Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2020

CHUYỆN MÙA XƯA


 CHUYỆN MÙA XƯA


Ngược dòng bốn bể bôn ba

Gót mòn gối vẹt bóng nhoà nhạt lay

Còn đây ...cảnh cũ phơi bày

In hằn tâm tưởng mà đày đoạ nhau


Thềm hoang cỏ dại úa màu

Trầu hôi cau nhạt dạ đau đáu tình

Ngày xưa như bóng với hình

Thời gian vụt tắt lặng thinh ...qua cầu


Tan tành đứt đoạn tằm dâu

Thoi đưa đoản sợi rĩ rầu...kén bung

Thôi kỷ niệm chẳng tao phùng

Vô duyên lẻ bạn níu dừng...làm chi


Tiếc rằng một đóa Hoạ My

Đòng đưa thế cuộc ...còn gì nữa không

Thôi là hết ... gửi gió bồng

Xoá tan kỷ niệm ..mặn nồng ...hẹn xưa.


Kiều Trang

Thứ Bảy, 26 tháng 12, 2020

SAY


 SAY


Ngất ngưởng ta cùng cạn chén cay

Mùa nao bấc lộng thổi đêm ngày

Vườn loan trỗi khởi đôi hồn dậy

Ngõ trúc êm dìu một bóng say

Kỷ niệm loang hồ nhè nhẹ gãy

Ân huyền khắc dạ rã rời bay

Mai dìu ấp ủ bừng tim cháy

Nẻo cũ ai về đượm ái vây.


Kiều Trang

Thứ Hai, 21 tháng 12, 2020

VÔ TRẦM


 VÔ TRẦM


Lặng nhìn tiếng dế thở than

Đàn cầm trỗi nhịp võ vàng suốt thâu

Phong trần níu cuộc bể dâu

Ta ngồi soi bóng Nguyệt sầu năm canh


Đêm đen trở gối chòng chành

Tàn hư mấy cuộc tan tành buốt cơn

Nửa thương nửa giận nửa hờn

Phong phanh thế cuộc thiệt hơn ...gối nhoà


Nửa đời mỏi gối bôn ba

Trọc trằn hoang hoải chia xa lạ gì

Với tình ...tình tựa chim di

Với ân ..ân biệt ...hỏi chi ... biệt rồi


Mai về phận hẩm bèo trôi

Lạc xa cánh nhạn chia phôi...nẻo đường

Thôi thì hết , dạ chẳng vương

Sợi tơ chỉ mục...đoạn trường...ly tan


Kiều Trang

LẬP ĐÔNG

 LẬP ĐÔNG


Bấc vẫy gọi sầu đông

Cúc Hoạ My trải lối

Mưa phùn dưng về vội


Dỗi lá úa rêu phong


Nơi ấy buốt lạnh không

Bấc giục mưa chạm cửa

Gọi đông sầu về nữa

Lại gió lùa lắt lay


Rét buốt lạnh bàn tay

Ra ngoài thêm áo ấm

Mang tất trời rét đậm

Choàng khăn cổ nhé Người.


Kiều Trang

Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2020

RÊU PHONG


 RÊU PHONG


Nhớ lời hẹn ngày xưa

Ta lần về chốn cũ

Kỷ niệm hoài ấp ủ

Rêu phong phủ đã xanh


Buổi nớ tóc còn xanh

Buồng tim tràn nhựa sống

Rực hồng luôn cháy bỏng

Khao khát tuổi đôi mươi


Ước nguyện cả một đời

Đá vàng câu thề hẹn

Đồng lòng cùng vun vén

Tương phùng hạnh khởi thôi


Lại đông về mùa trôi

Xuân tiếp xuân hạ tới

Thu về gọi lá rơi

Bến đợi chuyện... ngàn khơi


Một đông nữa sầu cơi

Bài thơ tình dang dở

Lỗi hẹn duyên còn nợ

Nhạt cau úa...trầu hôi.


Kiều Trang

HÌNH NHƯ


 HÌNH NHƯ


Mùi hương sống dậy như là

Thoảng đưa vọng lại quê nhà ...đâu đây

Dường như chân bước mỏi gầy

Phương xa nếm trải rã vầy ...trầm tư


Đêm nằm vọng tiếng hình như

Canh tàn trở gối bây chừ...phải chăng !

Đành thôi...phận nẫu đã rằng

Gói niềm chôn lấp dấu hằn chuyện xưa


Bấc lùa gọi gió vẫy mưa

Kéo mành che nửa Nguyệt vừa thở than

Lắng nghe tiếng Vạc gọi đàn

Lần đêm ròng rã khổ thân ... sự đời.


Kiều Trang

Thứ Hai, 7 tháng 12, 2020

MƯA


 MƯA


Đêm chậm chạp gió lùa qua khe cửa

Gió lạnh lùng lần nữa hỏi về đâu

Tóc cỏ rối điểm phai màu sợi bạc

Áo nâu sờn chỉ đứt đoạn lòng thơ


Đêm nhạt thếch hững hờ trăng huyền ảo

Phố lên đèn chênh chếch áo gió cơi

Chân loạng choạng nẻo trần chập chờn hỏi

Lại một mùa vời vợi cánh chim di


Từ hôm ấy ngõ quạnh ai còn tới

Từng lớp dày cỏ lấp lối hẹn xưa

Từ hôm ấy hỏi chăng ai còn đợi

Ghế đá buồn chới với bước chân quen.


Kiều Trang

Thứ Tư, 2 tháng 12, 2020

SẦU ĐÔNG


 SẦU ĐÔNG


Nhắn nhủ lâu rồi đã dặn tim

Mà sao thổn thức lại đi tìm

Thề xưa ủ mãi thôi đành lịm

Hẹn cũ ôm hoài nhớ phải im

Gột muối duyên hờ môi rát rỉ

Cài hoa nghĩa tạm ái đau kìm

Cay hồn kỷ niệm ôi sầu tím

Nhật ký mai về nỗi tủi ghim.


Kiều Trang

Thứ Hai, 30 tháng 11, 2020

PHỐ ĐÊM


 PHỐ ĐÊM


Chạnh tủi đi về giữa bóng đêm

Đường xa gió lạnh rũ vai mềm

Ngàn sau khắc dạ đời đau nếm 

Vạn cảm loang hồn phận nẫu nêm

Ngỡ tưởng trăng cài bên chiếu mộng

Nào hay bấc lộng xoã ven thềm

Say cuồng kỷ niệm duyên hờ dỗi

Gác nhỏ phai nhoà lặng lẽ chêm.


Kiều Trang

------


NHỚ 


Phương này kỷ niệm nhớ từng đêm

Những phút nồng yêu trải ngọt mềm

Mắt thẩn thơ nhìn ai dạ ngẫm 

Tim khờ khạo thắt kẻ hồn nêm

Quỳnh lan phố buổi xưa cuồng nhiệt 

Ngày cũ đắm say Nguyệt phủ thềm

Vẫn mộng đi tìm muôn nẻo ước 

Xin đừng ái lịm nỗi buồn chêm...

.

d.n.h ____ chúc vui vẻ! 😊

Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2020

ĐÊM TRỞ GIÓ


 ĐÊM TRỞ GIÓ


Bến hoang tàn phố cũ lại không anh

Căn gác lạnh vầng trăng tàn gối trở

Bài thơ cũ  ai viết còn dang dở

Cứ đợi chờ ... thương nhớ mãi đợi ai


Anh đi rồi thương nhớ có nhạt phai ?

Có trăn trở khi sợi tơ chùng rối

Đây kỷ niệm lẽ nào trôi mất vội

Cố níu về quá vãng tội tình chi


Dấu yêu à đừng ngoảnh mặt vội đi

Bấc đã giục đèn vàng lùa hiu hắt

Một bóng đợi lăn dài trên nét mặt

Mặn chát hồn nhặt nhạnh khối tình vương


Anh đi rồi dỗ dạ bớt sầu ương

Còn chi nữa cuối đường đây lối cũ

Vẫn ngõ hẹn bây chừ rêu phong phủ

Vẫn in hình buổi nọ môi chạm hôn


Đã xa rồi ....

                    ngõ lạnh cách vô hồn

Gom kỷ niệm

                      hoá tro tàn dĩ vãng 

Xoá ngày cũ 

                     nhạt nhoà theo năm tháng

Chẳng tương phùng

                     đốt sạch...bởi dòng trôi.


Kiều Trang

Thứ Bảy, 28 tháng 11, 2020

MÙA PHAI

 MÙA PHAI



Rồi mai này đông lạnh chuyện tàn phai

Con phố cũ đoạn đường dài ngơ ngác

Lá cũng úa nẻo phong trần phờ phạc

Lối không đi cỏ mọc phủ rêu bờ


Sẽ một ngày có kẻ lại bơ vơ

Người ngoảnh mặt hững hờ ... rồi quay bước

Căn gác trọ...dỗi hờn xưa từng ước

Mối duyên hờ hờn Nguyệt dỗi Lão Tơ


Em đi rồi ở lại tóc bạc phơ

Câu Đường Luật vần thơ chừng thoi thóp

Câu Lục Bát buồng tim ai đã bóp

Chết gục dần yểu mệnh tự đêm qua


Kể chuyện xưa Em ước sẽ chung nhà

Dù đói khổ vui vầy câu sớm tối

Nhen bếp lửa thơm nồng đêm mỗi buổi

Nỡ đành lòng ...vội vã .. ngoảnh mặt sao


Em đi rồi ...dạ thắt ..nén ...


Kiều Trang

Thứ Ba, 27 tháng 10, 2020

THÌ


 THÌ


Thì thôi nghĩa bạn chắc nên dừng

Thì lệ tuôn dòng đấy chẳng ngưng

Thì biết thời gian hoài cách dựng

Thì sao kỷ niệm mãi không ngừng

Thì mong hợp cẩn nghẹn ngào mắt

Thì ngóng sum vầy trăn trở lưng

Thì nhẽ duyên đời chia tách lửng

Thì mai bậu hỡi.. chuyện xin đừng.


Kiều Trang

----------

THÔI


Thôi trả lời yêu hẹn cũng dừng

Thôi tìm ước mộng nỗi niềm ngưng

Thôi câu mến gởi ân tình chẳng

Thôi chữ nồng trao kỷ niệm ngừng

Thôi mãi mê nhìn ưa thích cạn

Thôi gà gật ngắm dại khờ lưng

Thôi quay trở lại si cuồng khép

Thôi bởi vì đau mệt hãy đừng! 

.

d.n.h

-------

VẪN


Vẫn thương dù biết phải nên dừng 

Vẫn thấy đau lòng lệ chẳng ngưng

Vẫn nắng chiều thu buồn cứ chảy

Vẫn mưa tháng hạ nhớ sao ngừng 

Vẫn trông nguyệt tỏ lên tròn vạnh

Vẫn ngắm dương tà lặn nửa lưng

Vẫn thế nhưng người không trở lại

Vẫn yêu thầm lặng nói quên đừng


Minh Hien

-----

Kiều Trang


CỨ


Cứ mãi yêu thôi chả muốn dừng

Cứ chờ nẻo ấy lẽ nào ngưng

Cứ mơ những buổi cười tưng tửng

Cứ mộng từng hôm nói ngập ngừng

Cứ đứng đợi người cho mỏi gối

Cứ ngồi ngóng kẻ đến gù lưng

Cứ như vậy đó cho mà xót

Cứ kệ người ta chớ bảo đừng.


Hà Thu

-------


MẶC... (CỨ YÊU) 


Mặc dốc đèo cao vẫn chẳng dừng

Mặc ngàn vực thẳm ý nào ngưng

Mặc cho trắc trở tim còn vững 

Mặc phải đìu hiu não khó ngừng 

Mặc kẻ phai tình luôn dưỡng hứng

Mặc người trở dạ quyết kề lưng

Mặc câu chữ khép không còn nựng

Mặc để buồn qua hãy nhớ đừng... 😂🤭😜

.

d.n.h ____ chúc KT ngày mới vui vẻ

Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2020

VỌNG CỐ HƯƠNG (2)


 VỌNG CỐ HƯƠNG (2)


Mai em về đêm lại ngắm vầng trăng

Kìa chú Cuội Chị Hằng cười lúng liếng

Ở thành phố chẳng bao giờ chứng kiến

Toàn nhà cao , khói bụi đến mịt mờ


Đưa em về ta sống dậy tuổi thơ

Thời niên thiếu mái tranh nghèo đói khát

Mưa nắng gió áo nông nhàu  sờn bạc

Vọng tiếng ru Mẹ hát những đêm hè


Đưa em về thăm bụi mía bờ tre 

Thăm ông Giáo ngày xưa gõ đầu trẻ

Bút nghiên mực ráo khô nằm im khẽ

Chợt giật mình ...quá vãng ...kỷ niệm thôi


Đưa em về ký ức..hoá xa xôi

Tuổi mười bốn chơi vơi hoài tâm khảm

Từ hôm ấy ...xe lăn... nào đâu dám

Ngoảnh lại nhìn...mắt Mẹ đỏ hoen cay


Nam Định ơi ...xa cách.. đã bao ngày.


Kiều Trang

Thứ Năm, 15 tháng 10, 2020

PHỐ VẮNG EM RỒI


                 PHỐ VẮNG EM RỒI



Em đi rồi phố vắng chỉ riêng ta

Căn gác trọ gối chăn òa dỗi giấc 

Tim ứ lạnh từng cơn run bần bật 

Dạ nghẹn ngào tiếng nấc trở năm canh


Em đi rồi cố quận chợt vắng tanh 

Trời tháng sáu tưởng chừng đông buốt giá 

 Kẻ ở lại ôm cõi lòng nghiêng ngủ 

Tím một trời âm ỉ phố buồn không? 


Em đi rồi phố ấy một trời đông 

Trời tháng sáu nắng hồng mà lạnh buốt 

Nơi góc phố ngõ hẹn xưa quen thuộc 

Hóa lạnh lùng dòng lệ chợt rưng rưng 


Em đi rồi từ đấy hóa người dưng

Chưa đối mặt như chưa từng gặp gỡ 

Như hằn cứa vết loang sầu dang dở 

Lại một mùa nắng vỡ cuối hạ ơi 

           Kiều Trang  12-72020.

----------------------------------------------------------

     Khi những rung động đầu đời cho ta nhiều bỡ ngỡ,  xao xuyến rồi cứ thấy nhớ nhớ, thương thương một người. Hôm nào không gặp lại ngóng trông, chờ đợi. Lạ chưa ?Người dưng nước lả mà... "Rồi thương yêu đi vào tuổi xanh. Đất trời vui chuyện mình. Tình tôi mang tâm tư như tình em. Ước vọng sao mộng thành ".Con phố nhỏ với hàng cây rợp bóng mát ,mái ngói đã rêu phong và góc phố cạnh cây bằng lăng tím là nhân chứng cho chúng mình yêu nhau. Lần đầu tiên anh trao em nụ hôn đầu đời với nhiều vụng về và tha thiết. EM à! "Đường yêu anh bước chân vào là muôn bức tranh. Tình ta ngày ấy, có em như đêm có ngày. Có em như chiều có mây. Hai đứa yêu trong tình đắm say ".Về gác trọ anh vui mừng vô ngần và "Mơ một ngày con níu chân cha". Rồi bao lần hẹn hò, em trong vòng tay anh:"Đã nói nhau nghe những lời âu yếm nhất trên cõi đời. Nhiều đêm hai đứa nhìn trăng và nghe sóng khơi. Ngày mưa ngày nắng, sánh vai câu ca tiếng cười. Dấu chân in mòn khắp nơi. Hai đứa như chim trời có đôi ".Ôi, hạnh phúc biết bao! Vậy mà, giờ đây "sao em nỡ đành quên lời tha thiết mong chờ "mà em đành dứt aó ra đi... 

            "Em đi rồi phố vắng chỉ riêng ta

             Căn gác trọ gối chăn òa dỗi giấc "

Còn lại đây là trống vắng và cô đơn. Phố vẫn đông vui tươi màu aó mới,  đường vẫn lung linh sắc hoa trong nắng nhưng anh như lạc vào hoang đảo cô liêu và mất phương hướng. "Gác trọ về khuya cơn gió lùa. Trăng gầy nghiêng bóng cài song thưa. Nhớ ai mà ánh đèn hiu hắt. Lá vàng nhè nhẹ đưa "."Trăm năm chăn gối còn in dấu /Cáithưở nồng say ta bên nhau. (C. D) ". Nhưng tất cả giờ là hoang vắng nên gối chăn lẽ bóng, mùi thơm da thịt em cũng dần phai thì làm sao chúng không hờn dỗi và nuối tiếc chứ. Anh cố dỗ mình trong giấc ngủ mồ côi. Con tim ốm đau,  lạnh lùng và lòng cứ dâng lên buồn nhớ. Em biết vì sao không? Vì "Ngày em đi mang theo vạn niềm nhớ, mang biết bao ân tình...cỏ cây cũng u buồn "nữa là anh.

                "Tim ứ lạnh từng cơn run bần bật 

                  Dạ nghẹn ngào tiếng nấc trở năm canh"

 Căn nhà không người ở gọi là nhà hoang vì lạnh lẽo,  thiếu vắng hơi người. Cỏ cây cũng không khởi sắc. Nên :

                "Em đi rồi cố quận chợt vắng tanh 

                 Trời tháng sáu tưởng chừng như đông giá "

Tại sao thế chứ? vì  "người ở lại có bao giờ vui,khi tình nhân không còn đứng chung đôi "

                "Kẻ ở lại ôm lòng nghiêng ngủ 

                 Tím một trời âm ỉ phố buồn không? "

Hỏi phố có buồn không ư? Buồn thật đấy! Buồn muốn chết được .Trời buồn nên trời một màu tím. Màu tím là màu của chờ đợi, thủy chung. Giờ thì màu tím của chia xa, cách biệt. Mùa thu về, aó em vàng hoa cúc bừng sáng trong nắng mai tô điểm cho con đường, góc phố, căn gác trọ. Phố buồn ngây dại vì "Có người con gái buông tóc thề. Thu về e ấp chuyện vu quy. Kết lên tà Áo màu hoa cưới. Gác trọ buồn đơn côi. Phố như vắng thêm một người ". Bởi vậy :

               "Trời tháng sáu nắng hồng mà lạnh buốt 

                 Nơi góc phố ngõ hẹn xưa quen thuộc 

                 Hóa lạnh lùng dòng lệ chợt rưng rưng "

    Em biết không? Anh đã qua "con đường xưa em đi ".Anh đã đến những nơi ta vui chơi hò hẹn. để tìm lại chút hương yêu nhưng "Em đi rồi còn chi đâu em ơi. Bao yêu thương cũng theo người rồi " Vậy mà trong anh sao nuối tiếc. Chính vì nuối tiếc và một ít hy vọng nên anh mơ :"Anh với em tay nắm tay đi vào tình ái kết hoa đăng. Kìa mùa xuân pháo hồng. Hồng như đôi má mỗi khi nhìn anh".Bây giờ anh phải về với thực tại là không em thì phố bao kỉ niệm, phố có hoa đăng thì phố mãi là phố của người dưng. 

              "Em đi rồi từ đấy hóa người dưng

               Chưa đối mặt như chưa từng gặp gỡ "

Giờ "những buồn vui trong cuộc đời. Nói sao cho cạn lời". mà không có ai "ngồi đếm mùa nhung nhớ "qua đi. "Nhớ thương lâu dần vợi " vì em đâu còn nhớ nữa "lúc đi về ai đón đưa. Những khi buồn ai đến thăm "nên anh đành phải cố lòng "dấu trong tim bao chuyện cũ. Gửi vào mây gió trôi "


     Bài thơ PHỐ VẮNG EM RỒI  của Kiều Trang tựa như tình khúc bolero. Lời thơ nhẹ nhàng mà man mác rồi tê tái dần, nuối tiếc một cuộc tình đã chia xa. Điệp ngữ "Em đi rồi... " khẳng định người đã chia xa đi về một hướng khác, nhân ảnh theo năm tháng mờ nhạt rồi mất hút trong nỗi nhớ, trong sắc đỏ chia ly của hoa phượng.Những tự láy trong bài đã lột tả nỗi cô đơn,  quạnh vắng tận cõi lòng. Hình ảnh tháng sáu được so sánh như đông giá đề lý giải vì sao phố buồn, trời giăng giăng một màu tím sầu nhớ, người thì Lệ rưng rưng. Khổ cuối bài thơ như lời dứt khoát "Chuyện tình năm trước thôi đành vùi chôn từ đây thế thôi. Còn đâu mà nhớ ái ân mây đen xóa mờ. Dứt đi cung đàn thiết tha. Thôi cũng như qua một giấc mơ. "

VỌNG CỐ HƯƠNG (1)


 VỌNG CỐ HƯƠNG ( 1)


Em có về Nam Định với ta không

Thăm đất Mẹ cánh đồng hương lúa mới

Đấy con dốc cánh diều cao vời vợi

Đây đầu làng tiếp bước đến dòng sông


Em có về Nam Định với ta không

Nơi cuối bãi cách đồng cò bay lả

Khói bếp lửa thơm nguyên mùi rơm rạ

Bữa cơm chiều đạm bạc thắm tình quê


Em nhìn kìa nơi ấy cuối triền đê

Ngày thơ ấu những trưa hè trốn học

Cùng lũ bạn đi hái hoa trộm cóc

Rủ tắm sông một thuở mãi yên bình


Đưa em về hai đứa ngắm bình minh

Sang thăm Ngoại Thái Bình quê năm tấn

Có đồng muối hơi thở nghe chát mặn

Giọt mồ hôi ướt đẫm tuổi nhọc nhằn.


Kiều Trang

Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2020

MÙA HOẠ MY


MÙA HOẠ MY


Ta về buổi ấy phố không em

Trả hết ...mà sao ngấn lệ rèm

Tựa cửa hoen vành môi cắn nhẹ

Thư tình xé vội lúc nhá nhem


Ta về Cố Quận ...hỡi này em

Tóc điểm mùa phai rã cánh mèm

Ruổi khắp cung đường quanh ngõ hẻm

Mong hoài lối cũ thấy dáng em


Nhớ hoài buổi nớ rủ ăn kem

Sánh bước cùng nhau gió phả kèm

Dạo bướcTràng Tiền chiều đông chợ

Hồ Gươm hai đứa thả bóng quen


Đâu rồi ngõ hẹn chắc đã quên

Để gió lùa quanh ướt ngõ thềm

Mắt ướt nhung huyền cười sắc lẻm

Chòng chành say đắm biết không em.


Kiều Trang

MÙA THU CHÍN


 MÙA HOẠ MY


Ta về buổi ấy phố không em

Trả hết ...mà sao ngấn lệ rèm

Tựa cửa hoen vành môi cắn nhẹ

Thư tình xé vội lúc nhá nhem


Ta về Cố Quận ...hỡi này em

Tóc điểm mùa phai rã cánh mèm

Ruổi khắp cung đường quanh ngõ hẻm

Mong hoài lối cũ thấy dáng em


Nhớ hoài buổi nớ rủ ăn kem

Sánh bước cùng nhau gió phả kèm

Dạo bướcTràng Tiền chiều đông chợ

Hồ Gươm hai đứa thả bóng quen


Đâu rồi ngõ hẹn chắc đã quên

Để gió lùa quanh ướt ngõ thềm

Mắt ướt nhung huyền cười sắc lẻm

Chòng chành say đắm biết không em.


Kiều Trang

Thứ Ba, 6 tháng 10, 2020

THU TẠ TỪ


 THU TẠ TỪ


Cuộn mình trong hơi thở

Dạ thơ chợt xanh xao

Sợi nhớ trỗi khát cào

Hồn loang vành suối bạc


Gió lùa cây ngơ ngác

Dẫu một mùa thu rơi

Lá vàng một góc trời

Úa tàn đau hồn phố


Nỗi nhớ tràn vô độ

Tự buổi ấy chia ly

Ta về với hoạ my

Chia xa ...từ dạo ấy


Sóng sánh tháng Mười dậy

Nghe hơi thở làn mây

Hằng Nga rũ cánh gầy

Soi mình nghiêng bóng nước


Lá vàng chừng  ao ước

Muốn thu về đừng rơi

Cảnh chia biệt xa rời

Luân hồi trở về cội.


Kiều Trang 4/10/2020

Thứ Tư, 30 tháng 9, 2020

TỪ HÔM ẤY


 TỪ HÔM ẤY


Em đi rồi hôm ấy phố chơi vơi

Lá vàng úa khoảng trời thu vời vợi

Đây ngõ hẹn quay lưng người không tới

Khúc giao mùa lay lắt gọi tên em


Mình ta về buổi tối lúc nhá nhem

Hồn dờ dật suốt canh trường nức nở

Bếp lửa quạnh bóng đêm tàn man rợ

Lại vô tình hỏi nhỏ ...chuyện là sao ?


Em đi rồi cuối phố lại chênh chao

Đèn leo lét lối vào rêu phong phủ

Hoa cũng héo nào tươi chừ úa nụ

Cây bên đường ủ rũ...lá rụng trơ


Em đi rồi từ đấy ta bơ vơ

Bước vô định thẫn thờ từ hôm ấy

Căn gác lạnh giữa đêm chừng sóng dậy

Chợt bần thần thao thức... biết không em.


Kiều Trang

Chủ Nhật, 27 tháng 9, 2020

RUỘNG HOANG


RUỘNG HOANG


Chết chửa làng bên đã gọi thầu

Xem cày kiểm ách lại cùng trâu

Chiều qua đất trũng bồi mơn cỏ

Buổi ghé đồi trơn ngập bãi bầu

Khổ nỗi ven đường ô nước đọng

Nên là thửa ruộng sũng từ lâu

Bờ xiêu ngõ hẹp cần năng sửa

Phải cắt lùm cây vượt giữa đầu.


Kiều Trang 17/9/2020

Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2020

TỪ HÔM ẤY

 TỪ HÔM ẤY


Em đi rồi hôm ấy phố chơi vơi

Lá vàng úa khoảng trời thu vời vợi

Đây ngõ hẹn quay lưng người không tới

Khúc giao mùa lay lắt gọi tên em


Mình ta về buổi tối lúc nhá nhem

Hồn dờ dật suốt canh trường nức nở

Bếp lửa quạnh bóng đêm tàn man rợ

Lại vô tình hỏi nhỏ ...chuyện là sao ?


Em đi rồi cuối phố lại chênh chao

Đèn leo lét lối vào rêu phong phủ

Hoa cũng héo nào tươi chừ úa nụ


Cây bên đường ủ rũ...lá rụng trơ


Em đi rồi từ đấy ta bơ vơ

Bước vô định thẫn thờ từ hôm ấy

Căn gác lạnh giữa đêm chừng sóng dậy

Chợt bần thần thao thức... biết không em.


Kiều Trang

Thứ Bảy, 12 tháng 9, 2020

BÁN THƠ

 MUA THƠ


Đồn nghe kẻ nọ bán xuân thì

Gượm tiếc mua về đỡ cảnh bi

Có lẽ ba đồng không mặc cả

Đành thôi ngót chục đủ tô mỳ

Lần khân đã ngỏ loang ngời ý

Héo rũ phơi bày phảng phất chi 

Rẻ sẵn mua giùm vui vậy nhé

Rồi treo ngắm đậy ...kẻo phân bì.


Kiều Trang

-------


BÁN THƠ


Bán vội nàng thơ kẻo lỡ thì

Hoa hồng chẳng đẹp lúc sầu bi

Còn duyên gả lấy trao đồng bạc

Rũ phận đành cho đổi bát mỳ 

Giữa chợ đông người trông tủi thế 

Trong nhà vắng bạn hỏi buồn chi 

Tìm ai thấu hiểu lòng nhi nữ

Dẫu cảnh giầu sang thật khó bì 


Minh Hien


--------

NÀNG THƠ RẺ BÈO


Nàng thơ vượt quá tuổi đương thì 

Cám cảnh xuân chiều lắm não bi 

Ý rỡ ràng xưa chìm tẻ nhạt

Lời thơm thảo cũ hết nhu mì 

Đâu còn nghĩa lý ê chề lại

Đã cạn hương trầm sắc sảo chi 

Giữa chợ bày ra toàn ế ẩm

Dầu mua khuyến mãi cả bao bì


HANSY


------

LÀM THƠ 


Trắc gởi bằng gieo đã mấy thì

Ngôn từ nặn mãi chửa tròn bi

Đề khai á tựa leo nhành cỏ 

Thực tả ồ như gỡ bó mì

Sửa mãi câu vần xây rạng lối 

Cân hoài ý niệm trải đều chi

Mừng vui hết lỗi không còn bệnh

Bỗng đẹp miền thơ lắm kẻ bì...

😂😂😂

.

d.n.h


Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2020

HỒN SAY


 HỒN SAY


Quàng tay chạm ả Nguyệt tà

Cảnh trần ngõ mộng sương nhoà nhấp nhô

Đòng đưa loang loáng mặt hồ

Gió đêm võng đẩy sóng xô vẫy vùng


Mài nghiên bút mực chập chùng

Đề câu xướng hoạ tửng tưng trắc bằng

Ba người : một bóng, Ta , Trăng

Giao thoa lục bát nhì nhằng suốt canh


Hồn thơ lêu lổng xiên mành

Trắc bằng sấp ngửa quẩn quanh nối vần

Thoảng xa vọng tiếng sáo ngần

Sõng xoài nhễ nhại ... cuối sân...ướt mèm.


Kiều Trang 3/9/2020

Chủ Nhật, 30 tháng 8, 2020

MÙA THU ƠI


 MÙA THU ƠI


Tháng chín à thu vẫy gọi chiều qua

Rồi thỏ thẻ mành sương nhoà muôn dặm

Nhủ nàng Cúc mặn mà khoe sắc thắm

Trải hanh vàng bỡ ngỡ giục gió lơi


Thu lại về giọt nắng mải rong chơi

Rồi quên hết đành trôi miền thương nhớ

Gió hoang hoải bước chân hoài bỡ ngỡ

Gom nhặt tìm một thuở nỗi đa mang


Dùng dằng hoài bất chợt gió đi hoang

Ta rong ruổi lang thang triền ký ức

Gom kỷ niệm nỗi niềm yêu chân thực

Bỗng giật mình ai gọi phía trời xa


Lối hẹn ơi ngày kia sẽ gặp mà

Vẫn nơi ấy mai này duyên hạnh ngộ

Tin yêu khởi tay trong tay dạo phố

Lại một mùa ... dào dạt phải không anh.


Kiều Trang 29/8/2020

Thứ Năm, 20 tháng 8, 2020

TRIỀN THU

 TRIỀN THU 


Nửa vời chiếc lá đành buông

Chiều rơi phố vắng gió luồn chấn song

Nửa rơi hoang hoải cuối dòng

Triền phai sóng đổ còn mong mỏi gì


Phiêu bồng mắt dõi chim di

Chở mùa xa vắng xót ghì bủa vây

Gom mùa trả gió gửi mây

Mai về thiếu nửa bàn tay sẻ cùng


Ta về giọt nhớ mông lung

Ta về gom hết lạnh lùng trả đông

Ta thề tát cạn dòng sông

Mò kim đáy bể biển lòng đếm đo


Nửa dòng uẩn khúc quanh co

Nửa vời sóng vỗ chuyến đò chênh vênh

Giữa dòng thác đổ gập ghềnh

Đành xuôi gió dập lênh đênh...cạn sầu.


Kiều Trang 15/8/2020

THU HÀ NỘI

 THU HÀ NỘI


Mắt nai đắm nhung huyền

Bờ vai mềm tóc xoã

Thướt tha áo dài thả

Ngơ ngẩn cõi hồn trinh


Giọt sương đọng kết hình

Long lanh soi vạt nắng

Đấy mùa thu phẳng lặng

Áo vàng nhuộm cỏ cây


Thu về gió nhủ mây

Đành hanh bên gốc cội

Ngõ ấy đêm Hà Nội

Chầm chậm bước chân ai


Thu sang ướm gót hài

Đoá hoạ my Người tặng

Rồi lại mùa xa vắng

Sao đành  ngõ hẹn ơi


Thu về nhủ gió mây

Nắng nghiêng vai cợt nhả

Bên hiên nhà lơi lả

Bỡn lay đoá cúc vàng


Thu gọi vẫy mùa sang

Rừng hoa vàng mấy độ

Hàng me nơi góc phố

Ngơ ngác đạp xe quanh


Thu sang giục gió mành

Lăn tăn hồ gợn sóng

Một mùa khao khát bỏng

Thu về ...lối hẹn ..trôi.


Kiều Trang 18/9/2020

Thứ Sáu, 14 tháng 8, 2020

MIỀN TRÔI

  MIỀN TRÔI


Lần khần 

níu giọt thời gian


Tay quàng vuột mất 

lỡ làng lắt lay


Nỡ qua

 đoạn tháng năm dài


Nỡ quên xuân tuổi 

thoảng bay rã rời


Lừng khừng

giữa buổi đấy lơi


Để quên lời hẹn 

một trời ...tím ơi


Mùa sang 

mấy độ thu cời


Song thưa lũy hẹp ...hồn cơi ....dạ đầy

Chủ Nhật, 9 tháng 8, 2020

MÙA THU ƠI !

 MÙA THU ƠI 


Em về 

độ ấy mùa sang


Gót son guốc mộc

 ngỡ ngàng...bóng ai


Chênh chao 

nét các trang đài


Thu vàng giọt nắng 

mắt nai nhung huyền


Thẫn thờ 

 nét ngọc ngà duyên


Lưu hương trần ái 

triền miên những ngày


Vườn loan 

dáng ngọc ngất ngây


Tình thơ cảnh mộng

 gió lay quãng chiều.


Kiều Trang 8/8/2020

Thứ Bảy, 25 tháng 7, 2020

HÌNH NHƯ 2

HÌNH NHƯ 2

Hình như ai dạo vĩ cầm
Hình như có tiếng bước chân ngoài mành
Hình như tháng sáu trong xanh
Hình như buổi ấy chân thành với ai

Hình như vạt nắng kéo dài
Hình như ướm nụ tóc mây hoa cài
Hình như ta nhớ trang đài
Hình như buổi nớ giọt phai bỗng nhoà

Hình như kẻ đã phôi pha
Hình như ta đợi ướt nhoà gối đêm
Hình như người đã êm đềm
Hình như bóng đợi ven rèm rã canh

Hình như sợi nhớ chòng chành
Hình như gom cả mong manh gập ghềnh
Hình như một nửa chênh vênh
Hình như ... say cả...ấy mềnh...hình như..

Kiều Trang 22/7/2020
HÌNH NHƯ 1

Hình như trời đất chuyển mình
Hình như gọi nắng bình minh điểm ngày
Hình như ngọn gió thoảng lay
Hình như thu giục chiều nay cúc vàng

Hình như giọt nắng võ vàng
Hình như có tiếng bàn chân ven thềm
Hình như tiếng vọng dịu êm
Hình như tiếng gọi ven đê cuối làng

Hình như tiếng gọi đò vang
Hình như người ấy sang ngang hôm nào
Hình như đã hẹn chiều nao
Hình như Hà Nội ngõ vào lối thưa

Hình như mảng ghép duyên thừa
Hình như một nửa ...đòng đưa ...kẻ hờ
Hình như vỡ vụn lòng thơ
Hình như ta đã dại khờ....hình như.

Kiều Trang 20/7/2020

Thứ Tư, 22 tháng 7, 2020

HÌNH NHƯ 1

HÌNH NHƯ 1

Hình như trời đất chuyển mình
Hình như gọi nắng bình minh điểm ngày
Hình như ngọn gió thoảng lay
Hình như thu giục chiều nay cúc vàng

Hình như giọt nắng võ vàng
Hình như có tiếng bàn chân ven thềm
Hình như tiếng vọng dịu êm
Hình như tiếng gọi ven đê cuối làng

Hình như tiếng gọi đò vang
Hình như người ấy sang ngang hôm nào
Hình như đã hẹn chiều nao
Hình như Hà Nội ngõ vào lối thưa

Hình như mảng ghép duyên thừa
Hình như một nửa ...đòng đưa ...kẻ hờ
Hình như vỡ vụn lòng thơ
Hình như ta đã dại khờ....hình như.

Kiều Trang 20/7/2020

Thứ Ba, 21 tháng 7, 2020

GIẤC MƠ HOANG

GIẤC MƠ HOANG

Thứ bảy rồi mai chủ nhật đấy em
Vòng xoay chuyển đêm ngày đêm tiếp nối
Qua hết nỗi thăng trầm đời vạn lối
Kiếp tang bồng như gió thổi muôn nơi

Thứ bảy rồi mai chủ nhật em ơi
Xếp hành lý mình rời xa phố thị
Vứt mệt mỏi đua chen đừng suy nghĩ
Bên vệ đời ta chỉ biết có em

Thứ bảy rồi mai chủ nhật đấy thôi
Ta dìu dắt về cố hương ngày cũ
Nhen đốm lửa khơi bếp hồng ấp ủ
Lúc nhá nhem thắp sáng ngọn đèn dầu

Có gì mà suy nghĩ mãi đẩu đâu
Tìm về chốn an yên khi phiền não
Ta vứt bỏ những chuyện dài hư ảo
Bỗng giật mình ...ngơ ngẩn ...chỉ là mơ.

Kiều Trang 18/7/2020

Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2020

QUA CƠN MƠ

QUA CƠN MƠ

Mai rồi quá vãng thôi
Thoảng lay nơi đầu ngõ
Lời xưa người ấy ngỏ
Day dứt nặng ưu phiền

Vẫn tìm chốn an yên
Dạ nhủ rồi chất vấn
Vô định mình thơ thẩn
Lạc nhói cả buồng tim

Mai tiễn biệt cánh chim
Phố hoang rêu đơn lẻ
Ngày đêm ta lặng lẽ
Chết nửa cõi buồng tim

Nỗi nhớ cồn cào thêm
Quay lưng thôi là hết
Lặng im dần dần chết
Hằn in khúc ruột mềm.

KiềuTrang 17/7/2020

Thứ Tư, 15 tháng 7, 2020

PHỐ VẮNG EM RỒI

PHỐ VẮNG EM RỒI

Em đi rồi phố vắng chỉ riêng ta
Căn gác trọ gối chăn oà dỗi giấc
Tim ứ lạnh từng cơn run bần bật
Dạ nghẹn ngào tiếng nấc trở năm canh

Em đi rồi Cố Quận chợt vắng tanh
Trời tháng sáu tưởng chừng đông buốt giá
Kẻ ở lại ôm cõi lòng nghiêng ngả
Tím một trời âm ỉ phố buồn không ?

Em đi rồi phía ấy một trời đông
Trời tháng sáu nắng hồng mà lạnh buốt
Nơi góc phố ngõ hẹn xưa quen thuộc
Hoá lạnh lùng dòng lệ chợt rưng rưng

Em đi rồi từ đấy hoá người dưng
Chưa đối mặt như chưa từng gặp gỡ
Như hằn cứa vết loang sầu dang dở
Lại một mùa nắng vỡ cuối hạ ơi.

Kiều Trang 12/7/2020

Chủ Nhật, 12 tháng 7, 2020

ĐÊM& THƠ

ĐÊM &THƠ

Có lẽ nào ta dừng hẳn nghiệp thơ
Mặc con chữ bạc phờ nền giấy trắng
Để mai một nhấn chìm vào đêm vắng
Mực nghiên khô quên lãng giấc vô thường

Nếu mai này hoa nhạt sắc phai hương
Mà khép nép ven đường người qua lại
Không bung nhụy nụ u sầu mãi mãi
Héo úa tàn vết bụi bởi thời gian

Ta là gì giữa sa mạc bao la
Là cát bụi giữa thiên hà tinh tú
Là sao lẻ giữa đông tìm trú ngụ
Ta là gì quyền ấp ủ giấc mơ

Mai ta về quyết dứt nợ vần thơ
Chả viết nữa chả dại khờ thờ thẫn
Rồi qua hết đời người chỉ mỗi bận
Sống riêng mình thơ thẩn để được chi.

Kiều Trang

Thứ Bảy, 4 tháng 7, 2020

MÂY& GIÓ

MÂY& GIÓ

Mây của trời cứ để gió cuốn đi
Trôi lững thững bỡn đùa lay ngọn cỏ
Chiều xưa ấy thì thầm nơi cuối ngõ
Gửi hồn đâu ... phiêu lãng chốn bạt ngàn

Mây của trời từ đấy cứ lang thang
Qua bốn bể địa đàng chân vô định
Cứ lờ lững bay qua vờn cung kính
Cũng ngả đầu phỉnh nịnh gió ngất ngây

Chợt giật mình ta hờn gió giận mây
Cứ cuốn lấy giục ngày đêm rất vội
Chia hai nửa địa cầu miền sáng tối
Hai tư giờ ...ít quá phải không thơ ?

Gió và mây từ đấy hẹn câu chờ
Ngàn thế kỷ để cây khờ đứng đợi
Xuân vĩnh cửu thu về đông chới với
Đã bao giờ trọn vẹn lối thề xưa !!!!

Kiều Trang 3/7/2020

MÙA HƯ VÔ

MÙA HƯ VÔ

Em có về gom lại những mùa xưa
Nơi Cố Quận chiều mưa bàn ghế cũ
Em gói nhặt lá thu rồi hong ủ
Hoá tro tàn đốt nhật ký thời gian

Buổi ấy về đò rẽ bến sang ngang
Buồn sáo Sậu trót mang đành ở lại
Trơ xác pháo vườn kia tàn hoang hoải
Lời ru buồn vọng mãi khúc sông Tương

Ngoảnh mặt đi bỏ mặc cuối con đường
Đàn trơ trọi tơ vương chùng lỗi phím
Chỉ thoi rối lỡ làng thương hoài niệm
Em đi rồi ...ta kiếm mảnh hư vô

Nhớ mà chi nơi phố thị xô bồ
Người vội vã chen chân đời vô định
Căn gác lạnh mưu mô đầy toan tính
Cả một đời ....một đời chẳng thể quên.

Kiều Trang 30/6/2020

Thứ Hai, 22 tháng 6, 2020

ANH ĐI RỒI

ANH ĐI RỒI

 Anh đi rồi góc phố lại vắng tênh
Con đường cũ chênh vênh dài sợi nhớ
Trang nhật ký ... Ôi thời yêu cái thuở
Ngoảnh mặt rồi ...kẻ ở lại nhói đau

Anh đi rồi từ đấy chẳng gặp nhau
Có đôi lúc vô tình ta chạm mặt
Nơi hò hẹn lá vô tình trải xác
Vụt qua trôi lặng lẽ nhạt cuộc tình

Anh đi rồi từ đấy ngõ lặng thinh
Đếm từng sợi tơ chùng đành đoạn đứt
Tim thổn thức nhốt mình trong tù ngục
Kẻ lãng quên  ...đau đáu gọi tên Người

Anh đi rồi phố lạnh giọt buồn lơi
Mưa lạnh lẽo chơi vơi âm thầm ngóng
Tim dậy sóng mục đời nghe nhạt rỗng
Lại một mình gặm nhấm tủi thiệt hơn.

Kiều Trang

Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2020

THƠ& TÚY

THƠ & TÚY

Nửa mảnh trăng suông cuối góc trời
Người về quyến luyến dạ buông lơi
Đêm xưa bẽn lẽn vườn hồng khởi
Ngõ cũ miên man giọt mộng cời
Gió cuốn đầu làng mê mẩn hỏi
Bồn chồn cuối xóm vẩn vơ ơi
Lăn tăn giữa nỗi tình chờ gọi
Bậu nợ chi đây để phải lời.

Kiều Trang

Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2020

ĐÊM LẠNH

ĐÊM LẠNH

Đã vậy từ nay khỏi hết chờ
Đêm tàn gối lạnh chỉ vần thơ
Đây còn tủi chát sầu duyên vỡ
Đấy cạn hờn chua héo chữ ngờ
Đẩy gió lưng chiều ôi quãng nợ
Đưa thề cuối buổi hỡi tình mơ
Đầu phai tóc bạc ai còn nhớ
Đá trọc mù rêu kẻ hững hờ.

Kiều Trang
----------
ĐÌU HIU BƯỚC LẠC

Đường xưa ấp ủ những mong chờ
Đảo lộn khi tình mịt áng thơ
Đá cảm nên lòng hay rạn vỡ
Đùa yêu khiến dạ bỗng nghi ngờ
Điên khùng thất thểu sầu hoen nợ
Đắng nghét ê chề nhận ảo mơ
Để giữa khuya sầu xuyên nỗi nhớ
Đời xa xót quạnh khép mi hờ

HANSY

Thứ Năm, 11 tháng 6, 2020

TUỔI ĐÁ BUỒN

TUỔI ĐÁ BUỒN

Ngày kia gió đi hoang
Ngõ xưa ai vừa tới
Bước nhanh chân qua vội
Khoé mắt cay gượng cười

Chuyện cũ thuở nhạt vơi
Quẹt ngang lau dòng lệ
Quấn ngang vành khăn để
Duyên vỡ khỏi ai chờ

Kỷ niệm có chơ vơ ?
Thời gian có quay lại
Hàn gắn rồi cũng gẫy
Vơi đổ mấy mùa trăng

Chông gai chả phẳng bằng
Người đi tim ta chết...
Và cuộc tình chấm hết
Căn gác lạnh buồn hơn.

Kiều Trang 10/6/2020

Thứ Tư, 10 tháng 6, 2020

EM ĐI RỒI

EM ĐI RỒI

Em đi rồi ta về lại ngõ xưa
Gom kỷ niệm chiều mưa chân run rẩy
Gom tất cả mối tình nồng bỏng cháy
Chút dư âm tàn xót quấn ngang vành

Ta quay về lối cũ đã vắng tanh
Căn gác trọ chòng chành như oà vỡ
Đêm vắng lạnh gối chăn hờn duyên nợ
Cố dỗ mình vào giấc ngủ không em

Ta trở về khi trời đất nhá nhem
Cơm chẳng thổi tèm lem ly rượu đắng
Mặc...buông thả...giao thoa trời chạng vạng
Dốc cạn này ...một nậm chuốc đêm nay

Thoáng giật mình lảo đảo bước lung lay
Trong tiềm thức mới đây...mà chợt sáng
Rồi vỗ trán ...ừ nhỉ ...mình quên lãng
Lại một ngày tàn vắng phố không em.

Kiều Trang 10/6/2020

SÓNG ĐỜI

SÓNG ĐỜI

Dập dềnh sóng về đâu
Mà bạc đầu bốn bể
Biển mặn muôn đời thế
Rêu phong đá hao gầy

Xin trời được làm mây
Quyện bờ vai làn tóc
Hôn kiều diễm dáng ngọc
Bồng bềnh cỏ rối oi

Tim tím Muống rối bời
Mãi ngàn sau chờ đợi
Chàng Biển nào còn tới
Kỷ niệm sẽ phai nhòa

Ngày kia nắng giao thoa
Len qua từng kẽ lá
Nhảy nhót cười nghiêng ngả
Cợt đùa gió lả lơi

Bình minh kéo nắng cời
Nhấp nhô chào ngày mới
Sóng đuổi nhau thầm gọi
Dạt dào khúc tình ca

Ước gì một loài hoa
Thảo thơm ôi thuần khiết
Xuyến xao nồng da diết
Ấy là cúc Họa my

Trong trắng lại nhu mỳ
Thương cho loài hoa dại
Khép nép ngàn sau mãi
Ven đường ..hỡi ...Xuyến Chi.

Kiều Trang

TIỄN MỘT NGƯỜI ĐI

TIỄN MỘT NGƯỜI ĐI

Trả anh về nơi ấy tự do
Về chốn ấy đắn đo suy nghĩ
Ta chôn cất mối tình mộng mị
Giữa muôn trùng giấu kỹ trong tim

Về đi anh kẻ đợi người tìm
Cô ấy đợi bóng chim ngày cũ
Em đã hiểu không hề trách cứ
Phận số em ...thôi đã an bài

Về đi mà kỷ niệm sẽ nhạt phai
Thời gian nhạt trôi dài năm tháng
Rồi sẽ hóa tro tàn dĩ vãng
Chẳng lọc lừa toan tính thiệt hơn

Về đi anh mà chi phải dỗi hờn
Em gom cả chân thành cát bụi
Rồi vết cắt ... thời gian mờ phủi
Nợ vô duyên ...lặng tủi ..mỗi đêm về...

Kiều Trang 5/6/2020

Thứ Ba, 9 tháng 6, 2020

CỐ QUẬN

CỐ QUẬN

Em đi rồi từ đấy phố không em
Cây trút lá lấm lem tình đơn nhạt
Từ hôm ấy mình ta sầu ngơ ngác
Lại trở về căn gác lạnh đơn côi

Ngoảnh mặt ngơ kỷ niệm chợt rã rời
Trang nhật ký chơi vơi cùng dĩ vãng
Và liều thuốc thời gian nhoà năm tháng
Bôi xoá vành buồng tim rỉ máu vương

Em đi đi ngày mai phía cuối đường
Tàn dư lá cuối mùa thu trút đổ
Bóng ai đợi cà phê nơi góc phố
Dõi mắt nhìn Cố Quận vắng buồn tênh

Em đi rồi nơi ấy chợt buồn tênh
Dòng tấp nập chênh vênh trôi vội vã
Chẳng ai hiểu người ơi ..quen hay lạ ?
Rồi vội vàng lấn lướt bước qua nhau.

Kiều Trang 5/6/2020

ĐÊM

 ĐÊM

Ngập ngừng
 xé mảng đêm thâu

Phơi sương ngập gió
loang sầu suốt canh

Ngổn ngang
 tóc cỏ rối mành

Lạnh lùng ngoảnh mặt
đành hanh ... nẻo đời

Ơ kìa
chiếc lá chơi vơi

Chẳng buồn nối nhịp
 rã rời giữa canh

Nửa đêm
ánh Nguyệt ngoài mành

Giọt sương nếm trải
 chòng chành nhớ tuôn

Hững hờ người giữ kẻ buông
Chiếc lá xớt buồn hoang hoải vạ lây

Chủ Nhật, 7 tháng 6, 2020

ĐÃ LÂU RỒI

ĐÃ LÂU RỒI

Nhạt phai rồi mình đã hoá người dưng
Từ hôm ấy vách ngăn thêm khoảng trống
Cả điện thoại dòng tin giờ lạc lõng
Giữa biển đời tìm mãi chẳng người quen

Đã lâu rồi chắc hẳn chuyện lãng quên
Vui bến mới tay trong tay hạnh phúc
Mình ta mãi ôm nỗi đau ngủ gục
Cố mỉm cười chúc nơi ấy bình yên

Đã lâu rồi ..tim này vẫn vẹn nguyên
Trang kỷ niệm còn in trong tâm khảm
Dòng nhật ký tim yêu còn sâu đậm
Ta ôm hoài thời gian chực phôi phai

Đã lâu rồi ngược lối rẽ chia hai
Vết thương ấy chưa lành tim rỉ máu
Ta quằn quại vô hình đau quặn thắt
Từng đêm về nhặt nhạnh chút hư vô

Đã từ lâu nơi thành thị xô bồ
Ta rong ruổi bóng hình ai vội vã
Chẳng còn nghĩ từng xem là tất cả
Chợt giật mình ...tá hoả chỉ là mơ.

Kiều Trang 3/6/2020

Thứ Ba, 2 tháng 6, 2020

NGUYỆT & THƠ

NGUYỆT &THƠ

Chửa thấy nghe đồn vội vã xem
Thì ra ả Nguyệt xoã lưng thềm
Nhìn qua ngọt phả thời ưng nếm
Ngó lại thơm ngào kẻ muốn nêm
Gọi gió loang hồn dìm cánh mượt
Lùa mây đẩy sóng ngập thân mềm
Sương thùa lãng đãng mê nồng nẻo
Thấp thỏm hư huyền lạc giữa đêm.

Kiều Trang 29/5/2020

Thứ Hai, 25 tháng 5, 2020

GỬI HỒN NƠI ĐÂU

GỬI HỒN NƠI ĐÂU

Hồn lơi dậy sóng cả đêm dài
Mắt dõi canh trường bảo đợi ai
Thắt dạ trăng gầy lưu luyến mãi
Trào tim sóng quyện xót xa hoài
Còn đây mộng ước người xưa trải
Vẫn đấy miền thương gối lạnh cài
Hạnh khởi nao về mình chắp lại
Mà nghe số phận đã an bài.
Kiều Trang 23/5/2020

Thứ Tư, 20 tháng 5, 2020

CHIỀU NAY

CHIỀU NAY

Lỗi hẹn người ơi chẳng kịp về
Mưa dầm gió lạnh tủi chiều quê
Nghe lòng dậy sóng đìu hiu buổi
Quạnh quẽ dòng trôi kẻ ước thề
Gối nhỏ say hồn nghiêng cõi mộng
Trăng gầy phủ lối giục cơn mê
Mùa phai mấy độ vàng con mắt
Trót nặng tình vương dạ não nề.

Kiều Trang 18/5/2020
-----
Kiều Trang cho lão nhắn đôi lời

— KHÚC NHẠC HỒNG —
         + Ngũ độ thanh
         + Hoạ thơ Kiều Trang

Dầu xa cách nẻo vẫn quay về
Kịp buổi tao phùng giữa bến quê
Bão tố nào ngăn lời biển hẹn
Rừng mưa chẳng xoá vệt trăng thề
Cho hồn thả bước dìu cơn mộng
Để gió ru tình lạc cõi mê
Đợi nhé ! Ngày mai trời sẽ tỏ
Rồi ta trỗi khúc quyện vai kề ...

Trần Tấn Lai - 19/5/2020

-----
XA BIỆT

Vẫn đợi người xưa có trở về
Ta cùng xướng hoạ trải tình quê
Vì chưng giận dỗi thành ly biệt
Tại lẽ hờn ghen bỏ hẹn thề
Một thuở xa rồi sao mãi nhớ
Hai đường cách nữa hỏi còn mê
Tâm sầu khắc khoải lời im lặng
Cả quãng thời gian quá nặng nề

Minh Hien
-------


LỮA LẦN CUỘC HẸN

Lòng sao cứ hẹn mãi chưa về
Kỷ niệm êm đềm ở chốn quê
Thuở nọ yêu kiều trao mộng ước
Lần nao kính cẩn đốt hương thề
La đà bến bãi say chiều chuộng
Quấn quyện đêm ngày tít mải mê
Cỗ máy thời gian mà trở ngược
Dù cho gió bão cũng không nề

HANSY

Thứ Ba, 19 tháng 5, 2020

BẤC NGHỊCH MÙA

BẤC NGHỊCH MÙA

Bấc nghịch mùa rét lắm phải không anh?
Nghe đài báo đêm qua dần trở lạnh
Cả miền Bắc sương giăng mành đặc quánh
Tái tê hồn quạnh quẽ dạ hoang liêu

Gió gọi mưa góc phố lại tiêu điều
Đêm Hà Nội bước chân xiêu bỡ ngỡ
Nào đâu phải Nàng Bân buồn duyên nợ
Sợi tơ trời níu vướng cõi thế nhân

Tháng Năm ơi ...đông tạt đẩy gió hàn
Thương hoa bưởi chiều qua nồng nàn gió
Chừ cánh nát xác phơi ngoài đầu ngõ
Cả cánh đồng lau sậy bỗng tan hoang

Mai chim di vượt dâu bể ngút ngàn
Cho hỏi nhỏ nơi địa đàng sóng gió
Có còn nhớ duyên kia hay bỏ ngỏ ?
Đợi chờ chi ...hóa kiếp cõi vô thường.

Kiều Trang 15/5/2020

Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2020

CÓ LẼ

CÓ LẼ

Có lẽ mình đã lạc hẳn vòng tay
Không tin nhắn chưa một lần níu kéo
Dần phai nhạt mặc đêm về lạnh lẽo
Chẳng hỏi han đối mặt chuyện đã từng

Có lẽ nào mình chợt hoá người dưng
Không đưa đón như chưa từng quen biết
Không thăm hỏi ...vội vàng ngày ly biệt
Điện thoại nằm chẳng rép số thân quen

Chuyện chúng mình mai rồi kẻ lãng quên
Chia đôi ngả như người dưng lạc lối
Không kể chuyện thường ngày khi mỗi tối
Rồi lạnh lùng vội vã lướt qua nhau

Kỷ niệm trôi thời gian sẽ bôi màu
Trang nhật ký xoá nhàu cùng năm tháng
Rồi tất cả sẽ chìm vào quên lãng
Những đêm về nghẹn đắng ... chuyện thiệt hơn.

Kiều Trang 14/5/2020

Thứ Năm, 14 tháng 5, 2020

VỀ QUÊ

VỀ QUÊ

Anh có về quê Mẹ với em không
Thăm ruộng lúa cánh đồng cò bay lả
Thơm mùi khói chiều lam ...kìa..đốt rạ
Quấn quyện hoài thắm đượm tuổi thơ tôi

Về không anh thăm bãi cát sông Hồng
Ngày thơ ấu ...hiền hòa cùng tắm mát
Bao kỷ niệm dấy bừng lên dào dạt
Của một thời lũ bạn rủ tắm mưa

Dòng sông xanh soi bóng suốt rặng dừa
Tiếng kẽo kẹt võng đưa bình yên lắm
Nghe Ngoại kể tích xưa in đậm khảm
Vọng ru hời câu hát Mẹ đưa nôi

Gió lao xao khuất nẻo những bãi bồi
Em đã thấy đàn trâu đang gặm cỏ
Có tiếng sáo vi vu đùa ngọn gió
Đấy quê mình nơi ấy mãi bình yên.

Kiều Trang 8/5/2020

Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2020

GIÓ& MƯA

GIÓ & MƯA

Gió lại về gõ cửa suốt đêm qua
Gió xào xạc vui đùa lay lá rụng
Gió bỡ ngỡ nửa đời chừng ngập úng
Gió giận hờn là nhẽ phải đương nhiên

Gió lùa mây xua hết những lụy phiền
Gió đùa giỡn đảo điên vờn cõi ảo
Gió gục ngã bước chân đêm lảo đảo
Gió chạnh lòng hoang hoải giữa ngày xanh

Mưa lại về .. góc phố chợt vắng tanh
Mưa vội vã chòng chành qua ngõ ấy
Mưa thấm ướt áo ai ngoài kia vậy
Mưa ướt lòng giá buốt phải không anh

Mưa lại rơi giấc mộng chẳng an lành
Mưa vọng mãi bước chân nghe xa vắng
Mưa lặng lẽ khoảng trời đêm im ắng
Mưa nhạt nhoà .. người ới..lối tịch liêu.

Kiều Trang

Thứ Ba, 14 tháng 4, 2020

MÙA XƯA ƠI

MÙA XƯA ƠI

Lùa gom vạt nắng cuối chiều
Hoàng hôn sót lại liêu xiêu ngõ sầu
Ta về gom cuộc bể dâu
Chông chênh sợi nhớ ... bạc đầu ...hỡi ôi

Ta về tóc cỏ rối bời
Ngả nghiêng xô ngã kiếp đời ..bạc đen
Ta về ngọn bấc cơi chèn
Lùa qua ngõ buốt vội lèn chấn song

Nhện giăng tơ mắc lòng vòng
Sợi nào gỡ mối giữa dòng phù vân
Nghiêng qua tục ảo thăng trầm
Người đi kẻ đợi nẻo trần ...lơ ngơ

Ta về xé toạc câu thơ
Gom câu lục bát thẫn thờ suốt canh
Gom câu Đường luật chẳng thành
Gió chướng xuyên mành ngật ngưỡng ..dạ say.

Kiều Trang

Thứ Hai, 13 tháng 4, 2020

PHẬN TƠ TẰM

PHẬN TƠ TẰM

À ơi gió thổi mực nghiên sầu
Phận rối tơ tằm kiếp nợ dâu
Kẻ ngỡ ngào êm dìu phận nẫu
Ai ngờ phủ xám một đời đau
Sáng còn thắm tỏ đôi gò má
Chiều đã bạc phơ nửa mái đầu
Quá vãng ê chề than thở vậy
Còn đây lệ đắng cả đêm rầu.

Kiều Trang
-------
PHẬN TẰM NHẢ TƠ

Ủ kén đường tơ đẫm lệ sầu
Ai người hiểu được kiếp làm dâu
Thân tằm sớm muộn làm chăm chỉ
Phận liễu đêm ngày nhuốm khổ đau
Bởi lẽ thương chồng canh bạc cuối
Vì chưng bỏ vợ mối duyên đầu
Âm thầm rút ruột xe thành chỉ
Để nỗi buồn vương khiến dạ rầu

Minh Hien