DẠ KHÚC
Một chút duyên hờ mãi luyến chi
Mà vương khắc dạ ngõ xuân thì
Thềm hoa tỏa sắc vươn chồi nhú
Chiếc lá xa cành nuối cuộc đi
Nhạt mối mơ huyền đau nẻo nhớ
Hồng tơ mộng hão tiếc môi ghì
Phong hàn chốn cũ nào ai tỏ
Có kẻ sầu tư khóc những gì
Kiều Trang
---
TRĂNG LẠNH
Xa rồi kỷ niệm nhớ làm chi
Chỉ khiến vành tim nhuộm úa thì
Lạc bước giang hồ thương kẻ ở
Cô phòng gối nệm dõi người đi
Dường nghe buổi ấy buồn tê dại
Lại tưởng ngày nao lịm xiết ghì
Dỗ giấc cho lòng vơi tủi hận
Ngoài kia trăng lạnh có hơn gì
HANSY
---
CẠN
Thôi đừng dối gạt nữa mà chi
Để tiếng lòng mang quạnh quẽ thì
Lối cũ hoa quỳnh không rộ nở
Xa miền én nhạn chẳng màng đi
Còn đâu kỉ niệm hôm nào dấy
Đã hết tình yêu buổi nọ ghì
Nghịch cảnh trêu đùa gây nỗi xót
Đành ôm mộng vỡ nhớ mong gì
Trần Thuỳ Linh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét