TÀN TRO
Anh bảo rằng mai này hẳn sẽ quên
Em cóp nhặt bài thơ tình năm cũ
Gom kỷ niệm mà đôi mình ấp ủ
Hoá tro tàn tơ úa nhạt chênh vênh
Anh đi về quên hẳn những buổi đêm
Nơi ngõ hẹn êm đềm tình một thuở
Anh từng hứa chúng mình duyên vương nợ
Sẽ thêm nồng thương nhớ chẳng nhạt đâu
Anh nhủ rằng suốt đời phải có nhau
Khơi hương lửa cháy bùng quen hơi lạ
Sưởi tim ấm xua màn sương lạnh giá
Đậm hương nồng ái mặn mà suốt đêm
Anh hứa rồi sao vô tình lãng quên
Từng câu chữ khảm tim em hoài nhớ
Em rất sợ duyên tình mang dang dở
Tội má hồng u uẩn những ngày qua
Anh nhủ rằng đời con gái tự tựa hoa
Một lần trổ nhạt nhoà như làn khói
Rồi chìm lịm ngày qua đêm hoang hoải
Đã lâu rồi ...anh bảo cố quên em.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét