Thứ Bảy, 18 tháng 1, 2020

THÌ THẦM MÙA XUÂN

THÌ THẦM MÙA XUÂN

Ngại ngùng trước nàng xuân
Vội vàng qua đầu ngõ
E thẹn nỗi lòng tỏ
Lơ đãng trước bậc thềm

Kéo vạt nắng nồng êm
Gió chêm gầy gõ cửa
Nồng nàn trao lời hứa
Búp nhựa khẽ nảy chồi

Một buổi nắng lên ngôi
Bồi hồi tim xao xuyến
Thu tàn đông hoà quyện
Quyến luyến gọi nàng xuân

Sớm mai đẹp trong ngần
Bần thần mai đào rộ
Ngỡ ngàng nhà ai trổ
Mùi hương gửi lùa sang

Có kẻ lại ngỡ ngàng
Dường như vẫn còn thẹn
Mai về chung lối hẹn
Một nửa ... một nửa mùa.

Kiều Trang

Thứ Năm, 16 tháng 1, 2020

TÌNH ĐỢI TRĂM NĂM

TÌNH ĐỢI TRĂM NĂM

Nếu một ngày ta bất chợt gặp nhau
Trên lối cũ lá vàng vương hoài niệm
Buổi xưa ấy lạc trôi dần tắt lịm
Để bây chừ lồng ngực mãi nhói đau

Ngày xưa ơi lối hẹn phía hàng rào
Nơi cuối ngõ mùa hướng dương nở rộ
Mùa hoa cải thì thầm khoe sắc tố
Có ai ngờ...định mệnh kiếp phong ba

Mai đông về ai sẽ đến cùng ta
Khởi nguyên hạnh xanh mầm ươm ngày đó
Tình đượm mãi ngàn sau mình vẫn có
Cứ dạt dào hơi ấm quẩn quanh đây

Anh nhớ về ... gọi điện để em hay
Niềm vui ấy dâng trào nơi khoé mắt
Tháng ngày cũ niềm riêng em góp nhặt
Anh lại về khi nắng tắt dần buông.

Kiều Trang

NGUYỆT THI

NGUYỆT THI

Vũ khúc tàn canh phố nhạt đèn
Phơi mình ả Nguyệt bóng vờ xen
Hoài mơ dáng liễu ran nồng buổi
Mãi nhớ thân ngà phả nóng men
Đấy gió ngoài hiên ngơ ngẩn giục
Này mây cuối ngõ đẩy đưa chèn
Loang hồn suối bạc hoà âm bén
Dấy khởi bừng lên nhạt ngõ phèn.

Kiều Trang

Thứ Bảy, 11 tháng 1, 2020

DÁNG XUÂN

DÁNG XUÂN

Xuân về rực rỡ thắm nhành mai
Dạo phố  cùng em thả  gót hài
Gió thoảng sương mờ lan ý nhạc
Mây vờn khói nhạt choán bờ vai
Bao ngày lộc biếc chờ vươn mãi
Mấy thuở chồi non ước mọc dài
Cuối ngõ đì đùng thêm pháo nổ
Thơ đường dịu mát nụ tình khai.

Kiều Trang

---------
XUÂN LÒNG MÃN KHAI

Mãi ước Xuân này đẹp trúc mai
Cầu mong hạnh phúc thuận duyên hài
Chiều ngan ngát bổng tình pha rượu
Tối thảo thơm nồng ấy tựa vai
Ái hỡi êm đềm chan vĩnh cửu
Tình ơi ngất ngưởng được lâu dài
Bồng phiêu xướng họa ngời trăng gió
Vũ điệu hoa lòng dậy mãn khai

HANSY

Thứ Năm, 9 tháng 1, 2020

ƯỚC GÌ

ƯỚC GÌ

Ước mai này nếu còn có kiếp sau
Ta xin chọn làm bông lau cùng cỏ
Chẳng vương vấn chẳng níu hờn ngọn gió
Đưa mây về tan tác cả lối đi

Ta ước mình như một bụi xuyến chi
Từng e thẹn nhu mì dường khép nép
Từng e ấp trước muôn vàn cái đẹp
Đứng bên đường mặc kẻ lại người qua

Giản đơn mà không lụa gấm xa hoa
Không ngà ngọc hay cao sang quyền quý
Không hoang hoải tơ duyên hay quỳ lụy
Phút trầm mình cạn túy xiểng niểng say

Ta ước chi về sau ấm nghĩa này
Ta sẽ sống trọn một đời nhân ngãi
Mình hạnh phúc vuông tròn nồng mãi mãi
ƯỚc mơ à..vẫn chỉ là ước mơ thôi.

Kiều Trang

Thứ Ba, 7 tháng 1, 2020

GIÓ MÙA TRÔI

GIÓ MÙA TRÔI

Bấc lại về mình lạc hẳn vòng tay
Từ cái độ gió lay đông vừa tới
Từ hôm ấy cách chia xa vời vợi
Phút biệt ly rẽ lối cách đôi đàng

Có người chờ buổi ấy đợi đò sang
Thăm bến nớ ngỡ ngàng nào đâu phải
Thuyền đã cập mình ta ngồi chờ mãi
Phút chạnh hồn tê tái gót chân quen

Chợt nhà ai le lói đã khêu đèn
Khói lam toả bữa cơm lèn muối lạc
Cười giòn giã trẻ thơ đùa khúc hát
Lại mình ta ..mình ta bước đi về

Kiều Trang

Thứ Hai, 6 tháng 1, 2020

SẦU NIỆM

SẦU NIỆM

Gió gieo tình khúc bẽ bàng
Đa mang nhuốm giọt ngỡ ngàng đục trong
Dở dang bến đục ngang dòng
Vàng thu mấy độ long đong ...thác ghềnh

Bên bồi...bên lở ... chênh vênh
Sầu chêm gió chướng lênh đênh ... sóng đời
Đông về sương vội lùa cơi
Bao mùa viễn xứ chơi vơi ..lạc miền

Run run cắn chặt môi mềm
Giấu trong tiếng nấc hờn đêm chạnh sầu
Gắng dìu dỗ giấc vùi sâu
Giật mình thảng thốt thềm ngâu ... gió luồn

Ngõ hồn nát dặm sầu tuôn
Mỏng manh khói nhạt buông tuồng kịch câm
Phũ phàng... tráo trở ... âm thầm
Lòng gieo nỗi hận ...nẻo trần ...hỡi đây.

Kiều Trang

Thứ Sáu, 3 tháng 1, 2020

HỒN CÔI

HỒN CÔI

Ngỡ ngàng ngấm cuộc bể dâu
Đòng đưa thế sự dãi dầu điểm sương
Chiều qua bước vội bên đường
Người quay ngoảnh mặt lệ vương đẫm trào

Bấc tràn buổi ấy xanh xao
Đường xa nhỡ độ chênh chao gót trần
Lỡ làng buổi ấy định phân
Lênh đênh bến đục nhuốm chân bùn lầy

Sụt sùi nhã nhặn lắt lay
Cuồng phong bão tố lấp đầy...ngõ xưa
Đường quê khúc khuỷu như vừa
Dáng ai ngỡ Mẹ chiều mưa ... ướt dầm

Phai mùa bỡ ngỡ bước chân
Đìu hiu lặng lẽ mộ phần...nằm im
Khói lam rát bỏng lặng chìm
Bẽ bàng hẫng hụt ...cánh chim ..lạc bầy.

Kiều Trang

GHEN

GHEN

Ta lại ghen hờn gió kéo ngang trời
Ta lại dỗi cánh chim trời phiêu dạt
Ta hờn nắng để nai vàng ngơ ngác
Ta kìm lòng thơ thẩn lúc sầu đông

Ta trót ghen ngày kia nắng chẳng nồng
Ta lại dỗi sao đông về rất vội
Ta lại dỗi mưa về giăng ngập lối
Ta hờn đời ướt cả lối đi ngang

Ta với mây đã ước đến địa đàng
Ăn trái cấm lỡ làng từ tiền kiếp
Ta hỏi nhỏ nếu ăn..còn bước tiếp ?
Hay chết mòn ..chiếu liếp tấm phên che ?

Hẹn gió mây hạ đến buổi sau hè
Nụ hôn vụng sợi chỉ se tay nắm chặt
Tia lửa sáng bừng lên sau khoé mắt
Chợt giật mình bởi ghen gió giữa đêm trăng.

Kiều Trang

Thứ Tư, 1 tháng 1, 2020

GIỌT ĐẮNG

GIỌT ĐẮNG

Buổi ấy anh về giọt nắng chan
Dìu mây gọi gió bởi ấm tràn
Lèn qua ngõ vắng ta cùng bạn
Dệt sắc tơ hồng kết chỉ đan

Buổi ấy ta tìm cúc hoạ mi
Duyên chưa...mới thấy biết nhu mì
Và ai dõi mắt đêm Hà Nội
Phiêu lãng hồn thơ xao xuyến ghì

Lỡ buổi hẹn về  giữa phố đông
Làm sao ai biết nụ thơm nồng
Chiều qua mấy bận dường như nóng
Phả chút hương đời kẻ đợi trông

Chốn cũ  em về hỏi nhớ không
Cố Quận còn in phả bóng hồng
Còn đây ghế cũ chơ vơ đợi
Giọt đắng đành hanh thế sự vòng.

Kiều Trang