Thứ Bảy, 28 tháng 8, 2021

VẾT TRẦM


 VẾT TRẦM


Trầm luân 

mượn bộ áo Người


Khoác vào mai trả 

khóc cười thế thôi


Sá chi nửa kiếp tằm rồi

Nợ vay ..vay trả ...hỡi ôi ...huống gì


Trăm năm nhắm mắt biệt ly

Vùi ba tấc đất màng chi ...nẻo thường

Hồn nghe tiếng dế gọi sương

Nỉ non bốn tiết canh trường ỉ ôi


Hèn sang bia mộ cũng rồi

Xuôi tay cát bụi....luân hồi trả vay.


Kiều Trang



LỆ ĐỜI


 LỆ ĐỜI


Ngăn dòng lệ chát đừng rơi 

Cõi lòng mặn đắng giữa đời ngổn ngang. 

Ly cay vội chuốc giọt tràn

Khơi hồn lạc giữa muôn vàn cảnh thương


Sầu bi canh vắng dặm trường

Cõi hồn lỡ ngập vấn vương bụi trần

Nửa vời nặng nghĩa bước chân

Đắng cay duyên phận bao lần định chia 


Ngày sau bội nghĩa cách lìa

Chim lồng cá chậu lia thia cách dòng

Hàn Giang sóng nước đục trong

Thuyền nghiêng bẻ lái giữa dòng lặng trôi


Nào hay đò cập bến đời

Lưng chừng ai hiểu thân tôi phận buồn

Từng đêm nuốt giọt lệ tuôn 

Thương mình kiếp bạc ngọn nguồn đắng cay.


Kiều Trang

Thứ Ba, 10 tháng 8, 2021

GIÓ


 GIÓ


Gió vờn qua kẽ lá

Hoa hờn giận đong đưa

Gió thì thầm khẽ nói 

Chỉ yêu mình hoa thôi


Nói rồi gió bay mất

Chả tin gió được đâu

Hỏi mây bước qua cầu

Lời nguyền xưa của gió


Gió đùa lay ngọn cỏ

Giục đồng nội sậy lau

Mầm ươm trỗi một màu

Mùa thu vàng hoa cúc


Gió thì thầm thôi thúc

Mây lại hỏi về đâu

Trở về bến giang đầu

Hay xuôi dòng biển lớn


Trùng dương ngàn sóng gợn

Biển bạc đầu mãi thôi

Dã Tràng xe cát bồi

Ngày sau dường kiện mãi


Đôi lần về Cố Quận

Ghé hỏi cố nhân xưa

Hình bóng cũ như vừa

Kỷ niệm ... giờ quá vãng.


Kiều Trang

BẤC VỀ

 BẤC VỀ


Canh tàn nhặt ánh trăng non

Sương khuya lén rụng bóng hờn dỗi ai

Gối đơn lẻ bóng trang đài

Vén lùa vạt gió sõng xoài giữa đêm


Tàn thu bấc giục ven thềm

Đông về tuyết lạnh gối đêm nghẹn ngào

Ước chi gặng hỏi vì sao?

Một đời cũng phận là hoa đọa đầy


Nguyệt cười bảo nhỏ là ngây

Mỗi người một phận gió mây đoạn trường

Hồng nhan bạc kiếp nặng vương

Đành thôi em hỡi nhớ thương nghiã sầu.


Kiều Trang

Chủ Nhật, 8 tháng 8, 2021

THU PHAI

 THU PHAI


Nhặt lá chiều thu giữa nắng vàng

Nghe đời nặng trĩu lúc mùa sang


Đường xa dặm bước hồn không nản

Ngõ vắng lùa chân dạ chẳng màng

Bởi những đêm tàn thao thức mộng

Nên lòng ả Nguyệt lạnh lùng mang

Hồn phiêu quá vãng sao đành hỏi

Ráng ngủ đi em chuyện bẽ bàng.


Kiều Trang

------


— CHIỀU VÀNG —


Bâng khuâng lẻ nhịp dưới chiều vàng

Quạnh quẽ đơn lòng buổi hạ sang

Chẳng biết phương xa người thổn thức

Rằng hay chốn mộng kẻ mơ màng

Khung trời thuở ấy giờ phai loãng

Dấu ái ngày nồng vẫn nặng mang

Cũng hiểu thời gian rồi sẽ nhạt

Nhưng sao mãi xót cảnh tơ bàng


Trần Tấn Lai - 3/8/2021

Chủ Nhật, 1 tháng 8, 2021

MAI EM VỀ


 MAI EM VỀ


Mai em về nơi ấy chắc bình an

Trời xanh thẳm nồng chan hương ngọt đấy

Những chiếc lá gió nhẹ đưa vùng vẫy

Đón em về góc phố dậy mùi hương


Về không em hàng me cuối con đường

Cả con phố hồi sinh bừng sự sống

Cây hoa sữa thoảng hương làn gió lộng

Đón em về dang rộng đón vòng tay


Rồi mai này hết dịch phải không em

Trời sẽ nắng toả vàng trên hoa cỏ

Trong xanh lắm biếc đùa lay gọi gió

Tiếng nô đùa trẻ nhỏ chuyện giòn tan


Mai em về....nơi ấy có bình an ?


Kiều Trang

SẦU ĐÊM THU


 SẦU ĐÊM THU 


Canh tàn đếm những sầu mang

Giật mình chùng tỉnh bàng hoàng giấc mơ

Sương khuya ướt đẫm dạ khờ

Tịch liêu hoang vắng vần thơ nát lòng


Bậu về chốn ấy ta mong

Mà nghe xót dạ tơ hồng đứt dây

Trăng thu tàn bóng hao gầy

Cảm soi nửa chiếc vờn mây gió luồn


Ngoài trời gió giật mưa tuôn

Ào ào thác đổ nỗi buồn ủ ê

Đường khuya lối cũ ta về

Một mình quạnh bước lời thề thoảng tan


Đêm thu lệ vắn đổ hàng

Chờ người nơi ấy nát tan cõi lòng

Còn gì đâu nữa mà mong

Đường duyên lỗi nhịp trầu không léo giàn.


Kiều Trang

THU PHAI


 THU PHAI


 Sương khuya lén rụng ven thềm

Hạt vin cành lá ướt mềm tóc ai

Chập chờn say tỉnh trang đài

Đêm thu lặng lẽ gót hài đầy vơi


Trăng treo gói mảnh lưng trời

Nửa in gối chiếc nửa soi mặt hồ

Hàn giang khua sóng đục xô

Chao nghiêng bến lỡ xác khô héo lòng


Xen qua kẽ lá  nhớ mong 

Ôm ghì đêm tối sầu đong tháng ngày.


Kiều Trang

RU MỘNG TÌNH

 


RU MỘNG TÌNH

Nơi góc phố một thoáng mờ hư ảo
Mình dìu nhau bước dạo dưới chiều đông
Anh có hay giấc mộng vẫn thơm nồng
Giữa đêm tối Hàn sông tình kỷ  niệm

Giữ lời hẹn mình em vẫn hoài kiếm
Anh về đâu bóng tối  điểm an lành
Giấc mộng đời khao khát tuổi còn xanh
Giữa hoang lạnh ôi chòng chành nỗi nhớ.

Kiều Trang

DỖ EM


 DỖ EM 


Em chớ buồn xin chớ giận nhé cưng

Má sẽ nhạt xin đừng hoen ngấn lệ

Đời là vậy nếu như ta có thể

Vơi nỗi đau có lẽ tim bớt buồn


Cố lên em đừng ngấn lệ sầu tuôn

Hãy vững bước khi người kia lừa dối

Nhưng em ạ con tim mình vô tội

Xác thân em của bố mẹ cho mình


Xuân đang về rọi tia nắng bình minh

Xuyên kẽ lá soi bóng mình nhỏ bé

Em có thấy giọt sương rơi lặng lẽ

Nũng dịu cười ..ơ kìa bé iu oi


Ráng lên cưng cũng là kiếp con người

Duyên đan nợ mặc đời đi em nhé

Cứ cố gắng cất giọng ca khe khẽ

Đón xuân về vui vẻ cùng mẹ cha.


Kiều Trang

HƯƠNG TÌNH


 HƯƠNG TÌNH


Anh hẹn em lúc sớm

Một sáng chừ mây bay

Duồng gió lùa hoa bướm

Tỏa sắc giữa vườn đây.


Một sớm tim bừng mở

Ngọn gió thoảng lay lay

Tin yêu vừa chớm ngỏ

Gom sợi nhớ đong đầy.


Đóa bông Nhài tinh khiết

Đắm say cõi lòng ta

Kìa bằng lăng tím biếc

Dâng hồn ngập bao la.


Em về rộn sắc hoa

Buồng tim yêu da diết

Dành cho em bất diệt

Chẳng bao giờ cách xa.


Ước muốn sẽ chung nhà

Trầu cau hồng tơ sợi

Một bến bờ duyên mới

Ngàn đời mãi chẳng phai.


Kiều Trang

ĐÀ NẴNG ƠI!...


 ĐÀ NẴNG ƠI...!


Đà Nẵng à... dịch bệnh gánh oằn vai

Phố quằn quại hình hài dây nhợ bó

Gánh đất nước ở hai đầu nỗi nhớ

Xác xơ tàn thất thểu tội lắm thay


Phố quặn mình nức nở lá chiều nay

Ủ mầm bệnh hai mốt ngày mưng mủ

Hoa cũng úa ...thân gầy...tàn héo nụ

Tái tê hồn...môi nhạt...máu lại tươm


Phố trầm mình im lặng dưới hàng me

Cả hơi thở nặng nề thương quá đỗi

Nhưng dịch bệnh lỏi len dù mọi lối

Bỗng...trơ mình vắng bặt tội lắm chăng


Phố bệnh rồi phơi nắng cả buổi trưa

Dưới nắng hạ gắng mình thoi thóp thở

Cả biển rộng thương sóng bạc đầu vỗ

Im bặt nào ..chẳng một tiếng thở than

 

Phố bệnh rồi vắng hẳn những tiếng rao

Hủ tiếu gõ ...đêm hè ...đâu tiếng chổi !

Tiếng chú bán  "Bánh bao đây" nóng hổi

Chợt giật mình..."Phố trở nặng " rồi em.


Kiều Trang 18/7/2021