêm tối
Nửa quả đất ngập tràn bóng ai vội
Bước qua cầu ... chợt hỏi ..vấn vương chăng???
Kiều Trang
Bỗng một ngày ngọn gió lại đi hoang
Và rảo bước lang thang miền ký ức
Rồi quanh quẩn băng qua vùng vô cực
Phút lặng thinh thổn thức bủa vây tìm
Vào một ngày ngọn gió nhủ cánh chim
Về viễn xứ phương trời Nam thăm thẳm
Qua bốn bể đại dương khao khát lắm
Sóng bạc đầu vang vọng chợt đâu đây
Rồi một ngày ngọn gió rẽ tầng mây
Hờn con sóng lả lơi ....thương ...chàng biển
Cho muống dỗi sụt sùi rồi tan biến
Cả ngàn đời bên bờ khóc nỉ non
Rồi một ngày giọt nắng lại héo hon
Nàng Thu dỗi hững hờ buông xác lá
Mắt hoen lệ đám cây hờn nghiêng ngả
Giọt châu vàng trên đám mạ ngoài kia
Rồi một ngày mấy độ buổi cách chia
Biệt đôi nửa ngày lìa dần đêm tối
Nửa quả đất ngập tràn bóng ai vội
Bước qua cầu ... chợt hỏi ..vấn vương chăng???
Kiều Trang
Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2019
GIẤC MỘNG UYÊN ƯƠNG 5
GIẤC MỘNG UYÊN ƯƠNG 5
Kiều Trang & Độc Cô Khách.
(Song kiếm hợp bích)
Lộc lư ngũ bộ, ô thước kiều
Ngũ độ thanh, ltvv, ntvv, nhất vận.
Anh này, khẽ bảo, nếu mình thương
Hạnh phúc mầm ươm hãy tỏ tường
Biển mộng loan phòng tâm vẽ hướng
Thơ tình cẩm án mực điền phương
Trầu cau lãng tử têm rồng phượng
Lễ vật hồng nhan bái phẩm đường
Quý thể đêm ngày xin vẹn dưỡng
Trông giờ mảnh pháo giữa thềm vương
Pháo đỏ rền vang cạnh dãy tường
Em này, khẽ bảo, nếu mình thương
Thì nên ước hẹn hoài chung ngưỡng
Cũng phải cầu xin suốt đoạn đường
Để được quây quần sau liễn trướng
Cho đừng lạc lõng trước vùng phương
Niềm tin sẽ hóa thành năng lượng
Đặng giúp lòng yêu ngẫu sở trường
Yêu từ cái dạo dõi cùng phương
Dưới giậu mồng tơi phủ quãng tường
Bậu đã tươi cười khoe ý tưởng
Anh này khẽ bảo nếu mình thương
Vườn xuân rộn rã dìu chim phướng
Cõi uyển nhờ mơ phối mật đường
Thỏa mỗi khi chiều buông nắng sượng
Môi kiều phấn khởi nhuộm ngào hương
Khởi nghiệp tòng duyên ướm lãnh đường
Đôi đầu ghá nghĩa liệu tìm phương
Tàn canh khảm dáng bàn ân nhượng
Quá buổi hòa câu ngẫm sự tường
Dạ nhắc yên bề tuy cảnh lưỡng
Em này, khẽ bảo, nếu mình thương
Dầu muôn thảm họa bày gai chướng
Vẫn nguyện kề vai, trẩy sức lường
Vai quàng kỷ niệm lúc đời vương
Áo bạc nề chi những nẻo đường
Bão nổi đen trời che khuất trượng
Giông tràn tối mặt cản mờ phương
Vì bôi đợi cẩn nơi bình nhưỡng
Bởi rượu chờ giao ngõ khiết tường
Một mái tranh nghèo viên mãn hưởng
Anh này, khẽ bảo,... nếu mình thương.
(Chơn Thành, 13/06/2019, Sơn Nguyên)
Kiều Trang & Độc Cô Khách.
(Song kiếm hợp bích)
Lộc lư ngũ bộ, ô thước kiều
Ngũ độ thanh, ltvv, ntvv, nhất vận.
Anh này, khẽ bảo, nếu mình thương
Hạnh phúc mầm ươm hãy tỏ tường
Biển mộng loan phòng tâm vẽ hướng
Thơ tình cẩm án mực điền phương
Trầu cau lãng tử têm rồng phượng
Lễ vật hồng nhan bái phẩm đường
Quý thể đêm ngày xin vẹn dưỡng
Trông giờ mảnh pháo giữa thềm vương
Pháo đỏ rền vang cạnh dãy tường
Em này, khẽ bảo, nếu mình thương
Thì nên ước hẹn hoài chung ngưỡng
Cũng phải cầu xin suốt đoạn đường
Để được quây quần sau liễn trướng
Cho đừng lạc lõng trước vùng phương
Niềm tin sẽ hóa thành năng lượng
Đặng giúp lòng yêu ngẫu sở trường
Yêu từ cái dạo dõi cùng phương
Dưới giậu mồng tơi phủ quãng tường
Bậu đã tươi cười khoe ý tưởng
Anh này khẽ bảo nếu mình thương
Vườn xuân rộn rã dìu chim phướng
Cõi uyển nhờ mơ phối mật đường
Thỏa mỗi khi chiều buông nắng sượng
Môi kiều phấn khởi nhuộm ngào hương
Khởi nghiệp tòng duyên ướm lãnh đường
Đôi đầu ghá nghĩa liệu tìm phương
Tàn canh khảm dáng bàn ân nhượng
Quá buổi hòa câu ngẫm sự tường
Dạ nhắc yên bề tuy cảnh lưỡng
Em này, khẽ bảo, nếu mình thương
Dầu muôn thảm họa bày gai chướng
Vẫn nguyện kề vai, trẩy sức lường
Vai quàng kỷ niệm lúc đời vương
Áo bạc nề chi những nẻo đường
Bão nổi đen trời che khuất trượng
Giông tràn tối mặt cản mờ phương
Vì bôi đợi cẩn nơi bình nhưỡng
Bởi rượu chờ giao ngõ khiết tường
Một mái tranh nghèo viên mãn hưởng
Anh này, khẽ bảo,... nếu mình thương.
(Chơn Thành, 13/06/2019, Sơn Nguyên)
SAY
SAY
Say rã mèm ta dốc cạn chén điêu linh
Giữa đêm vắng mơ bóng hình ả nguyệt
Vòng tay trọn phả nồng tim mạch huyết
Nẻo đời trần đừng cự tuyệt nhé nàng ơi
Nàng thấu chăng yêu mãi sẽ chẳng rời
Ta sẽ nguyện trọn đời tin yêu nhé
Giữa đông lạnh san sẻ buồng tim khẽ
Thắm một lòng lặng lẽ chỉ có em
Này Nguyệt ơi đừng ghé đến bậu thềm
Ta khắc khoải khi màn đêm buông xuống
Ta cứ đợi dìu mình say ngất ngưởng
Thương nhớ chăng tơ tưởng kiếp cách phần
Ta biết rồi thế thời đã định phân
Chia đôi nửa nàng trở dần đêm tối
Ta lặng lẽ chuyển sang ngày nắng vội
Chẳng bao giờ nên tơ rối phải không ?
Đã từ lâu thấp thỏm ánh nến hồng
Chung rượu cạn chiều đông cùng thi ẩm
Ta lảo đảo men nồng tim dần ngấm
Mãn đời say ...say ...thẳm chợt khát khao.
Kiều Trang
Say rã mèm ta dốc cạn chén điêu linh
Giữa đêm vắng mơ bóng hình ả nguyệt
Vòng tay trọn phả nồng tim mạch huyết
Nẻo đời trần đừng cự tuyệt nhé nàng ơi
Nàng thấu chăng yêu mãi sẽ chẳng rời
Ta sẽ nguyện trọn đời tin yêu nhé
Giữa đông lạnh san sẻ buồng tim khẽ
Thắm một lòng lặng lẽ chỉ có em
Này Nguyệt ơi đừng ghé đến bậu thềm
Ta khắc khoải khi màn đêm buông xuống
Ta cứ đợi dìu mình say ngất ngưởng
Thương nhớ chăng tơ tưởng kiếp cách phần
Ta biết rồi thế thời đã định phân
Chia đôi nửa nàng trở dần đêm tối
Ta lặng lẽ chuyển sang ngày nắng vội
Chẳng bao giờ nên tơ rối phải không ?
Đã từ lâu thấp thỏm ánh nến hồng
Chung rượu cạn chiều đông cùng thi ẩm
Ta lảo đảo men nồng tim dần ngấm
Mãn đời say ...say ...thẳm chợt khát khao.
Kiều Trang
MIỀN XƯA
MIỀN XƯA
Duồng mây rẽ gió quãng chiều
Luồn giăng sợi chỉ liêu xiêu ngõ trầm
Vội vàng quá vãng hoà âm
Bâng khuâng nối nhịp mưa dầm nẻo quê
Vẳng xa tiếng gió nhủ về
Giữa miền vô vọng gót lê nhạt màu
Hoải hoang gió dập cành lau
Lá phơi xơ xác phế nhàu ..hỡi bông
Buổi xưa xé vội chữ đồng
Mùa hương nhoà lệch kẻ trông ngõ đời
Võ vàng se mảnh rầu phơi
Càng hong lại rã ngõ trời càng mưa
Niềm riêng sót mảng duyên thừa
Mà ai ngoảnh mặt ....đòng đưa ...kẻ hờ
Ngõ trần dang dở vần thơ
Câu thề vụn nát đẫn đờ... cạn say.
Kiều Trang
Duồng mây rẽ gió quãng chiều
Luồn giăng sợi chỉ liêu xiêu ngõ trầm
Vội vàng quá vãng hoà âm
Bâng khuâng nối nhịp mưa dầm nẻo quê
Vẳng xa tiếng gió nhủ về
Giữa miền vô vọng gót lê nhạt màu
Hoải hoang gió dập cành lau
Lá phơi xơ xác phế nhàu ..hỡi bông
Buổi xưa xé vội chữ đồng
Mùa hương nhoà lệch kẻ trông ngõ đời
Võ vàng se mảnh rầu phơi
Càng hong lại rã ngõ trời càng mưa
Niềm riêng sót mảng duyên thừa
Mà ai ngoảnh mặt ....đòng đưa ...kẻ hờ
Ngõ trần dang dở vần thơ
Câu thề vụn nát đẫn đờ... cạn say.
Kiều Trang
VÔ ĐỊNH
VÔ ĐỊNH
Lùa mây gom nắng trả trời
Xanh xao lá chịu xác phơi ngõ trần
Đòng đưa nẻo cuộc phù vân
Bàng hoàng tê tái ngỡ lần cạn say
Lửng vơi ngọn gió hao gầy
Ngõ đời vô định hỏi ngày về đâu ?
Sờn vai manh áo bạc màu
Dằn khâu mảnh vá níu nhàu sợi tơ
Chiều lam nhả khói hững hờ
Cuộc trần ai thả thẫn thờ hồn thơ
Nghiêng bầu tửu cạn ngẩn ngơ
Sõng xoài ngã sượt ơ thờ ....bởi đâu
Bởi mây che nắng trời sầu
Bởi làn gió thổi giọt ngâu đẫm nhoè.
Kiều Trang
Lùa mây gom nắng trả trời
Xanh xao lá chịu xác phơi ngõ trần
Đòng đưa nẻo cuộc phù vân
Bàng hoàng tê tái ngỡ lần cạn say
Lửng vơi ngọn gió hao gầy
Ngõ đời vô định hỏi ngày về đâu ?
Sờn vai manh áo bạc màu
Dằn khâu mảnh vá níu nhàu sợi tơ
Chiều lam nhả khói hững hờ
Cuộc trần ai thả thẫn thờ hồn thơ
Nghiêng bầu tửu cạn ngẩn ngơ
Sõng xoài ngã sượt ơ thờ ....bởi đâu
Bởi mây che nắng trời sầu
Bởi làn gió thổi giọt ngâu đẫm nhoè.
Kiều Trang
CHỈ LÀ GIẤC MƠ
CHỈ LÀ GIẤC MƠ
Ai à! ngóng đợi suốt màn đêm
Hãy ngủ đi anh trọn giấc mềm
Nhớ mãi tình xưa buồn bã nếm
Mơ hoài buổi cũ dạt dào thêm
Vì duyên chữ nợ ngồi bên cửa
Bởi ái thề câu đứng giữa thềm
Một quả tim gầy thơ thẩn trỗi
Ơ thờ những lúc ngọt ngào êm.
Kiều Trang
----------------------
CHỈ LÀ GIẤC MƠ
Ngắm mãi khung hình tận nửa đêm
Còn xao xuyến bữa chạm môi mềm
Đau tình nghĩa nhạt người quên hết
Nẫu nguyệt mây mờ cảnh nhớ thêm
Vẳng tiếng đàn khuya sầu não ruột
Choàng cơn gió lạnh thổi qua thềm
Hoang vườn cổ tích chìm giông bão
Mộng cũng tan vào giấc ngủ êm..
Dat Nguyen
---------------
TÌNH MƠ
Trông tình len lỏi đến từng đêm
Khát vọng thầm ru tiếng ngọt mềm
Có phải sương mờ giăng phủ hết
Hay là phận bạc chuốc sầu thêm
Trầu xanh chửa dạm đò xa bến
Chỉ thắm chưa trao lá rụng thềm
Chẳng trách ai kia tìm chỗ đậu
Mong rằng cuộc sống sẽ hoài êm.
Jenny Phạm
----------------
ĐỢI BUỔI TƯƠNG PHÙNG
Ngũ độ thanh
Cú trung đối
Nỗi nhớ tuôn trào lúc nửa đêm
Làm cho giọt tủi quấn môi mềm
Chao hình đảo gót âu sầu mãi
Ngả bến nghiêng bờ quạnh quẽ thêm
Lặng cõng mong chờ đưa đẩy gió
Thầm khơi hẹn ước vãng lai thềm
Nên dù cách biệt tình trao gửi
Kẻ đợi tương phùng vũ khúc êm...
Trịnh Tuấn Vỹ
Ai à! ngóng đợi suốt màn đêm
Hãy ngủ đi anh trọn giấc mềm
Nhớ mãi tình xưa buồn bã nếm
Mơ hoài buổi cũ dạt dào thêm
Vì duyên chữ nợ ngồi bên cửa
Bởi ái thề câu đứng giữa thềm
Một quả tim gầy thơ thẩn trỗi
Ơ thờ những lúc ngọt ngào êm.
Kiều Trang
----------------------
CHỈ LÀ GIẤC MƠ
Ngắm mãi khung hình tận nửa đêm
Còn xao xuyến bữa chạm môi mềm
Đau tình nghĩa nhạt người quên hết
Nẫu nguyệt mây mờ cảnh nhớ thêm
Vẳng tiếng đàn khuya sầu não ruột
Choàng cơn gió lạnh thổi qua thềm
Hoang vườn cổ tích chìm giông bão
Mộng cũng tan vào giấc ngủ êm..
Dat Nguyen
---------------
TÌNH MƠ
Trông tình len lỏi đến từng đêm
Khát vọng thầm ru tiếng ngọt mềm
Có phải sương mờ giăng phủ hết
Hay là phận bạc chuốc sầu thêm
Trầu xanh chửa dạm đò xa bến
Chỉ thắm chưa trao lá rụng thềm
Chẳng trách ai kia tìm chỗ đậu
Mong rằng cuộc sống sẽ hoài êm.
Jenny Phạm
----------------
ĐỢI BUỔI TƯƠNG PHÙNG
Ngũ độ thanh
Cú trung đối
Nỗi nhớ tuôn trào lúc nửa đêm
Làm cho giọt tủi quấn môi mềm
Chao hình đảo gót âu sầu mãi
Ngả bến nghiêng bờ quạnh quẽ thêm
Lặng cõng mong chờ đưa đẩy gió
Thầm khơi hẹn ước vãng lai thềm
Nên dù cách biệt tình trao gửi
Kẻ đợi tương phùng vũ khúc êm...
Trịnh Tuấn Vỹ
Thứ Năm, 20 tháng 6, 2019
KHÚC TỰ TÌNH
KHÚC TỰ TÌNH
Thuở ấy em đi gió cũng buồn
Mây hờn nắng dỗi giọt sầu tuôn
Thu vàng lá đỏ rưng rưng lệ
Nhạt ngõ nhoà sương thoảng gió luồn
Cách biệt xa lìa hỏi vấn vương ?
Trời xanh đất bạc hỏi đêm tường
Chồn chân mỏi gối đời vô định
Vạn tủi trăm hờn dỗi triệu phương
Nước chảy bèo trôi gió hững hờ
Mưa chiều nắng sớm kẻ thờ ơ
Nhìn qua ngó lại trời thê thảm
Mấy chặng từng canh mắt thẫn thờ
Cố quận em về buổi tường minh
Bàn xưa ghế cũ hỏi đâu tình
Cà phê giọt đắng còn in quyện
Gió trải trăng cài ngõ mịt thinh.
Kiều Trang
Thuở ấy em đi gió cũng buồn
Mây hờn nắng dỗi giọt sầu tuôn
Thu vàng lá đỏ rưng rưng lệ
Nhạt ngõ nhoà sương thoảng gió luồn
Cách biệt xa lìa hỏi vấn vương ?
Trời xanh đất bạc hỏi đêm tường
Chồn chân mỏi gối đời vô định
Vạn tủi trăm hờn dỗi triệu phương
Nước chảy bèo trôi gió hững hờ
Mưa chiều nắng sớm kẻ thờ ơ
Nhìn qua ngó lại trời thê thảm
Mấy chặng từng canh mắt thẫn thờ
Cố quận em về buổi tường minh
Bàn xưa ghế cũ hỏi đâu tình
Cà phê giọt đắng còn in quyện
Gió trải trăng cài ngõ mịt thinh.
Kiều Trang
Thứ Bảy, 8 tháng 6, 2019
ĐI CÂU
ĐI CÂU
Nghe làn gió thổi cạnh cầu ao
Thất thểu hồn loang hỡi má đào
Sửng sốt ong vờn khe suối bạc
E dè bướm lượn rãnh trời cao
Bên hồ thấp thỏm chờ phao giật
Giữa nẻo trầm ngâm đợi cá vào
Hớn hở vui mừng xoay sở mãi
Lên bờ xuống ruộng khổ là bao.
Kiều Trang
Nghe làn gió thổi cạnh cầu ao
Thất thểu hồn loang hỡi má đào
Sửng sốt ong vờn khe suối bạc
E dè bướm lượn rãnh trời cao
Bên hồ thấp thỏm chờ phao giật
Giữa nẻo trầm ngâm đợi cá vào
Hớn hở vui mừng xoay sở mãi
Lên bờ xuống ruộng khổ là bao.
Kiều Trang
CHỮ TÂM
CHỮ TÂM
Đã ngỏ duyên đời sống thật tâm
Đừng sai lạc bước phải mê lầm
Đây chừng tím mặt rồi đen sẩm
Đấy giữa môi vàng hẳn nhọ thâm
Đợt trước đơm bùi thêm kẻ mẫm
Đời sau khát mặn kẻo con bầm
Đêm về nhắn nhủ đừng nên lậm
Để dụng thanh nhàn não bớt lâm.
Kiều Trang
Đã ngỏ duyên đời sống thật tâm
Đừng sai lạc bước phải mê lầm
Đây chừng tím mặt rồi đen sẩm
Đấy giữa môi vàng hẳn nhọ thâm
Đợt trước đơm bùi thêm kẻ mẫm
Đời sau khát mặn kẻo con bầm
Đêm về nhắn nhủ đừng nên lậm
Để dụng thanh nhàn não bớt lâm.
Kiều Trang
Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2019
SÓNG THỜI GIAN
SÓNG ĐỜI
Lặng lẽ môi hường hỏi thế gian
Làm sao gạt bỏ mối duyên đầu
Lời tình khảm nỗi nồng tâm huyết
Lãng tử tô niềm thắm dạ ngâu
Lảo đảo sương đùa bên ngõ úa
Long lanh gió bỡn cạnh cung sầu
Lòng khao khát nhắc se hồng chỉ
Lả mộng đêm trần ngãi mặn lâu.
Kiều Trang
TRẢ LẠI THỜI GIAN
Cô nhạn xuất quần
Ngũ độ thanh, ltvt, ntvv.
Ai về nhắc nhở quãng thời gian
Hãy xóa giùm tôi kỷ niệm đầu
Đặng giữa tim hồng ngưng rỉ máu
Xong bờ khóe thẫm khỏi tràn ngâu
Làm thân đổ đốn quên người mộng
Khiến lưỡi điềm nhiên cạch tửu sầu
Trả giấc mơ huyền cho định lẽ
Mong đời thoát cảnh bẽ bàng lâu.
(Lệnh Hồ Xung, 21/05/2019.)
Thứ Bảy, 1 tháng 6, 2019
THỀM XƯA
THỀM XƯA
Ngõ mộng đêm tàn phủ kín rêu
Thềm khuya lặng lẽ tuyết rơi đều
Đời thăm thẳm bẽ bàng hoài dệt
Ái não nề ngang ngổn mãi thêu
Cỏ dại bao lần mơ mộng huyễn
Lầu hoang mấy bận ngỡ tranh lều
Trăng tà đỉnh núi dừng chân hỏi
Thổn thức chi người... vội vã trêu.
Kiều Trang
Ngõ mộng đêm tàn phủ kín rêu
Thềm khuya lặng lẽ tuyết rơi đều
Đời thăm thẳm bẽ bàng hoài dệt
Ái não nề ngang ngổn mãi thêu
Cỏ dại bao lần mơ mộng huyễn
Lầu hoang mấy bận ngỡ tranh lều
Trăng tà đỉnh núi dừng chân hỏi
Thổn thức chi người... vội vã trêu.
Kiều Trang
ẢO MỘNG
ẢO MỘNG
Trăng về gõ cửa mộng đêm qua
Dệt ước cùng nhau thuở mặn và
Gió thoảng chân trời mưa xứ lạ
Mây lùa góc biển nắng chiều xa
Hương tình nới giọt hoài rôm rả
Quãng ái dòng cơi thắm điệu đà
Khảm chặt câu thề son sắt đá
Say nồng tuổi ngọc mãi nào tha.
Kiều Trang
-----------
GÃ ĐỒ TỬU NHỚ TIỂU MUỘI
Ngũ độ thanh, ltvv, ntvv. Nhất vận
Muội có bao giờ thoảng nghĩ qua
Rằng Huynh vẫn dệt ý thương và
Ghim từng mảng nhớ lên vùng lạ
Khảm những cơn hờn lại phía xa
Ước cảnh đôi mình đương rộn rã
Mừng duyên một kiếp thỏa la đà
Tâm hoài giữ đượm hơn vàng đá
Vĩnh cửu hương tình gợi thiết tha.
Lệnh Hồ Xung, 31/05/2019.
Trăng về gõ cửa mộng đêm qua
Dệt ước cùng nhau thuở mặn và
Gió thoảng chân trời mưa xứ lạ
Mây lùa góc biển nắng chiều xa
Hương tình nới giọt hoài rôm rả
Quãng ái dòng cơi thắm điệu đà
Khảm chặt câu thề son sắt đá
Say nồng tuổi ngọc mãi nào tha.
Kiều Trang
-----------
GÃ ĐỒ TỬU NHỚ TIỂU MUỘI
Ngũ độ thanh, ltvv, ntvv. Nhất vận
Muội có bao giờ thoảng nghĩ qua
Rằng Huynh vẫn dệt ý thương và
Ghim từng mảng nhớ lên vùng lạ
Khảm những cơn hờn lại phía xa
Ước cảnh đôi mình đương rộn rã
Mừng duyên một kiếp thỏa la đà
Tâm hoài giữ đượm hơn vàng đá
Vĩnh cửu hương tình gợi thiết tha.
Lệnh Hồ Xung, 31/05/2019.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)