Thứ Tư, 31 tháng 10, 2018

MONG ƯỚC KỶ NIỆM XƯA

MONG ƯỚC KỶ NIỆM XƯA

Em sẽ về hong lại kỷ niệm xưa
Sẽ chờ đợi mặc trời mưa nắng vẫy
Tim dậy sóng khao khát dâng bỏng cháy
Khắc bóng hình trong cả những giấc mơ

Thoảng gió qua ngày ấy tim dại khờ
Trôi vuột mất duyên thơ giờ nghe xót
Tim hoang hoải mầm yêu giờ vàng vọt
Luyến tơ hồng nghe đắng ngót chiều rơi

Chiều dần buông hoàng hôn ngả bóng trời
Ai lặng lẽ nửa vời đong sợi nhớ
Ai hoang hoải giữa tin yêu nức nở
Ôm chữ tình xót duyên nợ hư hao

Em sẽ về xem nhật ký hôm nào
Gom kỷ niệm cất vào ngăn tim rỗng
Người xưa ấy đang vui nơi bến mộng
Dạt bước đời tim bỗng chợt chênh chao

Về đi thôi ngày cũ hãy khép chào
Ngày nắng mới cùng bao tia hy vọng.

Kiều Trang

VỀ ĐÂU

VỀ ĐÂU
Lặng lẽ canh tàn một bóng phai
Mà ngâu nhỏ giọt tóc mây cài
Lòng côi trống trải ơ thờ mãi
Dạ đắng âm thầm khắc khoải dai
Kẻ nhớ thề xưa hồn rũ dại
Người quên hẹn cũ lệ hoen dài
Chừ đây lạc bước xa nghìn dặm
Bạc bẽo duyên tình nhạt mối mai.

Kiều Trang

Thứ Ba, 30 tháng 10, 2018

HOA ĐIỂM 10

HOA ĐIỂM MƯỜI

Sắc thu vàng vọt
Vườn cải trổ bông
Trên những cánh đồng
Sương mai ướp nụ

Mặt trời khẽ nhú
Uốn cong ngọn tre
Giọt sương ủ ê
Gió lùa đếm giọt

Tháng này mười một
Hai mươi đến rồi
Cả lớp vui tươi
Thi đua thành tích

Dựng xây chiến dịch
Dành những điểm mười
Rạng cười nét môi
Là hoa mang tặng

Cô cười trìu mến
Nhìn cả lớp rồi
Khẽ bảo đúng thôi
Điểm mười xứng đáng.


Kiều Trang

LỜI CÔ DẠY

LỜI CÔ DẠY

Thu về ngàn hoa nở
Cơn gió giục mùa sang
Giọt nắng đượm hanh vàng
Góc sân gầy xác phượng

Cô giáo Em sẽ hướng
Phải học những điều hay
Bút vở nghiên sách này
Ráng trau dồi nét chữ

Con hãy làm phép thử
Nếu thất học ngày mai
Quãng đời sẽ trượt dài
Và tương lai mù mịt

Con đường đời xa tít
Thăm thẳm hãy vươn lên
Chăm chỉ dạ vững bền
Gắng bước nghe trò nhỏ

Lời cô dặn còn đó
Thầm lặng người lái đò
Đưa khắp ngả quanh co
Chẳng mong ngày đáp trả

Tự nhủ lòng khắc dạ
Giấy rách phải giữ lề
Làm người phải đam mê
Hãy ghi lời Cô nhé.

Kiều Trang

EM SẼ VỀ

EM SẼ VỀ

Em sẽ về đất quê Mẹ  cùng anh
Chiều giăng ngập mưa hành đen gốc mạ
Em cố gắng bước đi mà không ngã
Sẽ lội đồng chẳng sợ đỉa đâu nha

Ở nơi đây cũng sẽ là quê nhà
Nơi đất Mẹ sinh ra anh từ đấy
Không thay dạ vẫn yêu anh là vậy
Chẳng ngại ngần chẳng sợ khổ gian nan

Em sẽ về khi nắng gió ngập tràn
Rồi sẽ đến thăm cánh đồng thơm mạ
Em không sợ chẳng than phiền nấn ná
Trọn  tình nồng  say thoả những ngày xanh

Em sẽ về thăm xứ Quảng  quê  anh
Kết duyên nợ ươm thắm tình đôi lứa
Sẽ thăm hết những đồi xanh ngát nữa
Mặc ngày qua... Hạ lửa... Rét đậm trường

Hứa bên anh dù gian khổ vẫn thương
Không gục ngã giữa đời thường cơm gạo
Ai cũng phải kiếm thêm từng manh áo
Nhưng đôi mình mãi dào dạt yêu  thương.

Kiều Trang

Chủ Nhật, 28 tháng 10, 2018

DÁNG CHIỀU

DÁNG CHIỀU

Bóng chiều say ngập hồn thơ
Hoàng hôn nhuộm đỏ dỗi hờ quay lưng
Thuyền xưa bóng ngã lặng dừng
Bến chìm nghiêng đợi dửng dưng nhạt rồi

Nước vần sóng dạt bèo trôi
Mười hai bến đỗ ngả đời chuyển neo
Run run dòng nước vội chèo
Xô qua bẻ ngã với theo biển đời

Mộng tàn khắc nhịp gió lơi
Đêm hờn dỗ giấc nửa vời hư hao
Mảnh trăng tự khuyết hôm nào
Phơi sương cành liễu ai vào... tỏ thưa

Tàn canh nhặt ánh trăng thừa
Nửa kia trở gót dưới mưa lặng thầm
Nửa còn bóng chiếc chìm câm
Nửa hồn đau đáu ôm chầm nỗi đau

Nửa kia tim héo nát nhàu
Nửa còn ở lại một màu nhớ thương.

Kiều Trang

Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2018

PHỐ VẮNG ANH RỒI

PHỐ VẮNG ANH RỒI

Anh đi rồi phố vắng chỉ mình em
Chân lạc bước vần thơ đêm lạc lõng
Lá vàng úa giữa cõi trần nhạt mộng
Nghe rụng rời tim bỗng lạnh bơ vơ

Dấu yêu à đêm trắng dệt vần thơ
Hoài trăn trở giữa thẫn thờ xa ngái
Là hồi tưởng những giận hờn xưa ấy
Cứ đợi chờ nhưng chẳng thấy gì đâu

Vắng anh rồi tim quặn thắt dòng đau
Hoa nhạt sắc nào khoe như ngày cũ
Căn gác lạnh gối chăn hờn không ngủ
Nắng vườn yêu không kết nụ vương thềm

Dấu yêu à sao không đến gần em
Chiều thứ bảy trao tình môi lịm ngọt
Không bỏ sót từng phút giây bồng bột
Tim quyện hòa sánh bước ... được không anh?

Dấu yêu à ước mộng sẽ viên thành

Kiều Trang

Thứ Năm, 25 tháng 10, 2018

THU PHAI

THU PHAI

Gió lạc lối nẻo trùng dương xa lạ
Phố lạnh lùng thêu dệt bản tình ca
Lá rêu phong lác đác rụng hiên nhà
Lòng hoang hoải heo may về lạnh tái

Cả góc phố rũ ru nghe khờ dại
Lối xưa nào vương vấn bước chân ai
Đá rêu phong tha thiết cứ u hoài
Từ cái buổi rời xa thành kỷ niệm

Đã mấy độ lá thu về tìm kiếm
Bến giang đầu thuyền rẽ tận nơi đâu
Vết thương hằn chất chứa khoét đậm sâu
Rồi từ đấy chẳng vẹn thề lời hứa

Và có lẽ đông về thêm lần nữa
Gió lạnh về gom góp kỉ niệm xưa
Gửi đêm tối hoang vu ngọn nến vừa
Nhóm ngọn lửa hoá  tro tàn năm cũ.

Kiều Trang

Thứ Tư, 24 tháng 10, 2018

ĐÊM CUỐI THU

ĐÊM CUỐI THU

Thu đã tàn nắng chết yểu chiều anh
Đông chạm ngõ xa anh sầu tím ruột
Nơi góc phố manh hồn nhoi nhói buốt
Có lẽ nào nỗi nhớ gặm vào trong

Dấu yêu à gió nhủ tiết chuyển đông
Dạ se sắt má hồng vương sợi nhớ
Buổi xưa ấy từng đêm truyền hơi thở
Sưởi ấm lòng kéo chăn ủ giữa khuya

Dấu yêu à em sợ tình cắt chia
Bắt hai đứa xa lìa  ..tim nóng hổi
Rồi cách biệt chia phôi hờn bối rối
Em sợ mình giá buốt lạnh cả đông

Đợi anh về khi nắng trải tầng không
Bầu trời thẳm chiều giông tàn ngọn núi
Anh nhớ nhé đưa em về quê nội
Chỉ đôi mình hạnh phúc  khởi trinh nguyên

Dấu yêu à sợi nhớ nặng rồi thêm
Giữa cái rét đêm xưa anh dỗ ngủ
Quàng tay chặt nhẹ nhàng như ấp ủ
Thoảng dư phần hơi ấm thoảng đâu đây.

Kiều Trang

Thứ Ba, 23 tháng 10, 2018

THU& SEN


THU & SEN
         

Thu về ngát toả những đài sen
Gió giục ngào hương phả lối chèn
Mặt nước đò nghiêng vờn sóng thả
Lưng trời sáo thổi quyện lời chen
Ong vờn buổi ấy lay hồn chạm
Bướm lượn từng chiều dõi mắt ghen
Hữu cảnh êm đềm quê ngoại đấy
Hương đồng cỏ nội hẳn rồi quen.

Kiều Trang

— ÁO EM MÀU TÍM SEN —

Nhã nhặn thay màu áo tím sen
Tà vương nhẹ gió ửng hoa chèn
Thân mềm yểu điệu từng tay thả
Vạt thẳng yêu kiều mỗi bước chen
Mỉm nụ cười duyên đầy quyến rũ
Cho hàng liễu chạnh bởi hờn ghen
Nhìn em lộng lẫy hồn say đắm
Ước sẽ chung đường để được quen

Trần Tấn Lai - 23/10/2018
——————————

Thứ Hai, 22 tháng 10, 2018

HẸN HÒ

HẸN HÒ

 Về với em ngày chủ nhật duyên lành
Mình hò hẹn trời trong xanh đầy nắng
Thỏa ao ước sau những  ngày xa vắng
Dệt hoan nồng nối lại những đêm nao

Anh lại về buồng tim rộn xôn xao
Những ngày ấy giờ đã thành dĩ vãng
Mình bồi đắp xua lạnh lùng năm tháng
 Khúc tình nồng sưởi ấm đến ngàn sau

Anh bảo rằng sẽ ướm chuyện trầu cau
Thưa Cha Mẹ đượm duyên tròn hương phấn
Rồi dạm ngõ tình ta bồi hiệp cẩn
Sợi tơ hồng níu chặt thỏa hoan ca

Dấu yêu à chẳng chia cắt đôi ta
Hong tơ thắm nụ hoa thơm trái ngọt
Mặc đông lạnh mưa dầm hay nắng đốt
Suốt muôn đời duyên đượm chẳng hề phai.

Kiều Trang

Thứ Bảy, 20 tháng 10, 2018

NÓI VỚI BẠN ĐỜI

NÓI VỚI BẠN ĐỜI
(Viết tặng cho một người bạn thời niên thiếu)

Đã bao mùa nắng hạ ắt  chuyển đông
Theo quy luật nắng hồng rồi chuyển tối
Nghĩa chồng vợ hỏi anh : Ai có tội  ?
Gãy gánh rồi đổ lỗi do ai đây ?

Bao năm qua mảnh trăng đã héo gầy
Rồi như chực đong đầy : Òa đổ vỡ
Tình vơi cạn từ nay duyên hết nợ
Nước tràn bờ tức nước vỡ phải thôi

Hạnh phúc ư  ? Chỉ mình em gắng đắp bồi
Anh chưa hiểu đang tay rồi hất nhé
Đội chữ NHẪN gắng gượng em lặng lẽ
Để bây chừ tội đồ kẻ ..nghĩ vậy thôi

Cứ lặng yên chẳng ai nói một lời
Đành vứt bỏ ! Nhưng tội đời con trẻ
Tuổi thơ chúng cần phải có cha mẹ
Hạnh phúc ư ! Rơi lệ đã nén kìm

Muốn tự do giữa trời như cánh chim
Nay đã mất anh mới hay vội hiểu
Thân xác rã buồng tim đã vô hiệu
Gửi hồn kia lo liệu chốn vực mồ

Kiều Trang

NỒNG THƯƠNG

NỒNG THƯƠNG

Hãy đợi ngày kia sẽ ấm nồng
Anh về thỏa ước nỗi chờ trông
Vườn yêu lối cũ ngào hương lộng
Ngõ trúc đường xưa quyện chỉ hồng
Có phải từng đêm tình đắp mộng
Nên là ái khảm tiết bồi đông
Gam màu diễm hạnh lùa canh trống
Quả ngọt mầm xanh phải kết trồng.

Kiều Trang
-
NUỐI TIẾC

Cứ ngỡ mầm yêu mãi mặn nồng
Ai dè hiệp cẩn mỏi mòn trông
Niềm mơ dựng ái đâu còn lộng
Nỗi ước thành duyên sớm nhạt hồng
Thuở ấy lâng tình nên diễm mộng
Bây giờ bạc nghĩa khiến sầu đông
Từng đêm trở giấc buồn khuya trống
Chỉ tiếc ngày xưa đã bón trồng

HANSY

— NGỌT NGÀO —
           - Ngũ độ thanh
           - Vỹ đồng âm
           - Hoạ thơ Kiều Trang

Rồi ta trỗi lại khúc duyên nồng
Bõ mấy thu vàng mỏi đợi trông
Bến cũ chờ câu tình phả lộng
Thuyền xưa nối sợi chỉ tơ hồng
Hương đời thắm đẫm đêm tràn mộng
Hạnh phúc dâng trào buổi tiễn đông
Ước mãi niềm yêu đầy biển rộng
Cùng em kết nụ đã ươm trồng ...

Trần Tấn Lai - 19/10/2018

Thứ Tư, 17 tháng 10, 2018

NỐI LẠI TÌNH XƯA



NỐI LẠI TÌNH XƯA

Anh về ước hẹn buổi chiều nao
Nối lại cùng em giấc mộng nào
Ngõ trúc vườn xưa bừng gió lộng
Đường hồng lối cũ xuyến hồn xao
Trầu têm cánh mỏng vôi nồng quyện
Chén rượu trà xanh nghĩa đượm trào
Có phải ngày mai tình sẽ rạng
Muôn đời hạnh phúc mãi còn nhau ...

Kiều Trang
-
Tình chưa kịp thắm vội tàn
Cho tim héo hắt võ vàng đêm thâu ...

— MẤT EM RỒI —
           - Lưu thuỷ đối

Nhạn hỡi nay giờ biệt chốn nao ...?
Tìm em chẳng biết tận phương nào
U tình khiến dạ ngùi thương nhớ
Não mộng cho hồn lịm sóng xao
Vẫn hiểu cung đàn chưa kết quyện
Thì thôi khúc nhạc chớ dâng trào
Khuya tàn rạng ánh dương ngày nữa
Giữa phố đông người lạc mất nhau !

Trần Tấn Lai -30/10/2018

MÙA NGÂU

MÙA NGÂU

Quặn thắt ơ hờ mắt trũng sâu
Màn đêm thức trắng dạ u sầu
Duyên hờ gối nửa ngùi tim bậu
Nghĩa tạm lưng dòng ứa hạt châu
Có phải tàn tro tình hóa cũ
Đành nên rã cảm dạ phai màu
Duyên đời khúc hợp bồi ly biệt
Lặng lẽ xa rồi khắc khoải ngâu.

Kiều Trang

— TÀN TRO —

Đêm dài chạnh tủi mối tình sâu
Thổn thức mình ta gặm nỗi sầu
Ảo não duyên đời tan bọt nước
Âm thầm mắt lệ đẫm dòng châu
Đành sao mộng vỡ thề phai dấu
Nỡ để thuyền trôi bến nhạt mầu
Mãi nhớ ngày nao còn hợp cẩn
Nay giờ quạnh quẽ cả trời ngâu

Trần Tấn Lai - 16/10/2018

Thứ Ba, 16 tháng 10, 2018

HOANG VẮNG

HOANG VẮNG

Đêm tàn nhặt ánh nguyệt suông
Cô phòng lạnh lẽo gió luồn cửa song
Mà nghe mặn chát cõi lòng
Giữa đêm hoang hoải sầu đong ...  ứa tràn

Nửa vời ngẫm cảnh đa đoan
Tìm trong men đắng vị chan sóng đời
Lâng lâng chén rượu chửa vơi
Mà nghiêng bóng ngả chân vời thấp cao

Tỉnh hờn giấc mộng chiêm bao
Cũng là kiếp phận má đào hỡi đâu
Màn đêm u tịch dâng sầu
Nỗi niềm hoang hoải dòng châu ..rã mèm

Giọt loang sương đọng ven thềm
Gió hời mộng ảo vị nêm chát đời
Dỗ lòng buông bỏ nhẹ vơi
Ru mình giấc trọn vợi vời....nhé em.

Kiều Trang

---

TÌNH XUÂN

Vườn khuya nụ nở trăng suông
Nàng thơ thoán hiện nguyệt luồn qua song
Ta nghe nhung nhớ trong lòng
Nhớ hoa nhớ cảnh nhớ đong mộng tràn

Dù cho bão tố đa đoan
Vườn yêu vẫn nở chứa chan hoa đời
Nồng nàn suối nhạc đầy vơi
Tình yêu thắm thiết tuyệt vời bay cao

Đẹp thay một giấc chiêm bao
Xuân hồng thắm nở má đào nơi đâu
Long lanh sợi nhớ vươn sầu
Trăng sao lạc lối giọt châu rũ mềm

Trăng buồn trăng khóc bên thềm
Khung trời kỉ niệm còn nêm duyên đời
Chúc nàng hạnh phúc chẳng vơi
Tình xuân thắm nở tuyệt vời nha em !

Đức Hạnh – 25 05 2018

Thứ Hai, 15 tháng 10, 2018

VỌNG CỐ HƯƠNG

VỌNG CỐ HƯƠNG

Ta lại về Nam Định dấu yêu ơi
Thăm đồng lúa vọng lời ru Mẹ hát
Và đây nữa nương dâu màu xanh ngát
Tiếng ai hò đang gặt lúa ven đê

Nỗi niềm riêng tâm khảm gọi ta về
Mãi giữ trọn ôm lời thề son sắt
Nhớ lời Mẹ mà tim con quặn thắt
Đắng cõi lòng trói chặt kiếp  tha phương

Còn nữa đâu ngày hai buổi đến trường...
Bên mái rạ áo phơi sương sờn bạc
Trưa nắng hạ khi lũ ve ngơ ngác
Đành giã từ đau rát tuổi thơ tôi

Ta lại về Nam Định dấu yêu ơi!
Thuở xưa đó...ôi! cái thời ngây dại
Tuổi mười bốn vội rời xa mãi mãi
Tôi sẽ về bởi tình ngãi đậm vương

Những ngày xưa vạt nắng đổ ven đường
Mùi hoa bưởi gió thoảng hương ngào ngạt
Để tìm lại mái tranh nghèo xơ xác
Vẳng ru hời tiếng ai hát xa đưa

Nhớ thương ơi! Nói sao hết cho vừa
Tìm dáng Mẹ dưới chiều mưa... chẳng thấy...
Con đứng ngắm nấm mồ xanh...lệ chảy
Mẹ đâu rồi!!! Sao ngày ấy vội xa

Ta về nghe Nam Định hỡi quê nhà!!!!

Kiều Trang

Chủ Nhật, 14 tháng 10, 2018

NỖI NHỚ THÁNG MƯỜI

NỖI NHỚ THÁNG MƯỜI

Thu đã tàn sợi nhớ lại xanh xao
Nghe rát bỏng heo may tràn cứa  thịt
Nụ yêu tuột mầm thương sầu da diết
Lạnh khảm hồn nào ai biết tỏ chăng

Tháng mười về ngâu phủ ngoài ngõ giăng
Quyện con phố nồng nàn mùi hoa sữa
Đông chạm ngõ nhà ai đêm gõ cửa
Nàng Thu à ..thôi về cách khoảng  xa

Đông đã về đâu rồi những nụ hoa
Vườn ngồng cải ngỡ ngàng hoen ngấn lệ
Mầm non ủ dỗi hờn xanh xao thế
Chưa úa tàn đông vội đến người ơi

Chẳng ươm màu ấp ủ những nhụy tươi
Đợi cơn gió lùa mây chờ xuân thắm
Đợi vàng võ mầm xanh giữa trời thẳm
Quyện đan hồn khờ khạo những đam mê

Gió vẫn chờ gót nhỏ ghé đồng quê
Dạ chan chứa khởi nguyên lời thề ấy
Rồi khao khát ngày kia dòng máu chảy
Khơi ấm nồng bỏng cháy cả đôi tim.

Kiều Trang

Thứ Bảy, 13 tháng 10, 2018

MÙA YÊU PHAI

MÙA YÊU PHAI

Trói tơ lòng ghim chặt góc buồng tim
Cả cặp nhẫn anh trao giờ yên phận
Rồi yên lặng khi xưa ai nhầm lẫn
Phút suy tư buổi đấy lụn duyên tình

Em giấu rồi trái tim chẳng vẹn trinh
Oà vụn vỡ ngày xưa ai từng nói
Sẽ yêu mãi giờ đây dằm đau nhói
Giọt máu rơi khắc khoải vậy thôi  mà

Đã lâu rồi từ dạo ấy cách xa
Bỗng khơi dậy tim hờn nhói buốt
Nghe bỏng rát cắt chia từng đoạn ruột
Cứ nhọc nhằn gào xé cả tấm thân

Cất bước đi mang nặng gánh phong trần
Đêm lặng lẽ đông về ai trở gót
Trút phiền muộn tim côi giờ đắng ngót
Quạnh bến đời sao nỡ vội quay lưng

Kể từ giờ mình đã hoá người dưng
Rồi xa lạ như chưa từng quen biết
Chỉ một bước mà ngàn trùng cách biệt
Giữa tịch liêu ...gào xiết dạ nghẹn ngào.

Kiều Trang

Thứ Sáu, 12 tháng 10, 2018

MỘT LẦN NHỚ

MỘT LẦN NHỚ

Làn gió hỡi giao mùa đêm lạnh lắm
Từ lâu rồi mùa ấy cách xa nhau
Và ngày kia ngóng tin sẽ quyện màu
Ai chờ đợi , đợi chờ nào vơi trí.

Em gửi gió dòng tin dài ngẫm nghĩ
Ước mơ dài ngày kia hẳn bền lâu
Đợi chờ nhau buồng tim cứ u sầu
Đừng cách trở về sau đừng xa cách.

Gom tất cả chân thành em tự bạch
Đừng nhé người mong mỏi một sớm kia
Đừng bị quan sẽ chẳng vội xa lìa
Mình hoan hỷ quên trời khuya thương nhớ.

Dấu yêu hỡi mặc đời ngăn cách trở
Chớ nản lòng duyên nợ nào cách xa
Chớ để em mắt lệ rưng rưng nhoà
Em sẽ đợi đến khi mình cùng hướng.

Anh có hiểu chung lòng nên sẽ gượng
Em dỗi hờn với gió ghen mông lung
Đến hôn anh cứ thủ thỉ rồi cùng
Lùa làn tóc rối bung... Em khóc đấy.

Kiều Trang
_
MỘT LẦN THÔI
06\10 DOON HỒ

Từng ngày qua anh nhớ em nhiều lắm
Những tháng năm không đầm ấm bên nhau
Luôn tự hỏi sao tình chóng phai màu
Để tiếc nuối mãi khắc sâu tâm trí.

Từng ngày qua anh vẫn luôn suy nghĩ
Cớ sao mình chẳng hoan hỷ được lâu
Cứ phải gieo cho nhau những âu sầu
Để đến nỗi phải nói câu chia cách.

Muốn gần em nói đôi lời tự bạch
Để đôi mình xóa bỏ vách ngăn kia
Chỉ mong sao thoát khỏi cảnh chia lìa
Anh không phải thức đêm khuya nhung nhớ.

Một lần thôi ngăn mình thôi cách trở
Một lần thôi không dang dở xót xa
Một lần thôi cho tình thêm đậm đà
Một lần thôi dù mai ta hai hướng.

Từng ngày qua anh sống trong gắng gượng
Cứ mơ màng trong hoang tưởng mông lung
Thiếu vắng em đời nhạt nhẽo vô cùng
Một lần thôi trở về cùng anh nhé.

SẮC MÙA PHAI

SẮC MÙA  PHAI

Thu tàn bạc phếch lá sầu rơi
Có lẽ chiều đông tím cả trời
Tuyết phủ đầy trăng vàng mắt hỡi
Mưa tràn ngập lối đỏ hồn ơi
Còn in những buổi hồng loang ngõ
Nỡ bỏ nhiều đêm trắng đượm lời
Ráo hoảnh tay chàm kia nhúng vội
Xanh mồ một kiếp dạ nào vơi.

Kiều Trang
-

— PHONG TRẦN —

Lá đỏ thu chiều lặng lẽ rơi
Vàng ươm vạt nắng trải khung trời
Đâu rồi nụ tím ngày xưa hỡi
Biệt mãi môi hồng thuở ấy ơi
Gió hỏi hờn ai mà trắng dạ
Hồn như dỗi bóng chả xanh lời
Ba sinh nửa kiếp đời đen sạm
Nặng gánh phong trần xám xịt vơi

Trần Tấn Lai - 12/10/2018

Thứ Năm, 11 tháng 10, 2018

GIỌT ĐẮNG DÒNG TRÔI

 GIỌT ĐẮNG DÒNG TRÔI

Em về Cố Quận buổi tường minh
Ghế cũ còn đây tượng bóng hình
Giọt đắng cà phê còn in quyện
Mà nghe buốt nhói rã mơ tình

Em về chốn ấy chỉ riêng thôi
Ngóng đợi chiều nao mộng ước bồi
Buổi nhạt ân tình ngân phím lỗi
Duyên trần một bóng lạnh hồn côi

Đâu rồi một thuở ấm nồng cơi
Lạc bước hồn đau lặng ngắt đời
Nghĩa nhạt duyên hờ quay vội vã
Vô thường nửa kiếp bạc chơi vơi

Người về chốn ấy bỏ mặc ai
Gói nỗi niềm riêng nút chặt cài
Khắc khoải tình thơ ngày ấy dại
Sao đành bỏ ngỏ luống nhạt phai.

Kiều Trang

Thứ Tư, 10 tháng 10, 2018

RƯỢU & THƠ

 RƯỢU & THƠ

Đêm dài rượu chuốc mặc hồn bay
Cạn chén mà vui thỏa phận này
Độc chiếc mình ta chân lảo đảo
Đơn vần chỉ bậu gót lung lay
Nghiêng trời một vại hờn con nắng
Ngả đất ngàn chung dỗi bóng ngày
Thả bước liêu xiêu choài chả vững
Thân tàn bạc phếch ngõ đời say.

Kiều Trang
-

— RƯỢU VÀ EM —
     - Ngũ độ thanh

Thểu não thân tàn lại chuếnh say
Tìm quên rượu đắng cả đêm ngày
Đơn lòng quạnh quẽ hồn chao đảo
Một quãng mơ hồ cảnh lắt lay
Đất sụp trời quay tuồng bão nổi
Tình tan mộng rã kiếp lưu đày
Ôi đời nghiệt ngã... vì sao thế ..?
Đậm vết thương hằn mãi chẳng bay ...

Trần Tấn Lai - 9/10/2018

TÀN CANH

TÀN CANH
           - Vỹ đồng âm

Ngày xưa bậu hứa sẽ chung lòng
Mỏi mắt duyên hờ cứ đợi trông
Thuở ấy anh về mang khát vọng
Bây chừ kẻ dõi dạ hoài mong
Đò xưa ấp ủ xây tình mộng
Bến cũ âm thầm lấp phủ rong
Lặng lẽ giờ đây sầu quạnh bóng
Màn đêm tẻ nhạt chốn cô phòng

Kiều Trang

— GỞI NHỚ VỀ EM  

Lỡ chuyến đò xưa chẳng vẹn lòng
Cho hồn thiếu phụ mỏi mòn trông
Giang đầu viễn cách đau tình vọng
Biển cuối muôn trùng dõi dạ mong
Lá vẫn vàng rơi sầu cảnh mộng
Rêu còn lạnh phủ kiếp đời rong
Chiều thu chợt khẽ mơ về bóng
Quạnh quẽ lầu tây chốn lẻ phòng ...

Trần Tấn Lai
————————

NGÀY MAI RỰC SÁNG

Dù đang cách biệt chớ nao lòng
Khổ lắm người ơi cảnh đợi trông
Hướng tới tương lai xây cuộc sống
Mơ về quá khứ tạo niềm mong
Cây còn rụng lá chờ xuân hóng
Nụ đã thành hoa trở bước rong
Lối mộng ta tìm nhau hợp bóng
Tình em ấm lại chốn khuê phòng

Kim Liên Thái

Thứ Ba, 9 tháng 10, 2018

THƯƠNG HOÀI

THƯƠNG HOÀI

Ngày kia hợp cẩn chuyện đôi mình
Hạnh phúc hoan nồng diễm tuyệt xinh
Nẻo ái ngàn đêm dìu lối mộng
Đường ân vạn thuở ấm cơi tình
Duyên chồng thắm mãi đừng quên lãng
Nghĩa vợ thơm hoài chớ lặng thinh
Nguyệt - Lão tơ hồng đan chỉ dệt
Về sau ngọt ấm khảm chung hình.

Kiều Trang
-
THƯƠNG LẦM

Lời thơ ngọt đắm tưởng trao mình
Gửi mộng yêu thầm thiếu nữ xinh
Lãng mạn hằng đêm  bùng lửa ái
Nồng say mỗi buổi nhớ nhân tình
Đâu màng bởi họ thường xa lánh
Chẳng rõ sao người lại nín thinh?
Lặng lẽ còn thương hoài bóng ảo
Đường tơ rối chặt đuổi theo hình

Minh Hien
-
THƯƠNG THẦM

Bất chợt hồn như lửa cháy mình
Thương nàng thiếu nữ thật là xinh
Hằng đêm vẫn mộng lời ân ái
Có lúc hoài ca khúc nhạc tình
Việt nắng hoàng hôn đừng bỏ lại
Khung trời kỷ niệm chớ làm thinh
Dù xa cách mặt lòng nhung nhớ
Chỉ ước đôi ta một bóng hình.

Triệu Lực
-
TRỘM NHỚ

Trộm nhớ thầm thương mãi khổ mình
Yêu nàng chẳng biết mặt hiền xinh
Người Nam kẻ Bắc đường thơ vịnh
Bạn hữu hòa cung ái biển  tình
Những độ mời trao lời thả thính
Bao lần ước hẹn  ả làm thinh
Đêm nằm thổn thức sầu đau bịnh
Vẫn mộng hoài mơ tưởng dáng hình

Thuan Văn Nguyen

-
THƯƠNG DÀI

Dạ gửi dài thương mãi nhé mình
Cho vùng mộng ấy trải niềm xinh
Và đan khúc nhạc nồng cung ải
Sẽ thảo lời thơ đượm sóng tình
Chớ để hương lòng rơi quãng lặng
Không làm sắc dạ ngã vùng thinh
Rồi đêm gió trở thềm hoang tịch
Cõi nguyệt quằn co ngẩn ngớ hình.

Hà Thu
-
CHỚM YÊU

Nhắc lại ngày xưa chuyện chúng mình
Chung đường đến lớp quãng đời xinh
Choàng vai bước vội chiều nghiêng nắng
Bám cổ đùa mau buổi nặng tình
Bẽn lẽn em cười trong gió nhẹ
Bồi hồi dạ nhủ cứ làm thinh
Thời gian thoắt vụt trôi dài nhớ
Mãi đọng vành tim một bóng hình ...

Trần Tấn Lai

Thứ Hai, 8 tháng 10, 2018

SAY


SAY

Lãng tử bên thềm mỏi mắt trông
Cùng nâng dốc tửu cạn nghiêng dòng
Bèo trôi mấy lúc tàn canh bạc
Gió đẩy bao lần quạnh bến sông
Có phải ngày qua thầm ước mộng
Mà nay kẻ đợi nhạt phai hồng
Thu tàn mãn hạ chiều đông tới
Sực tỉnh riêng mình lặng lẽ không ...

Kiều Trang - 3/10/2018


— NỖI NHỚ NGỌT NGÀO —

Thu tàn mấy độ vẫn chờ trông
Lạnh lẽo ngoài hiên nước nhỏ dòng
Nhớ những đêm tình đan ảnh nguyệt
Nghe từng tiếng thở quyện triền sông
Vành tim thổn thức ngùi cơn mộng
Quãng ái sầu se tưởng nụ hồng
Lối cũ hoài mơ chiều thả dạo
Phiêu cùng gió nhẹ thoảng tầng không

Trần Tấn Lai - 3/10/2018
—————————

ĐỢI CHỜ

Có kẻ bên thềm mãi đợi trông
Ngoài xa nguyệt toả hắt hiu dòng
Ven đường bóng liễu vờn khung cửa
Giữa bến con đò lạc cửa sông
Để những tàn thu mùa tuyết lạnh
Và thêm mãn hạ sắc hoa hồng
Đông vào trước ngõ buồn dâng ngập
Rã cánh chim trời giữa khoảng không

TVV - 01/10/2018
—————————

Chủ Nhật, 7 tháng 10, 2018

GIÓ

GIÓ

Gió tưởng tơ lòng đã cạn vơi
Gió đâu thấu tỏ mối duyên đời
Gió về nhắn nhủ rằng bao bận
Gió bảo âm thầm sẽ chẳng khơi
Gió ước ngày mai hồng ngõ lối
Gió mơ buổi ấy thắm duyên thời
Gió xua nghĩa đắng tình xưa cũ
Gió nhủ quên rồi dạ ắt lơi

Kiều Trang

— MÂY —

Mây nhờ Gió đẩy nhịp đầy vơi
Mây mãi còn bay một kiếp đời
Mây gửi niềm yêu cùng phố núi
Mây lùa cõi mộng đến ngàn khơi
Mây hờ hững chắn ngang vầng nguyệt
Mây dặt dìu trôi phủ bóng thời
Mây vẫn chờ ai về bến hẹn
Mây hoà khúc nhạc đắm tình lơi

Trần Tấn Lai - 6/10/2018

HOANG VẮNG

HOANG VẮNG

Đêm tàn nhặt ánh nguyệt suông
Cô phòng lạnh lẽo gió luồn cửa song
Mà nghe mặn chát cõi lòng
Giữa đêm hoang hoải sầu đong ...  ứa tràn

Nửa vời ngẫm cảnh đa đoan
Tìm trong men đắng vị chan sóng đời
Lâng lâng chén rượu chửa vơi
Mà nghiêng bóng ngả chân vời thấp cao

Tỉnh hờn giấc mộng chiêm bao
Cũng là kiếp phận má đào hỡi đâu
Màn đêm u tịch dâng sầu
Nỗi niềm hoang hoải dòng châu ..rã mèm

Giọt loang sương đọng ven thềm
Gió hời mộng ảo vị nêm chát đời
Dỗ lòng buông bỏ nhẹ vơi
Ru mình giấc trọn vợi vời....nhé em.

Kiều Trang

---

TÌNH XUÂN

Vườn khuya nụ nở trăng suông
Nàng thơ thoán hiện nguyệt luồn qua song
Ta nghe nhung nhớ trong lòng
Nhớ hoa nhớ cảnh nhớ đong mộng tràn

Dù cho bão tố đa đoan
Vườn yêu vẫn nở chứa chan hoa đời
Nồng nàn suối nhạc đầy vơi
Tình yêu thắm thiết tuyệt vời bay cao

Đẹp thay một giấc chiêm bao
Xuân hồng thắm nở má đào nơi đâu
Long lanh sợi nhớ vươn sầu
Trăng sao lạc lối giọt châu rũ mềm

Trăng buồn trăng khóc bên thềm
Khung trời kỉ niệm còn nêm duyên đời
Chúc nàng hạnh phúc chẳng vơi
Tình xuân thắm nở tuyệt vời nha em !

Đức Hạnh – 25 05 2018

Thứ Bảy, 6 tháng 10, 2018

SẦU VƯƠNG

SẦU VƯƠNG

Đã nhạt lâu rồi hỏi tại sao
Buồng tim dậy sóng chực tuôn trào
Người đi ngoảnh mặt buồn da diết
Kẻ nhớ đau lòng quạnh ước ao
Hiệp cẩn duyên đời mơ một lối
Tròn vuông nợ ái mộng tơ hào
Xa rồi cách biệt tình đôi lứa
Ngẫm cảnh mà thương tội má đào.

Kiều Trang
---

VÌ ĐÂU

Đêm tàn vẫn ngóng những vì sao
Nỗi nhớ triền miên nước mắt trào
Cái dạo đôi mình bên gốc bưởi
Thêm lần hai đứa cạnh bờ ao
Mà nghe ái lộng niềm thương cảm
Lại thấy lòng dâng nỗi tự hào
Mới đó mà nay thành kỷ niệm
Vì đâu mộng ước dậy ba đào

HANSY

Thứ Năm, 4 tháng 10, 2018

MỜI ANH 2

MỜI ANH 2

Anh có về Đà nẵng với em  không ?
Cùng em nhé se  ấm nồng mười tám
Thăm Phước Mỹ dạt dào . Ôi tình cảm
Mộng ngày xanh mình kết sợi chỉ hồng

Nhịp cầu quay thuyền rẽ sóng giữa sông
Rồi mình sẽ xem cầu Rồng phun lửa
Ghé Thuận Phước đầu ngõ nơi biển hứa
Núi  Ngũ Hành rồi lần nữa ghé qua

Đêm dần buông mình đến  đỉnh Sơn Trà
Thăm rersot cùng đối  trà em nhé
Rồi cùng tiến  thăm Ông Tiên lặng lẽ
Đợi bạn cờ mà cô lẻ bao năm

Cảng Tiên Sa huyền thoại chị ấy nằm
Bao thế kỷ ngàn năm sau vẫn đợi
Rồi biến hóa để mình ai chới với
Lặng lẽ nhìn Đà Nẵng mới đổi  thay

Về nhé anh  khi nắng tắt chuyển ngày
Bình minh rọi ngọn gió lay đổi hướng
Bao ký ức giờ đây anh  hồi tưởng
Mình sẽ về rồi vui sướng giữa màn đêm.

Kiều Trang

MỜI ANH 1

MỜI ANH 1
Anh có về Đà Nẵng với em không?
Để ôn lại thuở đượm nồng say đắm
Lòng hãy quyết cho dù xa ngàn dặm
Con sông Hàn vẫn đằm thắm nghĩa vương

Nhịp cầu quay nối tiếp những con đường
TRẦN THỊ LÝ ,CẦU RỒNG vươn nhả ngọc
Mẹ Nhu mãi vẫn âm thầm than khóc
Thuận Phước dài như mời mọc người ơi!!!

Anh về đi ôn kỷ niệm một  thời
Hè nắng đổ! bao đời xưa bỏng rát
Về Phước Mỹ nghe biển ru dào dạt
Sóng bạc đầu hôn bờ cát dịu êm

Anh về đây cùng em thoả êm đềm
Hoa xoan nở giăng mắc thêm đầy ngõ
Ghé Non Nước, Bà Nà hiu mới tỏ
Đêm Sơn Trà như thấu rõ  bước chân

Về đi anh hãy dừng bước phong trần
Để vơi bớt nỗi nhọc nhằn giằng xé
Biển Đà Nẵng sẽ ru ta nhè nhẹ
Vẫn mặn nồng xin hãy ghé người ơi!!!

Kiều Trang

LẠC BƯỚC

LẠC BƯỚC

Gió lơi lả cuộn trào khơi suối bạc
Mây chập chùng man mác chốn đào nguyên
Nào cùng nhau khơi ước giấc mộng huyền
Lách mơn cỏ khởi tuyền chui  khe lạch

Chốn nguyên thủy chảy thì thào róc rách
Giữa non bồng ngóc mạch núi đào tơ
Bám triền non lưng chừng dốc nghiêng bờ
Tay ôm bám cố neo chờ phúng phính

Ta rướn dốc bò toài chườm cung chính
Gió loang hồn phỉnh nịnh dỗ hồn ta
Giấc mộng say say ngất bóng trăng ngà
Rồi mê hoặc la đà chao lướt vịnh

Rồi ngã giấc giật mình chao chùng tỉnh
Giấc mộng kiều vô định ngự hồn ta
Ngỡ mộng say thơm thảo nhấp chén trà
Bỗng ngờ ngợ ảo huyền xa xôi quá.

Kiều Trang

DUYÊN QUÊ

DUYÊN QUÊ

Cùng nhau ước nguyện nắm tay về
Ấp ủ duyên tình chẳng miệt quê
Giếng nước ngày kia người xây mộng
Bờ sông buổi ấy kẻ xin thề
Ngàn sau mộng thắm tròn câu nguyện
Vạn thuở ân nồng vẹn chữ mê
Hạnh khởi muôn đời men ái đượm
Nào than cảnh khó dạ không nề.

Kiều Trang
-
NÃO NỀ

Giữa mộng người ơi chợt ngoái về
Thương hoài cái dạo ở làng quê
Cùng nhau nhất quyết câu chờ đợi
Dưới nguyệt thầm trao tiếng hẹn thề
Cứ ngỡ hoan tình luôn đắm ngọt
Ai dè khổ ái bởi lầm mê
Mà gây thảm cảnh buồn khôn xiết
Khiến cả vành tim rụng não nề

HANSY

Thứ Tư, 3 tháng 10, 2018

YÊU THU



YÊU THU

Anh nhớ về khi lối hẹn mùa sang
Mưa ngâu đổ lá vàng nghiêng dốc cội
Gió đùa cợt hôn lên làn tóc rối
Gửi chiều hoang đừng dối gạt tơ lòng

Đã lâu rồi dạ hoang hoải đợi mong
Cả con phố ẩn mình đêm lặng lẽ
Căn gác vắng một tiếng dài thở nhẹ
Nhọc vần thơ cứa dạ bỏng rát đời

Thu về chưa mà gõ cửa tháng Mười
Heo may gọi mành sương mờ dư ảo
Cả con gió đùa vui xuyên tà áo
Rồi thì thầm  "Thu à Nhé mình yêu"

Ta với Thu từ nay gửi thư đều
Mình cùng  gió dạ phiêu tim khát bỏng
Rồi sẽ hát vang lời ca nhịp sóng
Cháy bập bùng ước mộng được không Em.

                            Kiều Trang
-
KHI MÙA THU TỚI

Những ánh vàng trải lối đón thu sang
Từng chiếc lá khẽ khàng rơi về cội
Cơn gió thoảng vờn hôn bờ cỏ rối
Tiếng đàn ai nhịp trỗi khúc tơ lòng.

Bến sông chiều có một kẻ chờ mong
Lục bình tím theo dòng trôi lặng lẽ
Cô lái nhỏ quẩy mái chèo khua nhẹ
Đón người qua môi hé nụ cười hiền.

Giữa mây trời êm ái cảnh bình yên
Nghiêng mặt nước bóng con thuyền mờ ảo
Sợi nắng rọi điểm tô màu vạt áo
Khởi hương nồng như mách bảo mình yêu

Gởi nụ môi hơi thở nhịp rung đều
Thu xào xạc hồn phiêu  tình cháy bỏng
Trao tiếng hẹn con tim bừng máu nóng
Dìu nhau về cùng đắp mộng dịu êm.

                 Rùa Vàng  1/10/2018
-
THU YÊU THƯƠNG

Trời tháng tám hạt ngâu còn sót lại
Hỡi người thương xa ngái có nghe cùng
Giữa thiên hà trở giấc gọi mê cung
Em lặng lẽ tận cùng trong nỗi nhớ

Ngọc lan trắng thẹn thùng đang hé mở
Hương nồng nàn như chở nỗi niềm vơi
Để vườn yêu ủ ấm mộng bên đời
Tình e ấp bóng chiều rơi lãng mạn

Sắc tím quyện giữa mây chiều lãng đãng
Hương tình yêu năm tháng chẳng phai màu
Nguyện bến tình ta vẫn mãi trong nhau
Nghĩa ngát đượm hương cau hòa sen trắng

Tình bất biến nguồn yêu trời ban tặng
Vẫn đợi chờ từng buổi vắng không anh
Mãi còn in nụ say đắm ngọt lành
Như rót mật trăng thanh ngàn huyền ảo.

Lời chia sẻ tựa chớp trong gió bão
Xé bầu trời con tạo níu vầng mây
Ngỡ tuyết rơi lạnh cóng cả vai gầy
Mà nỗi nhớ cứ hoài vây tim nhỏ.

                  Thanh Thống
-

BÓNG TÌNH THU

Ngỡ giọt sương lan nhẹ dưới thân mềm
Chim rộn rã gọi tên bên thềm nắng
Hoa khoe sắc toả mùi hương gió lặng
Khúc nhạc chiều vang vẳng vọng ngân câu

Dáng hình ai thấp thoáng giữa sông cầu
Mặt nước gợn giao hòa khâu tình ái
Để ta đắm thẩn thờ trông khờ dại
Cô lái đò khua mái tiễn khách qua

Tiết trời Thu soi nhẹ ánh trăng ngà
Như muốn gửi bóng Kiều xa nơi ấy
Một lời nhắn ...sao mà thương đến vậy
Dấu yêu à..! Em có thấy tim vương

 Suối tóc bay chạm khẽ nụ miên trường
Buông sợi nhớ trải vầng dương nồng ấm
Bổng khao khát một người thương sâu đậm
Cô gái à trao duyên thắm nhé yêu

                         Son Nguyen

CHIỀU NGÂU

CHIỀU NGÂU

Dấu yêu ạ mưa  chiều giăng ngập đổ
Nắm tay dìu dòng đời hát vang say
Cười mím môi cùng nhau bước chung này
Em e thẹn ngượng ngùng gom sợi nhớ

Dấu yêu ạ mình trao nhau nhịp thở
Quyện môi nồng bỡ ngỡ dạ xốn xao
Ghé tai em nhắn nhủ anh thì thào
Thương hoài nhé người yêu ơi bé nhỏ

Dấu yêu hỡi tim em thương ngần đó
Đừng giối gian cứ nói chuyện xa vời
Em bảo rồi yêu mãi chẳng hề lơi
Dù giông bão nửa vời thương mãi nguyện

Mành sương giọt đôi tim chung hoà quyện
Giữ sóng tình xao xuyến cập bờ ai
Thuyền lênh đênh con nước ngập trang đài
Mái chèo đẩy vi hành thoảng cơn gió

Dấu yêu ạ thu về vương mắt Nhỏ
Ta rong chơi bỏ quên mặc những ngày
Cõi vô thường dẫu biết chẳng muốn hay
Mình sẽ sống bằng chân tình hiện thực.

Kiều Trang

Thứ Hai, 1 tháng 10, 2018

PHÔI PHA

PHÔI PHA

Mình nhủ rằng mình hò hẹn nhé em
Vẫn lối cũ khi đêm ngày  thứ bảy
Cùng sánh bước giữa dòng người qua lại
Dìu dắt về  không thể thiếu vắng nhau

Đã mấy mùa duyên ước hẹn đã lâu
Chùm phượng vĩ đỏ ngầu vương lối đó
Dòng mực tím mắt hoen sầu trong gió
Giã biệt trường ngày ấy ai nhớ không

Cuối tuần rồi sợi nhớ lặng mênh mông
Đưa mắt dõi giữa không trung hoang vắng
Trong góc quán mình em tim trĩu nặng
Trói tim mình nghe mặn đắng lưng vơi

Thứ bảy về lạc lõng giữa dòng trôi
Người nào biết nửa vời tim cô quạnh
Nỗi hoang hoải ru hời luôn lẩn tránh
Đã bao lần khuya lạnh biết không em.

Kiều Trang

ĐÊM MỘNG

ĐÊM MỘNG

Tàn đêm nghe tiếng vọng thầm
Xa xa cõi vắng  trầm ngâm vĩ đàn
Duyên hờ nhạt mối chẳng đan
Vỡ òa mộng mị gió làn dấy lên

Nào hay sợi nhớ trỗi kèm
Giữa đêm hoang hoải gió lèn mắt mơ
Nụ hôn lướt ngả môi bờ
Ngà ngà say mộng tứ thơ an lành

Người về gửi tấm chân thành
Ngàn mơ trỗi mộng vọng thanh trong ngần
Ru hời điệp khúc vang ngân
Ầu ơ đêm vắng ngãi ân ..gửi Hằng.

Kiều Trang