Thứ Ba, 31 tháng 12, 2019

TUYẾT LAN ƠI

TUYẾT LAN ƠI

Em giấu gì sâu thẳm thế mắt nai
Cùng giọng hát ngân dài vang vọng mãi
Này em hỡi ngoài kia đời mê mải
Để ta say , ta đắm hoạ mi à

Em giấu gì thả hồn thắm lời ca
Tuyết Lan hỡi "Sao đành xa Em" vội
Cùng Thụy Vũ song ca Niệm khúc cuối
Giữa đông về Đà Nẵng gió chiều nay

Gió hỏi rằng , vì sao đắm mà say
Bởi huyền diệu lung lay hồn thi sĩ
Ta uống cạn lời thơ tình âm ỉ
Cảm ơn người bạn tặng một đoá hoa

Anh giấu gì giữa lời hát phố khuya
Mà vời vợi trào dâng cao xúc cảm
Mà đắm đuối giữa đêm dài sâu thẳm
Gánh hồn tôi đổ biển giữa đông về.

Kiều Trang

Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2019

GỬI NẮNG PHƯƠNG XA

GỬI NẮNG PHƯƠNG XA

Bấc tràn về rét lắm phải không anh
Cả Miền Bắc chòng chành đêm trở gió
Rồi giá buốt bên giáo đường bỏ ngỏ
Tiếng kinh cầu vang mọng mãi đâu đây

Bên Hồ Văn dõi mắt mảnh trăng gầy
Chông chênh lắm gió hỏi ơi triền nhớ ?
Này hơi ấm cùng men nồng hơi thở
Rằng chúng mình vương nợ phải khi nao

Anh bảo rằng chẳng biết tự đời nào
Mà có lẽ từ luân hồi kiếp trước
Nên dang dở biết làm sao khác được
Đợi mưa ngâu tháng bảy sẽ tương phùng

Bấc lạnh về sợi chỉ dệt  mông lung
Đất Hà Nội run rẩy nhành hoa sữa
Bên Văn Miếu mái đầu chụm hai đứa
Lại nhắn rằng từ đấy sẽ nhạt phai

Bấc phủ chan tường ngói cạnh hiên dài
Lạnh lắm đấy bàn tay người tê cóng
Mặc thêm áo nhớ quàng khăn kín cổ
Lúc ra đường rét đậm đấy biết không

Này gió ơi gọi nắng cả mây hồng
Xua cơn rét mang ấm nồng về nhé
Gửi nơi ấy một nụ cười san sẻ
Gửi đôi miền lặng lẽ giữa đêm đông.

Kiều Trang

Thứ Năm, 26 tháng 12, 2019

CHIỀU ĐÔNG

CHIỀU ĐÔNG

Em đi rồi ngọn gió lại lang thang
Mây hờ hững ngỡ ngàng từ buổi ấy
Từ cái lúc chiều thu hờn sóng dậy
Trút lìa cành sầu uất đấy biết không

Đảo vần xoay độ ấy nắng vơi nồng
Bấc vội vã mây hồng che khuất cả
Phố hờn dỗi rêu phong từng phiến đá
Mưa giăng mành ướt cả góc phố quen

Giục đông về sáng nọ nắng chẳng lên
Sương đọng lá chợt càng thêm quạnh quẽ
Nào ong bướm chẳng vui đùa san sẻ
Nhụy hoa cài lặng lẽ rụi tàn nhanh

Em đi rồi góc phố chợt vắng tanh
Nơi Cố Quận đành hanh cà phê đắng
Bàn ghế đợi nơi hồn nghe tĩnh lặng
Giấc nửa hồn sầu lắng lạnh lùng đưa

Em đi rồi hoang lạnh bởi chiều mưa
Nghe vội vã đòng đưa tay giá buốt
Len hơi thở vòng ôm nay đã tuột
Mưa , mưa về lối ấy lỡ làng chăng !.

Kiều Trang

Thứ Ba, 24 tháng 12, 2019

HỒN QUÊ

HỒN QUÊ

Giữa lúc sầu đông gió dặm trường
Quê nghèo bấc thổi đậm ngàn hương
Ngoài hiên khói quẩn giăng chiều nhạt
Cuối ngõ lời ca nhạt má hường
Lưng trời én lượn âm thầm nhớ
Nửa giấc mơ tàn khắc khoải thương
Chiều man mác thoải chôn tình cũ
Lạnh góc hồn mang tủi lẽ thường

Kiều Trang

Thứ Bảy, 21 tháng 12, 2019

CÚC HOẠ MI

CÚC HOẠ MI

Cứ tưởng em là cúc hoạ mi
Và thêm khiết bạch bởi nhu mì
Đan màu phả trắng mơ tình ở
Dệt sắc thơm nồng níu kẻ đi
Nhã nhặn đông về luôn giữ ý
Luyến lưu hạ đến vẫn đang thì
Ven đường khép nép chừng e thẹn
Tự buổi hoa tàn phải xuyến chi.

Kiều Trang
---------
MỊT MÙ SƯƠNG KHÓI

Sao mà dõi nhớ một bờ mi
Cái bữa tìm mua ổ bánh mì
Để trái tim này luôn nhảy vọt
Cho lòng dạ ấy mãi về đi
Ân tình sấp ngửa đành buông mộng
Kỷ niệm chòng chao khiến lỡ thì
Những lúc mơ tìm khung ảnh cũ
Nhưng rồi kiểm lại chẳng còn chi

HANSY

Thứ Năm, 19 tháng 12, 2019

KÝ ỨC

KÝ ỨC

Người ơi một thuở ấy như dường
Tuổi ấu thơ này đậm mãi thương
Cuối ngõ trưa hè vui đuổi bướm
Đầu thôn buổi tối gọi xem phường
Nơi hồn lắng đọng thời gian vướng
Đỉnh dạ dâng trào kỷ niệm vương
Dõi mắt hoàng hôn mà lại tưởng
Ngày kia thế cuộc vẫn vô thường.

Kiều Trang
------------

MẬT ĐƯỜNG KỶ NIỆM

Quá vãng ngời hoa hạnh phúc dường
Khi lòng ấp ủ vạn nguồn thương
Êm đềm rảo bước tìm phong cảnh
Rạng rỡ cầm tay dạo phố phường
Mắt ngọc triền miên bừng thắm tỏa
Môi tình lả lướt quyện nồng vương
Dù cho bão tố làm tan vỡ
Kỷ niệm ngày nao sánh mật đường

HANSY

Thứ Ba, 17 tháng 12, 2019

QUA CƠN MÊ

QUA CƠN MÊ

Bấc dìu ngoảnh mặt ngõ xưa
Mê trầm ngỡ cuộc như vừa níu sương
Nửa vương nửa cạn víu tường
Nửa hờn nửa giận nửa thương trót cầm

Bôi nhoà kỷ niệm còn thâm
Người quên kẻ nhớ dấu bầm dập quê
Bao năm trở gót quay về
Gặp người... tri kỷ bờ đê ...gọi đò

Vai choàng nặng gánh âu lo
Bên bồi bến lở , câu hò Thành Nam
Mây vờn bóng ngả chiều lam
Lỡ làng tiếng giục ...vết chàm ...dấu chân

Dỗi hờn nửa cõi thế gian
Tìm trong men đắng lệ tràn đẫm môi
Say say tỉnh tỉnh liên hồi
Gió đông lạnh buốt gió cơi ngập sầu

Mưa phùn gió thổi bể dâu
Giã từ cách biệt dãi dầu ...trắng đêm.

Kiều Trang

Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2019

THƯA RẰNG

THƯA RẰNG

Dặn bảo đông này dấu kỹ nghe
Mà dưng gió hạ  thổi đây nè
Dòm qua mấy bận mơ màng hóng
Đứng lại bao lần ngớ ngẩn che
Nếu phải người khôn thì đậy giữ
Nên là kẻ ngốc cứ vờn khoe
Thu dìu dặt búp ươm mầm trổ
Nỡm chửa xuân thì vội sổng he.

Kiều Trang

Thứ Năm, 12 tháng 12, 2019

HÀN ĐÔNG

HÀN ĐÔNG

Hỏi gió đông về nắng dạt đâu
Chiều qua bấc phủ chợt loang màu
Đêm tàn lối cũ vườn loan úa
Khói nhạt tình côi ngõ uyển sầu
Bận ấy mưa lùa duyên nhạt hướng
Giờ đây kẻ ngóng bạc phai đầu
Ghềnh xa thác đổ ào cơn sóng
Bến đợi phai nhoà bởi tiết ngâu.

Kiều Trang

Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2019

EM GIẤU GÌ !!!

EM GIẤU GÌ!!!

Em giấu gì sau đám bụi cỏ may
Ta tìm mãi đêm ngày ai có biết
Ta ôm mộng mối tơ nồng tha thiết
Say men đời da diết chẳng hề phai

Em giấu gì sâu thẳm hỡi mắt nai
Ta say đắm ngập chìm trong bể ái
Ta ôm mộng về sau...mình sẽ lại
Khởi hạnh nguồn ấp ủ ngọn trầu cay

Em giấu gì trong vạt nắng chiều nay
Ta chìm đắm ngẩn ngơ hồn phiêu lãng
Lùa cơn gió khoảng không chừng tĩnh lặng
Chợt giật mình bởi tiếng gọi nhắc tên

Em giấu chi sau đôi mắt nhung huyền
Cho lãng tử đảo điên tình say đắm
Lùa vạt nắng kéo mây về trải thảm
Giữa lưng đồi nắng chạm vệt hoàng hôn

Cười chi em đôi má chợt ửng hồng
Rồi e thẹn ngại ngùng không dám nói
Từ hôm ấy men nồng say chợt hỏi
Đợi khi nao duyên gói chặt tim này

Em giấu gì đông gọi tháng mười hai
Mà bấc giục mù sương dày đặc quánh
Rồi đêm đấy vén màn hơi thở lạnh
Tay đan tay dìu dặt ước mơ về.

Kiều Trang

Thứ Bảy, 7 tháng 12, 2019

XOAY CHIỀU

XOAY CHIỀU

Ngỡ ngàng thấm cuộc trần ai
Mây vờn gió thoảng miệt mài tháng năm
Bể dâu nhão nhoẹt ôm dằm
Lá buông dốc cội rau răm về trời

Lừng khừng vội vã buông lơi
Ngập ngừng nửa giận vợi vời chát chua
Sầu đông bấc giật cơi lùa
Người quay ngoảnh mặt đòng đưa ướt đầu

Nửa vời nửa cạn nửa đau
Nửa đàng nặng gánh nửa nhàu tháng năm
Nửa vơi trả nợ phận tằm
Nửa đầy đong trả nhói dăm cứa đầy

Đời nghiêng dốc cạn chén này
Đời vui vay trả nợ đầy phận hoa
Đời say chếnh choáng rượu nhoà
Mưa dìu dặt đến vội qua... kiếp đày...

Kiều Trang

SAY

SAY

Gió à ta hỏi một câu
Mưa về sẻ bớt nỗi sầu cùng ta ?
Cùng nhau dốc cạn ly trà
Độc ẩm hiên nhà nhắm rượu được chăng

Đêm nay ta nhủ nàng Hằng
Vén sương vạt áo vùng vằng ...vạ lây
Gác chân bá cẳng chơi lầy
Dầu mai chịu cảnh lưu đầy cũng cam

Rằng kia vợ có cằn nhằn
Thiên lôi bày nhậu cắn răng cũng đành
Say rồi chân bước quẩn quanh
Lảo đảo song hành ngả bước cõi tiên

Say say tỉnh tỉnh điên điên
Hư hư thực thực nghiêng nghiêng chung này
Thơ thơ thẩn thẩn ngày ngày
Dốc cả thân gầy ...chếnh choáng ..lại điên.

Kiều Trang