Thứ Tư, 31 tháng 7, 2019

NGUYỆT TƯƠNG

NGUYỆT TƯƠNG

Lừng khừng ta hỏi một câu
Gió à ! dốc cạn nỗi sầu cùng ta
Khắt khe ,lạnh nhạt ,mặn mà
Phôi pha , bỡ ngỡ, nét ngà ngọc duyên

À ơi đôi mắt nhung huyền
Ta say bể đắm hàn huyên...lạnh lùng
Lấm lem cuộc ái ngập ngừng
Giật mình bỡ ngỡ thẹn thùng... riêng ta

Cùng say rót ánh trăng tà
Nhốt cùm bầu rượu la cà ẩm thi
Chung này , chung nữa cạn ly
Ta , trăng , bóng nữa tỳ tỳ suốt thâu

Đêm tàn gió lặng giọt ngâu
Mơ hồ loang bóng giang đầu xa xăm
Hình như có tiếng thì thầm
Nhà bên ai dạo Nguyệt cầm giữa đêm

Chực say chực tỉnh rã mèm
Choàng tay siết chặt ven thềm Nàng Thơ
Giật mình nuối cuộc ngẩn ngơ
Liêu trai hoá mộng  thẫn thờ ...hồn đau.

Kiều Trang

Thứ Hai, 29 tháng 7, 2019

GIÓ THU

GIÓ THU

Ngõ ấy người đi chuyện bẽ bàng
Vương hoài ủ mãi kiếp đa đoan
Chiều xưa có gã làm thơ vội
Ngoảnh mặt mần chi nắng võ vàng

Buổi ấy em về nắng gọi sang
Chênh chao xác lá bởi thu vàng
Mà nghe mấy độ thời xa vắng
Ướm giọt hương mùa hẳn nồng đang ...!

Gió nhởn nhơ chi phải ngỡ ngàng
Gió đùa lọn tóc rẽ vai ngang
Gió lay ngọn cỏ vương huyền mắt
Gió bỡn mà thôi chuyện lỡ làng

Thuở ấy ai về đã chớm thu
Hàng cau Vỹ Dạ phủ sương mù
Trăng tà Bến Ngự dòng Hương biếc
Lặng lẽ yên bình giấc mộng ru.

Kiều Trang

Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2019

HUẾ THƯƠNG

HUẾ THƯƠNG

Hẹn nhau về thăm xứ Huế mộng mơ
Thăm Núi Ngự lững lờ dòng Hương biếc
Thăm Vỹ Dạ hàng cau ... người tha thiết
Phủ mành sương da diết bậu đợi chờ

Hẹn em về anh tặng nón bài Thơ
Tà áo tím bay bay ngơ ngẩn hỏi
Đêm Bến Ngự xa xăm thuyền về tới
Ngóng chờ chi ...trăng hỡi...Nhớ thương Hàn ?*

Cầu Tràng Tiền rẽ nhịp bến bắc nam
Chia đôi nửa đông tây bên Đại Nội
Lắng đọng mãi trầm tư ai ấy vội
Ngỡ ngàng hoài rẽ lối chạnh lòng ai

Ghé Tràng Tiền sáu nhịp mười hai vài
Bước chầm chậm giữa đêm dài khe khẽ
Trầm tư mãi nhịp nhàng hơi thở nhẹ
Lắng đọng tình sâu khảm khắp buồng tim

Người đi xa nhắn nhủ nặng gánh kìm
Dang đôi cánh luồng chim di viễn xứ
Ghé Quảng Đức ...Ngọ Môn.. rồi Thượng Tứ
Hãy quay về sau cách trở ngày nao

Huế mộng ơi thương lắm vẫn tự hào
Đứng sừng sững im lìm bao giông bão
Dưới nắng rọi hiên ngang nào hư ảo
Phút yên bình huyễn hoặc ấy kẻ say.

* Hàn : cố nhà thơ Hàn Mặc Tử

Kiều Trang

Thứ Bảy, 20 tháng 7, 2019

HÌNH NHƯ 2

HÌNH NHƯ 2

Hình như có tiếng thì thầm
Hình như có tiếng bước chân chạm thềm
Hình như có tiếng ngọt êm
Hình như ngỡ tưởng ven rèm tiếng ai

Chiều qua bậu ướm hoa cài
Lên làn tóc xoã bờ vai trắng ngần
Chiều qua gió dạo trước sân
Ngỡ ngàng hối hả... thương lần lá rơi

Hình như thu lại rối bời
Võ vàng len lỏi chơi vơi trước hè
Bên đường im bặt tiếng ve
Chênh vênh xào xác hàng me cuối đường

Hình như buổi ấy còn vương
Giữa dòng phiêu bạt bến Tương lững lờ
Ngắm trời mây nước ngẩn ngơ
Lênh đênh bến lặng ... hững hờ ..thuyền đâu ?

Kiều Trang

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2019

HÌNH NHƯ

HÌNH NHƯ

Hình như trời đất chuyển mình
Hình như gió đã vô tình lãng quên
Hình như ai hứa thệ nguyền
Hình như bôi xoá ..chim quyên ... Lạc bầy

Hình như gió giục tầng mây
Phiêu diêu bốn bể khờ ngây mắt vàng
Ngẩn ngơ nửa cõi đa mang
Hình như văng vẳng bẽ bàng lật trang

Hình như bậu đã vội vàng
Hình như quên hẳn...lỡ làng ...nguyện xưa
Vào ra tiếng gió dư thừa
Hoải hoang nẻo tục đêm mưa ngỡ ngàng....

Kiều Trang

Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2019

NGUYỆT TƯƠNG

NGUYỆT TƯƠNG

Ta về góp nhặt vần thơ
Đan câu dệt chữ thẫn thờ suốt đêm
Buổi mai gom lá ven thềm
Giữa thu vàng võ ướt mèm giọt ngâu

Nửa vời sương gió dãi dầu
Ngõ đời lênh láng bể dâu gót trầm
Trần tình ngót cuộc chuyển luân
Mấy mùa tóc cỏ ...mấy lần...mộng lơi

Hững hờ vớt mảng trăng rơi
Bờ ao sấp ngã tơi bời hụp sâu
Tìm hoài chẳng thấy nàng đâu
Chập chờn lảo đảo bóng sầu chát cay

Lênh đênh mộng ảo bao ngày
Hoải hoang leo lét lắt lay nuối rầu
Ngỡ ngàng xé mảng canh thâu
Chòng chành xơ xác ngọn dầu giữa khuya.

Kiều Trang

Thứ Năm, 11 tháng 7, 2019

NGUYỆT VƯƠNG

NGUYỆT VƯƠNG

Mênh mang gió rít giục người về
Thấp thoáng và rồi mộng đợi mê
Kẻ mỏng manh đêm hờn lượt hẹn
Ai ngang ngổn buổi dỗi lần thề
Ngoài trời lững thững miên man để
Giữa bãi bồi hồi khát nhớ vê
Nguyệt chạm sao khuya thủ thỉ mãi
Thi nhân chuếnh choáng ngỡ gần kề.

Kiều Trang
--------------

NẮNG HẠ

Nắng ấm hanh hao gọi hạ về
Mùa hoài niệm lại những si mê
Dư âm quyến luyến ngày từ biệt
Dĩ vãng phôi pha chuyện hẹn thề
Gửi trả hương xuân thầm vấn vít
Ngồi luồn mái tóc khẽ vân vê
Ngang qua lối ấy nhà cài cửa
Mộng lạc nơi nao thuở tưởng kề

Dat Nguyen

MỘNG ẢO

MỘNG ẢO
( Hoạ)

Em chờ ước hẹn buổi ngày mai
Nắm chặt bàn tay điểm gót hài
Ước cảnh anh về hờ hững đợi
Mơ tình bóng gọi thẫn thờ phai
Vì yêu thấp thỏm trào tim vắn
Bởi nghĩa trầm ngâm thắt dạ dài
Dệt sắc tô màu vương vấn kẻ
Ân nồng nghĩa mặn sững sờ ai.

Kiều Trang
----------------------

MỘNG ẢO

Đẫm giọt mi buồn bởi ngóng ai
Mà tim thổn thức những đêm dài
Người xưa đã biệt hoài xa nhớ
Dáng cũ như còn chẳng nhạt phai
Tủi đến ngàn thu mù mịt cõi
Sầu theo vạn bước lẻ loi hài
Canh tàn độc bóng tầm nhân ảnh
Mộng ảo tan dần giữa nắng mai.

Phan Cường

CHIỀU HOANG

CHIỀU HOANG

Gom trời
trả gió mộng hoang

Lùa mây dạt nắng
 luênh loang ngõ đời

Ta về
 nhặt gánh mộng lơi

Oằn vai trĩu nặng
 rã rời gót chân

Phù du
nửa cõi tục trần

Vô thường hư ảo
 những lần đòng đưa

Hỏi xuân
 đã mấy thu vừa
Nỗi niềm trút lá
chiều mưa vẫy vùng

Mua niềm
bán nỗi mông lung

Du miền viễn xứ
trùng phùng ...hợp tan

Trải qua dâu bể ngút ngàn
Ngọt bùi cay đắng ...ngỡ ngàng đục trong.

Kiều Trang 7/7/2018

SẦU

SẦU

Ta về
 xé nửa câu thơ

Phơi sương lạnh lẽo
hững hờ suốt thâu

Tóc mai
 muối điểm bạc đầu

Giăng mành đêm lẻ
 nhuốm sầu..hỡi ôi

Thu về
chạm cửa gió bồi
Giọt ngâu rả rích
 ru hời à ơi

Vẳng xa
tiếng vọng chuông chùa
Một hồi ngân đổ
 mộng lùa .. canh ba.

Kiều Trang

CẢNH CŨ NGƯỜI ĐÂU

CẢNH CŨ NGƯỜI ĐÂU ....

Về Cố quận dường như đà thay đổi
Cả tên người ngõ lối hẳn bặt tăm
Cung đường xưa góc phố lặng yên nằm
Bàn ghế cũ chỏng chơ hằn cô lẻ

Ba mùa lá thu sầu vơi lặng lẽ
Đã ba mùa chẳng sản sẻ chia cùng
Đã ba mùa ái cũ chẳng tao phùng
Mưa ngâu đổ tơ chùng se đứt đoạn

Kể từ ấy chẳng ai về Cố Quận
Cứ tìm hoài ... Văng vẳng tựa hôm nao
Cố nhân ơi một bóng cạn chén đào
Rồi ngật ngưỡng lao đao bên cuối phố

Buổi xưa ấy vết thương còn loang lổ
Hẳn đã khô ...người xưa vội cứa vào
Người hiểu rằng im cuộc bước lao đao
Và tự ngẫm ..hiểu rằng ta thua cuộc

Ta im lặng .

Lặng im

Và lặng chuốc ..nỗi đau này ..day dứt ..mãi tận ngàn sau ...

Thứ Năm, 4 tháng 7, 2019

VÔ ĐỊNH

VÔ ĐỊNH

Lời âm đoản tấu hờn đôi ngả
Nước chảy bèo trôi dỗi một bề
Có phải ngày xưa đừng lỗi hẹn
Giờ đây chắc hẳn vẹn câu thề
Tình dào dạt phả nồng đêm tối
Ngập đỏ cơi trầu nghĩa mải mê
Dậy sóng ơi tình xao xuyến buổi
Chiều lưu luyến thoảng ngỡ ai về.

Kiều Trang
----------
NGỠ NGÀNG

***

Cứ ngỡ duyên đời vui vạn kỉ
Nào hay số phận khổ trăm bề
Dưng chiều bữa ấy người quên hẹn
Bỗng chốc giờ đây kẻ phụ thề
Ngả ngớn say tình do mộng huyễn
Ai vì bạc choá đẫn đờ mê
Nhìn quanh cảnh cũ lòng se sắt
Lạc lõng đường xưa phút trở về

Oblivion Thach

SẦU

SẦU

Ta về
 xé nửa câu thơ

Phơi sương lạnh lẽo
hững hờ suốt thâu

Tóc mai
 muối điểm bạc đầu

Giăng mành đêm lẻ
 nhuốm sầu..hỡi ôi

Thu về
chạm cửa gió bồi
Giọt ngâu rả rích
 ru hời à ơi

Vẳng xa
tiếng vọng chuông chùa
Một hồi ngân đổ
 mộng lùa .. canh ba.

Kiều Trang