ĐÊM OÁN SẦU BI
Giữa đêm tối bóng nghiêng lặng lẽ
Lúc đông về cô lẻ mình ta
Nhạt vui ước mộng chung nhà
Nào ai thấu hiểu cách xa mấy đời
Người lầm tưởng ta cười vui chắc
Giả tạo thôi từng khắc gượng tươi
Vợ chồng ư ! Bóp dập vùi
Vì đàn con trẻ tối thui ..khóc hờn
Người cứ trách dỗi hờn ta hiểu
Vốn lặng im nhạt điệu cung phần
Phố đêm tàn lẻ bước chân
Bấc về lạnh lẽo ...phân trần với ai
Nhưng người ạ đêm dài ngẫm nghĩ
Em phận cam ý chí rũ mềm
Hận đời bạc trắng cảnh chêm
Hoa tàn héo rũ bên rèm...lệ rơi
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét