CANH VẮNG
Gom nỗi nhớ vào tim
Giấu nhẹm làn hơi thở
Rã rời chân vương nợ
Giăng mành lối đi hoang
Tơ chùng cất tiếng than
Lỗi nhịp đàn đứt phím
Hồn côi dường chết lịm
Ái ngật ngưỡng chuốc say
Mộng nắm một bàn tay
Trải qua miền sáng tối
À thì ra mơ lỗi
Ảo mộng tội vương mang
Giấc mơ quá bẽ bàng
Thẳm sau trong ký ức
Trở về đời hiện thực
Nét trời nhuốm sầu đau
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét