Thứ Bảy, 25 tháng 7, 2020

HÌNH NHƯ 2

HÌNH NHƯ 2

Hình như ai dạo vĩ cầm
Hình như có tiếng bước chân ngoài mành
Hình như tháng sáu trong xanh
Hình như buổi ấy chân thành với ai

Hình như vạt nắng kéo dài
Hình như ướm nụ tóc mây hoa cài
Hình như ta nhớ trang đài
Hình như buổi nớ giọt phai bỗng nhoà

Hình như kẻ đã phôi pha
Hình như ta đợi ướt nhoà gối đêm
Hình như người đã êm đềm
Hình như bóng đợi ven rèm rã canh

Hình như sợi nhớ chòng chành
Hình như gom cả mong manh gập ghềnh
Hình như một nửa chênh vênh
Hình như ... say cả...ấy mềnh...hình như..

Kiều Trang 22/7/2020
HÌNH NHƯ 1

Hình như trời đất chuyển mình
Hình như gọi nắng bình minh điểm ngày
Hình như ngọn gió thoảng lay
Hình như thu giục chiều nay cúc vàng

Hình như giọt nắng võ vàng
Hình như có tiếng bàn chân ven thềm
Hình như tiếng vọng dịu êm
Hình như tiếng gọi ven đê cuối làng

Hình như tiếng gọi đò vang
Hình như người ấy sang ngang hôm nào
Hình như đã hẹn chiều nao
Hình như Hà Nội ngõ vào lối thưa

Hình như mảng ghép duyên thừa
Hình như một nửa ...đòng đưa ...kẻ hờ
Hình như vỡ vụn lòng thơ
Hình như ta đã dại khờ....hình như.

Kiều Trang 20/7/2020

Thứ Tư, 22 tháng 7, 2020

HÌNH NHƯ 1

HÌNH NHƯ 1

Hình như trời đất chuyển mình
Hình như gọi nắng bình minh điểm ngày
Hình như ngọn gió thoảng lay
Hình như thu giục chiều nay cúc vàng

Hình như giọt nắng võ vàng
Hình như có tiếng bàn chân ven thềm
Hình như tiếng vọng dịu êm
Hình như tiếng gọi ven đê cuối làng

Hình như tiếng gọi đò vang
Hình như người ấy sang ngang hôm nào
Hình như đã hẹn chiều nao
Hình như Hà Nội ngõ vào lối thưa

Hình như mảng ghép duyên thừa
Hình như một nửa ...đòng đưa ...kẻ hờ
Hình như vỡ vụn lòng thơ
Hình như ta đã dại khờ....hình như.

Kiều Trang 20/7/2020

Thứ Ba, 21 tháng 7, 2020

GIẤC MƠ HOANG

GIẤC MƠ HOANG

Thứ bảy rồi mai chủ nhật đấy em
Vòng xoay chuyển đêm ngày đêm tiếp nối
Qua hết nỗi thăng trầm đời vạn lối
Kiếp tang bồng như gió thổi muôn nơi

Thứ bảy rồi mai chủ nhật em ơi
Xếp hành lý mình rời xa phố thị
Vứt mệt mỏi đua chen đừng suy nghĩ
Bên vệ đời ta chỉ biết có em

Thứ bảy rồi mai chủ nhật đấy thôi
Ta dìu dắt về cố hương ngày cũ
Nhen đốm lửa khơi bếp hồng ấp ủ
Lúc nhá nhem thắp sáng ngọn đèn dầu

Có gì mà suy nghĩ mãi đẩu đâu
Tìm về chốn an yên khi phiền não
Ta vứt bỏ những chuyện dài hư ảo
Bỗng giật mình ...ngơ ngẩn ...chỉ là mơ.

Kiều Trang 18/7/2020

Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2020

QUA CƠN MƠ

QUA CƠN MƠ

Mai rồi quá vãng thôi
Thoảng lay nơi đầu ngõ
Lời xưa người ấy ngỏ
Day dứt nặng ưu phiền

Vẫn tìm chốn an yên
Dạ nhủ rồi chất vấn
Vô định mình thơ thẩn
Lạc nhói cả buồng tim

Mai tiễn biệt cánh chim
Phố hoang rêu đơn lẻ
Ngày đêm ta lặng lẽ
Chết nửa cõi buồng tim

Nỗi nhớ cồn cào thêm
Quay lưng thôi là hết
Lặng im dần dần chết
Hằn in khúc ruột mềm.

KiềuTrang 17/7/2020

Thứ Tư, 15 tháng 7, 2020

PHỐ VẮNG EM RỒI

PHỐ VẮNG EM RỒI

Em đi rồi phố vắng chỉ riêng ta
Căn gác trọ gối chăn oà dỗi giấc
Tim ứ lạnh từng cơn run bần bật
Dạ nghẹn ngào tiếng nấc trở năm canh

Em đi rồi Cố Quận chợt vắng tanh
Trời tháng sáu tưởng chừng đông buốt giá
Kẻ ở lại ôm cõi lòng nghiêng ngả
Tím một trời âm ỉ phố buồn không ?

Em đi rồi phía ấy một trời đông
Trời tháng sáu nắng hồng mà lạnh buốt
Nơi góc phố ngõ hẹn xưa quen thuộc
Hoá lạnh lùng dòng lệ chợt rưng rưng

Em đi rồi từ đấy hoá người dưng
Chưa đối mặt như chưa từng gặp gỡ
Như hằn cứa vết loang sầu dang dở
Lại một mùa nắng vỡ cuối hạ ơi.

Kiều Trang 12/7/2020

Chủ Nhật, 12 tháng 7, 2020

ĐÊM& THƠ

ĐÊM &THƠ

Có lẽ nào ta dừng hẳn nghiệp thơ
Mặc con chữ bạc phờ nền giấy trắng
Để mai một nhấn chìm vào đêm vắng
Mực nghiên khô quên lãng giấc vô thường

Nếu mai này hoa nhạt sắc phai hương
Mà khép nép ven đường người qua lại
Không bung nhụy nụ u sầu mãi mãi
Héo úa tàn vết bụi bởi thời gian

Ta là gì giữa sa mạc bao la
Là cát bụi giữa thiên hà tinh tú
Là sao lẻ giữa đông tìm trú ngụ
Ta là gì quyền ấp ủ giấc mơ

Mai ta về quyết dứt nợ vần thơ
Chả viết nữa chả dại khờ thờ thẫn
Rồi qua hết đời người chỉ mỗi bận
Sống riêng mình thơ thẩn để được chi.

Kiều Trang

Thứ Bảy, 4 tháng 7, 2020

MÂY& GIÓ

MÂY& GIÓ

Mây của trời cứ để gió cuốn đi
Trôi lững thững bỡn đùa lay ngọn cỏ
Chiều xưa ấy thì thầm nơi cuối ngõ
Gửi hồn đâu ... phiêu lãng chốn bạt ngàn

Mây của trời từ đấy cứ lang thang
Qua bốn bể địa đàng chân vô định
Cứ lờ lững bay qua vờn cung kính
Cũng ngả đầu phỉnh nịnh gió ngất ngây

Chợt giật mình ta hờn gió giận mây
Cứ cuốn lấy giục ngày đêm rất vội
Chia hai nửa địa cầu miền sáng tối
Hai tư giờ ...ít quá phải không thơ ?

Gió và mây từ đấy hẹn câu chờ
Ngàn thế kỷ để cây khờ đứng đợi
Xuân vĩnh cửu thu về đông chới với
Đã bao giờ trọn vẹn lối thề xưa !!!!

Kiều Trang 3/7/2020

MÙA HƯ VÔ

MÙA HƯ VÔ

Em có về gom lại những mùa xưa
Nơi Cố Quận chiều mưa bàn ghế cũ
Em gói nhặt lá thu rồi hong ủ
Hoá tro tàn đốt nhật ký thời gian

Buổi ấy về đò rẽ bến sang ngang
Buồn sáo Sậu trót mang đành ở lại
Trơ xác pháo vườn kia tàn hoang hoải
Lời ru buồn vọng mãi khúc sông Tương

Ngoảnh mặt đi bỏ mặc cuối con đường
Đàn trơ trọi tơ vương chùng lỗi phím
Chỉ thoi rối lỡ làng thương hoài niệm
Em đi rồi ...ta kiếm mảnh hư vô

Nhớ mà chi nơi phố thị xô bồ
Người vội vã chen chân đời vô định
Căn gác lạnh mưu mô đầy toan tính
Cả một đời ....một đời chẳng thể quên.

Kiều Trang 30/6/2020