Thứ Hai, 17 tháng 9, 2018

ĐOẠN THƠ

ĐOẠN THƠ

Có lẽ nào đôi mình đoạn nghiệp thơ
Đường tình sử dại khờ gieo vần
 xót
Cũng đôi lúc trắc bằng pha mật ngọt
Có khi rồi đắng ngót cả buồng tim

Những ... lần khi áng thơ bỗng chết chìm
Da diết mãi như bóng chim biệt xứ
Rồi những lúc lặng im dòng tâm sự
Khơi biển lòng chút tình tự đơn côi

Có đôi khi tình thơ đắp dâng bồi
Cao chất ngất đập liên hồi  ngực trái
Trong hoang tưởng có lẽ duyên thắm mãi
Chẳng bao giờ chia rẽ ..phải không thơ ?

Lúc về đêm bỗng ngọt nhạt ơ hờ
Chia tay nhé dạ thơ nghe đắng ngót
Ôm đường luật gặm hoài ôi chua xót
Chẳng lẽ mình từ biệt hỡi Nàng Thơ?

Kiều Trang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét