Thứ Bảy, 22 tháng 9, 2018

THU ĐỢI


THU ĐỢI


Em vẫn đợi nung chờ nơi góc phố
Lá trải vàng trút  bởi những mùa thu
Ngày xa anh bím tóc cứ tít mù
Quên nơ kẹp dòng châu hoen đầy mắt

Kể từ ấy người đi  em bó chặt
Giấu buồng tim sợi nhớ mãi ghim lòng
Dõi hoàng hôn đếm lá nhặt hoài mong
Gom kỷ niệm nâng niu chờ bến vắng

Em cứ đợi trào dâng trong khoảng lặng
Đã bao mùa mưa nắng lá đổi thay
Mấy mùa Ngâu Chức Nữ ngóng từng ngày
Bồi hiệp cẩn tương phùng cầu Ô Thước

Dấu yêu ạ nợ duyên từ kiếp trước
Một loài hoa Bỉ Ngạn lửa rực màu
Và nguyện thề sẽ vẫn đợi chờ nhau
Ơn của Mẹ biến hoa không có lá

Rồi cứ vậy Mạnh Bà uống quên cả
Nên ngàn đời tình cũ hóa làm ngơ
Rồi hoang hoải ơ thờ sống kiếp tạm
Mãi về sau dạ đắm chát tim khờ.

Kiều Trang
_
NGÀY ANH VỀ
05\09 Doon Hồ

Ngày anh đi em tiễn anh cuối phố
Trên con đường lá vàng đổ bởi thu
Buổi chia ly lòng anh cứ rối bù
Không ngăn nổi giọt sầu thu trên mắt.

Anh khẽ nắm bàn tay em siết chặt
Lời thì thầm trong quặn thắt đáy lòng
Chờ anh nhé người yêu anh bé bỏng
Hãy yên lòng và kỳ vọng nơi anh.

Dòng thời gian nỡ vô tâm sao đành
Bỗng thoáng chốc trôi nhanh mười năm chẵn
Anh trở về một chiều thu thầm lặng
Bóng em đâu ? Vườn xưa vắng im lìm.

Anh về rồi mà nghẹn nặng trong tim.
Người yêu hỡi anh về tìm yêu dấu
Mộ người thương còn vương chiếc lá đậu
Mắt lệ trào khẽ khấu lạy tình yêu.

Giờ còn đây mình anh với tịch liêu
Ngồi thương cảm xót xa chiều tiễn biệt
Ngày anh đi đâu ngờ xa trọn kiếp
Này trở về chiều thu biếc em đi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét