BIỂN NHỚ
Giấu anh trong nỗi nhớ
Gom sợi nắng hong chờ
Thương yêu dệt vần thơ
Đong đầy chiều thứ bảy
Giấu tình yêu che đậy
Trỗi thèm ngọt lên ngôi
Miệng luôn nở nụ cười
Nghe tim mình khao khát
Chiều nay nghe dào dạt
Cuốn xô bờ cát hôn
Con sóng bạc đổ dồn
Cả ngàn năm vẫn đợi
Giữa cõi đời chới với
Mong bờ bãi cập thuyền
Vương nợ một chút duyên
Cho biển thôi ngừng khóc.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét