MỘNG TÌNH CHUNG
Người ấy à sao anh cứ hờn ghen
Em rất mệt buồng tim chèn nghẹt thở
Từ dạo ấy tưởng chừng mình cứ ngỡ
Rằng thương yêu duyên kết nợ tình nồng
Thu đã tàn anh có biết hay không
Mình đã hẹn khi đông vừa chạm ngõ
Ôm sầu não tiếng thương nào kịp tỏ
Ước mai sau đi đến cuối con đường
Tháng mười về bao nỗi nhớ chất vương
Thơm mùi lúa say hương ngào rất khẽ
Mưa rất nhỏ mùi hoa Lài thoảng nhẹ
Đêm lạnh dần cần nhé một vòng tay
Anh biết chăng giọt nắng thoảng hao gầy
Mưa giăng mắc gió lay chìm vào tối
Anh hỡi anh con tim yêu bối rối
Nhớ anh nhiều nhớ lối bước chân xưa.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét