Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2018

NỐI MỘNG



NỐI MỘNG


Dấu yêu hỡi cùng em đan dệt mộng
Nối cầu tương ngày kia chuyện xa gần
Nợ cau trầu đôi mình hẳn kết thân
Chẳng đong đếm hoài ân đỉnh não

Tay anh hái tặng riêng em quả táo
Ngọt hương nồng vị ái thấm qua
Trao cho em men say đậm chén ngà
Thương người lắm  ru mộng từ độ ấy

Hãy cứ tỏ xin người đừng giấu đậy
Để em chờ tim dậy sóng trùng khơi
Đến bên nhau mình say ngát hương trời
Không như lá diêu bông hoài chưng hửng

Anh nào tỏ mà trách đời hờ hững
Vẫn dạ này chờ đợi mãi tin yêu
Đã trót vương người a chớ nói nhiều
Là trông đợi người à em trông đợi

Chiều thứ bảy đôi tình nhân về với
Tay đan tay e ấp nụ cười hồng
Cõi vô thường dạ nào dám trông mong
Chỉ là vậy cõi lòng vui hoa mộng.

Kiều Trang
-
YÊU TRONG MỘNG TƯỞNG
23\09 Doon Hồ

Nàng vẫn mãi là người tình trong mộng
Chỉ yêu thôi nhưng không thể lại gần
Ta yêu nàng như yêu cả bản thân
Không nao núng chút phân vân sầu não.

Ta yêu nàng như yêu một vườn táo
Do ta trồng khi giông bão ghé qua
Lấy tâm thân che chắn những ngọc ngà
Chỉ đổi lấy nụ cười tha thiết ấy.

Những ngày qua ta không hề che đậy
Rằng tình mình như sóng dậy ngoài khơi
Đối với ta nàng là cả biển trời
Là thu đẹp chiếc lá rơi lơ lửng.

Dẫu luôn biết tình nàng chỉ hờ hững
Ta không màng mà vẫn vững dạ yêu
Chỉ vậy thôi không đòi hỏi chi nhiều
Chẳng ham muốn cần nàng hiểu thầu đáo.

Có những lúc trong lòng thường mách bảo
Tỏ tình đi ...! Để gỡ tháo tơ lòng
Nhưng ta biết lòng nàng chẳng đoái mong
Đành thôi vậy ta yêu trong mộng tưởng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét