ĐIÊN VÀ SAY
Ta lại say tất cả sẽ quên đi
Muốn giũ bỏ những gì còn sót lại
Tuổi xuân ấy sẽ chẳng là mãi mãi
Những ngày dài ngây dại trái tim côi
Ta đang say ước mộng đã quên rồi
Tim chập chững trên đồi yêu hoa mộng
Cùng ước muốn những giấc mơ bay bổng
Chợt tỉnh bừng giữa vực thẳm đời hoang
Ta lại say giữa vườn hoa địa đàng
Ai gõ cửa gieo ngàn yêu thương nhớ
Ta vẫn biết tuổi ba lăm còn ngỡ
Trước ngôn từ ngờ ngợ những hương yêu
Phải hay chăng Ta vẫn hiểu một điều
Không thể dứt với yêu thương trần thế
Trong tâm trí mọi việc đâu phải dễ
Sống cho mình có lẽ phải vậy thôi.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét