Thứ Năm, 18 tháng 2, 2021

MÙA PHAI


 MÙA PHAI


Lại một mùa ,một mùa nữa dần trôi

Em bỏ mặc sự đời tôi chếnh choáng

Ta lịm ngất sực tình tôi hốt hoảng

Lúc xuân về góc phố rực đèn hoa


Lại một mùa , mùa nữa lại chia xa

Ta ngóng đợi mắt nhoà trên lối hẹn

Rêu đã phủ tình xa vời cánh én

Sợi tơ chùng chẳng quyện dấu chân ai


Lại mùa xuân , mùa nối tiếp hẳn dài

Hồn khắc khoải đào phai bung cánh nở

Mùa cơi tuổi vết chân chim mắt ở

Nếp nhăn chồng vội vã bởi thời gian


Buổi em đi lá cỏ cũng héo tàn

Không níu với bởi chúng mình vô vọng

Không chờ đợi xát muối chồng rát bỏng

Sẽ dần vào ...quá vãng ..hoá tàn tro.


Kiều Trang

Thứ Tư, 17 tháng 2, 2021

CHÚC THỌ CỤ GIÁO


 CHÚC THỌ CỤ GIÁO 

( Tếu hài bát điệp)


Thấy chửa Xuân về giữa tiết Xuân

Rằng Xuân Cụ Giáo đã sang tuần

Xuân qua áo mão tay dù kiểu

Hạ đáo Xuân thời guốc mộc chân

Này hỏi rằng mai Xuân đã hết ?

Xuân  năm mươi tuổi có dư phần?

Bình an sức khỏe mừng Xuân mới

Của ấy Xuân nay ...chắc ...ở ... trần.


Kiều Trang

Thứ Hai, 15 tháng 2, 2021

XUÂN & VALENTINE


 XUÂN & VALENTINE


Xuân lại về chúng mình lại xa nhau

Thơ em viết nhuốm màu đêm gối trở

Dòng mực tím trải dài gieo sầu nhớ

Lúc đương xuân duyên nợ tự lâu giờ


Lại một mình viết tiếp những vần thơ 

Từ cái độ chia tay người luyến nhớ

Chắc có lẽ chúng mình duyên không nợ

Trọn một đời cắc cớ vậy để thương


Một lần gặp trót mang nợ rồi vương

Mong duyên nợ tình thơ hường chữ ái

Ta cứ mặc sống bên nhau mãi mãi

Hãy cùng nhau ước nguyện lại tôn thờ


Valentine về mình em cứ ngẩn ngơ

Duyên vô vọng đợi chờ chi nơi ấy

Để lặng bước giữa chiều Xuân run rẩy

Lại một mùa... bóng đậy .. tuổi chia xa


Valentine ...

             một mùa nữa ..

                                         mắt phai


Kiều Trang

Chủ Nhật, 14 tháng 2, 2021

TẾT LÀ TẾT

 TẾT LÀ TẾT


Tết về khúc hát lại vang ca

Tết gửi tình xuân đến mọi nhà

Tết đượm môi hồng e ấp tuổi

Tết dìu mắt ngọc rộn ràng hoa

Tết đan hạnh khởi tràn muôn lối  

Tết dệt bình yên khắp cảnh hà

Tết hỏi Mai vàng hay kịp đã 

Tết còn xông đất một lần pha


Tết ủ thơ vần nhịp tấu pha

Tết sang chúc đẹp cả giang hà

Tết xua cách biệt vui muôn ngả

Tết ngóng đoàn viên đến nẻo nhà

Tết lộc đơm chồi trên cội lá

Tết mầm kết nụ dưới cành hoa

Tết cời chốn mộng trời say bởi

Tết họp sum vầy mãi điệu ca.


Kiều Trang

--------

TẾT 


Tết giữa huy hoàng rộn khúc ca

Tết vui an lạc khắp muôn nhà

Tết thanh bình tỏa bao chồi lá

Tết hạnh phúc cười những nụ hoa

Tết thắm môi nàng  say nét ngọc

Tết tươi cảnh vật đẹp yên hà

Tết hồng rực rỡ mùa xuân gợi 

Tết đã ươm dần hạt nắng pha


Tết đã ươm dần hạt nắng pha


Tết đem phồn thịnh cả sơn hà

Tết, hồn thơ gởi về trăm ngã

Tết, phước lộc mong đến vạn nhà

Tết hướng tổ tiên khai tịnh độ 

Tết mừng con cháu ánh vinh hoa

Tết vòng tay mở đầy nhân ái  

Tết giữa huy hoàng rộn khúc ca


Trần Trọng Kim

--------

TẾT DIỄM TÌNH CA

[Bát điệp-Ngũ độ]


Diệu ảo chan lòng Tết diễm ca

Thòng câu cận Tết gởi quê nhà

Xuân hồng cõi Tết tưng bừng nẻo

Tết đỏ thanh bình rạng rỡ hoa

Sũng ngọt ngào hương xòe cảnh Tết

Ngời thơm thảo Tết lộng yên hà

Hoài mơ Tết đẫm mùi cau rượu

Tết bảnh vô cùng giữa mộng pha


Du hồn cảnh Tết rượu nồng pha

Cõi Tết mừng vui tận hải hà

Tết mải mê ngời hương diễm lệ  

Xuân hò hẹn sũng Tết đào hoa

Vầy duyên lãng tử la đà Tết

Cảm Tết hồng nhan gặp gỡ nhà

Tết vẫn muôn đời thơm tuổi ngọc

Mong chờ dịp Tết khải hoàn ca


HANSY






Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2021

CỐ HƯƠNG


CỐ HƯƠNG


Khói thả lam chiều cuối ruộng qua

Vẳng đâu cứ ngỡ giọng ru Bà

Bên lòng sóng cuộn mùa xuân đến

Tháng hạ tan cùng bọt biển xa

Chắc hẳn bao mùa thêm ngõ vắng

Làm cho nhà quạnh bỗng u nhoà

Nơi lòng trĩu nặng giờ xanh cỏ

Muốn thốt nên lời khẽ gọi Cha


Mấy chục năm trời bặt bóng cha

Ngày thơ tuổi dại sẽ không nhoà

Nhà tranh bếp lửa hằn tâm thức

Vách lứa xoong nồi vọng trí xa

Gió thổi lao xao chừng tiếng Mẹ

Mùa phai bỡ ngỡ gọi tên Bà

Giật mình gói chặt mà thương bởi

Chợt mũi cay xè chuyện đã qua.


Kiều Trang


--------

MỎI GÓT TANG BỒNG 


Sông hồ trải bước những ngày qua 

Vẫn khắc trong tim giọng nói Bà 

Cháu giữ vùng biên càn lũ giặc 

Con làm chiến sĩ nối đời Cha 

Trông đàn én lượn mùa xuân đến 

Ngắm cảnh mây bay vạt nắng nhoà 

Bỗng nhớ quê mình tha thiết gọi 

Mơ rằng trở lại dẫu còn xa 

*

Mây hờ hững dạt phía trời xa 

Nắng cũng nghiêng che bóng nhạt nhoà 

Chiến sĩ quay về thăm đất Mẹ 

Sông hồ gửi lại nhớ tình Cha 

Nhìn khung cảnh bướm vờn hoa nở 

Khói thoảng hương đưa ngỡ bếp Bà 

Đã mấy xuân rồi con giết giặc 

Nay tìm kỉ niệm những thời qua 


QUỶ SÀI GÒN

NÀO ĐÃ QUÊN


 NÀO ĐÃ QUÊN


Mùa sang chuyện cũ vấn vương này

Ngõ uyển hoang tàn một bóng đây

Vạn cảm nghẹn ngào tim sống dậy

Ngàn hương lầm lũi dạ đong đầy

Còn chăng kỷ niệm tình yêu gãy

Bởi lẽ trôi dòng khúc quạnh vây

Gác trọ đông tràn sùi sụt giãy

Màn đêm gió lạnh tủi mi gầy.


Kiều Trang

Thứ Sáu, 12 tháng 2, 2021

HỎI


 HỎI


Hỏi gió vì sao suốt bốn mùa ?

Hỏi rằng ả Nguyệt có già nua?

Hỏi rừng lá đổ hoàng hôn nữa

Hỏi khẽ ngày nao chỉ kết thùa ?


Hỏi Nhỏ vì sao bỗng chạnh sầu

Hỏi tình năm ấy mãi về đâu

Hỏi chi mấy buổi lần tan hợp

Hỏi tóc còn xanh... đã bạc đầu ?


Ngược đường

Tình cũ nhạt mau

Người quen kẻ nhớ bạc phau mái đầu

Bạc vôi nhạt thếch cơi trầu

Lem màu lá rụng nát nhàu thời gian


Hỏi biển trùng dương đợt sóng ngàn

Hỏi rằng dâu bể cõi trần gian

Này thôi ... dừng lại đừng se nữa

Tràng Dã kia ơi... 


Hỏi lá vì sao lại úa màu ?

Quãng chiều giục giã bước về mau

Hỏi lòng quân tử mình từng đã

Giữa biển Người - Người có nhớ nhau ?


Kiều Trang

----

Bởi

Bởi gió rong chơi cả bốn mùa

Bởi Hằng trẻ mãi chẳng già nua

Bởi rừng trút lá buồn thu tới

Bởi lẽ yêu em chẳng thể thừa


Bởi nhớ thương nhau mới chịu sầu

Bởi vì trống vắng gởi về đâu

Bởi lòng rộn rã chờ em tời

Bởi luyến lưu nhau cái buổi đầu


Trần Trọng Kim


-----


Thế nghe gió nhủ lại như vừa

Thế thì kết tóc tận già nua

Thế mai anh về thưa Cha Mẹ

Thế trầu hiệp cẩn hẹn xuân mùa


Thì đây ước nguyện tự buổi đầu

Thì hẹn chúng mình về đến đâu

Thì túp lều tranh yêu lý tưởng

Thì mãi thương yêu sẽ chả thừa.


Kiều Trang


------

Được

Được rồi em nhé gắng về thưa

Kết nghĩa đôi ta ắt chẳng thừa

Để tràn hạnh phúc khi xuân đến

Để thỏa ân tình hẹn bến xưa


Em cười ánh mắt lung linh nắng 

Gió cũng hôn lên mái tóc mềm

Vườn yêu ngõ trước nào xa vẳng 

Bởi lẽ bây giờ anh có em.


Trần Trọng Kim

VỌNG CỐ HƯƠNG


 VỌNG CỐ HƯƠNG


Khói thả lam chiều cuối ruộng qua

Vẳng đâu cứ ngỡ giọng ru Bà

Bên lòng sóng cuộn mùa xuân đến

Tháng hạ tan cùng bọt biển xa

Chắc hẳn bao mùa thêm ngõ vắng

Làm cho nhà quạnh bỗng u nhoà

Nơi lòng trĩu nặng giờ xanh cỏ

Muốn thốt nên lời khẽ gọi Cha


Mấy chục năm trời bặt bóng cha

Ngày thơ tuổi dại sẽ không nhoà

Nhà tranh bếp lửa hằn tâm thức

Vách lứa xoong nồi vọng trí xa

Gió thổi lao xao chừng tiếng Mẹ

Mùa phai bỡ ngỡ gọi tên Bà

Giật mình gói chặt mà thương bởi

Chợt mũi cay xè chuyện đã qua.


Kiều Trang


--------

MỎI GÓT TANG BỒNG 


Sông hồ trải bước những ngày qua 

Vẫn khắc trong tim giọng nói Bà 

Cháu giữ vùng biên càn lũ giặc 

Con làm chiến sĩ nối đời Cha 

Trông đàn én lượn mùa xuân đến 

Ngắm cảnh mây bay vạt nắng nhoà 

Bỗng nhớ quê mình tha thiết gọi 

Mơ rằng trở lại dẫu còn xa 

*

Mây hờ hững dạt phía trời xa 

Nắng cũng nghiêng che bóng nhạt nhoà 

Chiến sĩ quay về thăm đất Mẹ 

Sông hồ gửi lại nhớ tình Cha 

Nhìn khung cảnh bướm vờn hoa nở 

Khói thoảng hương đưa ngỡ bếp Bà 

Đã mấy xuân rồi con giết giặc 

Nay tìm kỉ niệm những thời qua 


QUỶ SÀI GÒN