Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2018

TUỔI ĐÁ VÀNG

TUỔI ĐÁ VÀNG

Đêm lại về trằn trọc thuở còn son
Nghe chừng đã hao mòn chân bước mãi
Muốn níu kéo ủ thời gian chùng lại
Ghì giữ mình kìm nén tuổi niên trôi

Ước chi mình trở về tuổi đôi mươi
Thuở  niên thiếu tự do cười bay nhảy
Tim khao khát ngọn tình nồng rực cháy
Lúc ban đầu ngày ấy chẳng phôi phai

Sắp tàn canh thao thức vẫn miệt mài
Ta hoang hoải những đêm dài vô định
Rồi tự nhủ không gì mà suy tính
Kệ đi rồi mọi việc sẽ trôi qua

Thuốc thời gian ắt hẳn sẽ nhạt nhòa
Là quá vãng dịu xoa vết thương ấy
Rồi sẽ úa héo vàng lá thu ấy
Chẳng là gì ân ngãi chẳng là chi .

Kiều Trang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét