CHIỀU HẠ PHAI
Em cứ chờ mong đợi mãi hồi âm
Người có biết bóng đêm âm thầm nhớ
Trời đất Việt chắc gì nên duyên nợ
Mỏi mong nhiều tình cách trở sơn khê
Người ấy ơi lời hứa sẽ trở về
Thăm đất Mẹ biển Mỹ Khê ngày đó
Tuổi niên thiếu con diều no căng gió
Thăm bến phà con phố nhỏ Tự Gia
Số hai bảy (27) xưa kia vẫn còn nhà
Tuổi thơ ấu ghim nhòa trong tâm trí
Thăm Bến cá vẩn chìm trong suy nghĩ
Góc chợ Hàn dấu ấn hẳn chứa phai
Dấu yêu ơi sợi nắng đổ nghiêng dài
Cảng Thuận phước bóng ai chiều thu ấy
Tà áo trắng thướt tha chừng sóng dậy
Nhắc chúng mình ngày đấy ..Tuổi hoa niên.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét