Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2018

HOÀI NIỆM

HOÀI NIỆM

Tàn thu ước hẹn bóng ai chìm
Gió phả cơi dòng buốt lạnh tim
Kẻ giữ hồn côi dường chết lịm
Người ôm gối lẻ quặn đau ghìm
Chiều xưa cuối biển âm thầm niệm
Buổi ấy chân trời lặng lẽ ghim
Có phải chiều phai hờn dạ tím
Ngàn sau muốn gặp biết đâu tìm.

Kiều Trang
----
__ĐÊM BÊN BÀN PHÍM__
____________❤️___________
Những lúc trong hồn buốt lạnh ghim
Lòng anh cuộn sóng tưởng như chìm
Vườn mơ ái gợi phai môi tím
Ngõ mộng lưu tình rã cánh sim
Cũng bởi cuồng mê chưa tắt lịm
Cho nên khắc dạ vẫn luôn tìm
Từng đêm thức trọn bên bàn phím
Ước hẹn muôn đời khảm đáy tim

“ĐCS-LẶNG”
------
GIÓ LAY

Thoảng gió ru mây đứng lại tìm
Ai về gõ cửa mộng huyền tim
Làm cho kẽ mắt mơ màng lịm
Khiến để vành môi thổn thức ghìm
Nẻo dạ rên thầm câu ái niệm
Nơi lòng rú nhẹ điệu tình ghim
Này đêm vỗ dậu làm tôi kiếm
Nguyệt xỏa bên hiên vạt khói chìm.

Hà Thu
----

ĐÊM CUỐI NĂM

Đông về quạnh quẽ buốt lòng ghim
Lặng lẽ chiều mưa phả lạnh ghìm
Khắc khoải tình thơ xao xuyến dạ
Âm thầm cảnh mộng vấn vương sim
Mưa lùa cõi uyển ân nồng lịm
Gió thổi vườn loan nghĩa ái tìm
Phách nhịp cung đàn tơ lỗi phím
Duyên đời lẻ bóng nhạt buồng tim.

Kiều Trang
---------------
~~~MỘT CÕI ĐI VỀ~~~

Một cõi đi về buốt lạnh ghim
Bao năm cách biệt vẫn luôn ghìm
Đơn hồn lãng tử buồn vương mắt
Diễu phận thuyền quyên tủi vướng tim
Có phải cuồng mê ươm mộng tiếc
Hay vì khắc dạ ủ mơ chìm
Nên đành nuốt lệ lang thang bước
Một cõi đi về buốt lạnh ghim

“ĐCS-LẶNG”
-------

BÓNG ĐỢI

Em về ngõ  hẹn vẫn hằn ghim
Lối cũ còn đây dạ nhớ ghìm
Gió thổi thời gian mờ góc phố
Mưa lùa kỷ niệm nhói buồng tim
Người đi não ruột chiều mưa bủa
Kẻ đợi trầm ngâm nghĩa ái chìm
Hỡi cố nhân tình ai thấu tỏ
Đêm về tủi lạnh biệt hình chim .

Kiều Trang

CHIỀU ĐÔNG


CHIỀU ĐÔNG

Đông về gõ cửa cạn đường tơ
Gác lạnh đìu hiu cảnh đợi chờ
Lặng lẽ bao ngày duyên cách trở
Âm thầm những buổi ái tàn mơ
Mong hoài kỷ niệm đừng tan vỡ
Ước mãi thời gian chẳng úa mờ
Lối nhỏ ngày xưa sầu biệt nhớ
Xa rồi quạnh quẽ nhạt tình thơ.

Kiều Trang
-------------
... Đông buồn chạnh nỗi cô liêu
Thầm mơ bến cũ một chiều đã xa ...

–– MÙA ĐÔNG VÀ NỖI NHỚ —
            - Ngũ độ thanh
            - Giao cổ đối
            - Đồng âm vỹ

Gió phả sương chiều những sợi tơ
Lòng như chất nặng nỗi mong chờ
Vương miền ái vọng hoài trăn trở
Nhuốm mãi ưu sầu nản cuộc mơ
Tủi tiếc duyên tình đau rạn vỡ
Thầm yêu kỷ niệm úa phai mờ
Người đi để lại ngàn nhung nhớ
Quạnh quẽ bên thềm chẳng ý thơ ...

Trần Tấn Lai
——————


MÙA ĐÔNG PHAI

MÙA ĐÔNG PHAI

Có lẽ đôi mình chuyện dở dang
Tàn đêm khắc khoải lệ đôi hàng
Người đi cúi mặt âm thầm ngóng
Kẻ đợi nghiêng đầu lặng lẽ sang
Hẹn cũ duyên nồng hằn dạ thiếp
Thề xưa nghĩa mặn thắm tim chàng
Thương thầm nhớ trộm đời ngăn cách
Quạnh quẽ đông về tóc bạc mang.

Kiều Trang

Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2018

ÂN NỒNG

ÂN NỒNG

Anh về bớt lạnh nỗi niềm không
Sưởi ấm hồn em tận cuối dòng
Nắng dỗi bao ngày khua bọt sóng
Mây hờn những buổi dạt triền sông
Vườn loan mãi nhớ đêm tràn mộng
Cõi uyển hoài mơ nghĩa ngập lòng
Ván gỗ đinh ghìm tơ chặt đóng
Duyên trời nối phận ái tình đong.

Kiều Trang

Thứ Năm, 27 tháng 12, 2018

GIÓ ĐÔNG

GIÓ ĐÔNG

Chùng tơ phím lỗi dạ ai buồn
Quạnh quẽ đêm về ngấn lệ tuôn
Gối lẻ âm thầm ai thấu ngọn
Màn côi lặng lẽ kẻ đau nguồn
Duyên đời lụn vỡ hờn đôi ngả
Nghĩa ái ngang dòng dỗi chả suôn
Kỉ niệm còn đây giờ một bóng
Phòng đơn gác lạnh gió may luồn.

Kiều Trang

SẦU GIEO GÓT HẠ

 SẦU GIEO GÓT HẠ

Gom nỗi nhớ khắc sâu trong dạ
Nhặt nỗi sầu gửi lá gió bay
Men say giục giã bao ngày
Tìm trong đêm tối ai hay hiểu gì

Ôm khắc khoải tim ghì xiết chặt
Bến hoang tàn lạnh cắt hồn côi
Biệt xa cảnh cũ nhạt rồi
Dư ấm bến đợi thả trôi cõi lòng

Hàn Giang bến buồm dong thả nổi
Sóng  dập dềnh tiếp nối phố đêm
Hàng cây bóng lặng ven thềm
Ve ngân rả rích quạnh chêm nỗi sầu

Có ai hiểu giang đầu bến đợi
Ước mơ nồng diệu vợi nơi nao
Đổ nỗi đau , gánh tơ hào
Lạnh hoang ngõ tối ai nào  hỏi thưa ?

Kiều Trang

— TÌNH XA KHUẤT —
            - Hoạ thơ Kiều Trang

Gom kỷ niệm vùi sâu đáy dạ
Để sương trời phủ lá mờ bay
Nồng say giấc mộng đêm ngày
Bây giờ gối lẻ người hay biết gì

Câu thề ước ôm ghì mãi chặt
Tình yêu đầu chia cắt làm đôi
Còn chăng giọt lệ khô rồi
Dư âm tình cũ lạc trôi cuối dòng

Sông Tương cạn sầu đong nỗi nhớ
Sóng lượn lờ không nỡ rời đêm
Hoa rơi hờ hững ven thềm
Xót thân cô lữ nặng thêm phiến sầu

Góc phố ấy buổi đầu hứa đợi
Dõi theo tình vời vợi phương nao
Giọt châu như chực tuôn trào
Bâng khuâng gió lạnh thét gào đêm thâu ...

Trần Tấn Lai - 27/12/2018
-


Cái buổi ấy đắng lòng xót dạ
Quay gót về bóng ngã mây bay
Lật trang kỷ niệm từng ngày
Bao nhiêu nỗi nhớ hồn ngây ngất gì ?

Con tim maix còn ghi bền chặt
Chốn loan phòng lạnh ngắt đơn côi
Bến xưa đò vắng lâu rồi
Đứng trông sóng ngã bèo trôi xót lòng

Sông Ngân đợi thu mong trôi nổi
Cầu Ô buồn gió thổi từng đêm
Trăng xưa ngã bóng bên thềm
Gió lay rèm trúc niềm thương héo sầu

Hai nỗi nhớ Tương đầu ngóng đợi
Nẻo mờ xa vời vợi phương nao
Sương che liễu khuất li hào
Gương nga trêu cợt trướng đào nhặt thưa

                     Tg : Trần Đức

GẶM THƠ ĐƯỜNG

GẶM THƠ ĐƯỜNG

Khổ quá người ơi xướng họa đường
Canh tàn cố gặm gối đầu sương
Chong đèn ghép vận khờ ngây độn
Rạng sáng gieo vần quá thảm thương
Có lẽ tìm người kiêm huấn đạo
Về sau chắp bút cả đêm trường
Vần thơ lặng lẽ hòa chung nhịp
Gửi bạn nơi này nghĩa bốn phương.

Kiều Trang

THƠ TÌNH MÙA THU

THƠ TÌNH MÙA THU

 Nàng Thu à giọt nắng thoảng vàng hanh
Gom nỗi nhớ trong xanh niềm ước vọng
Rồi bừng sáng khát khao tim cháy bỏng
Như cánh chim hoài bão buổi ban đầu

Thu lại  về hong sợi nhớ dài lâu
Thoảng xót lại phượng ngầu như đốm lửa
Mình ước hẹn đôi tim non lần nữa
Gõ nhịp hòa lời hứa vẹn nguyên trinh

Anh hay chăng ước nguyện nhỏ đôi mình
Vui hạnh phúc cho bình minh rực sáng
Say ân ái giữa cung tình  lãng mạn
Nợ duyên bồi hoài mãi chẳng nhạt phai

Mình cùng nhau vượt gian khó đêm ngày
Mặc giông bão gió lay mình vững bước
Đời cay đắng vẫn không gì chia được
Hạnh phúc vàng nguyện ước mãi trăm năm.

 Kiều Trang

Thứ Tư, 26 tháng 12, 2018

TRONG TỪNG NỖI ĐAU

TRONG TỪNG NỖI ĐAU
-Thủ nhất thanh

TRONG miền quá vãng rệu sầu đau
TRONG lúc tình xưa chửa nhạt màu
TRONG cảnh cơ hàn người xa cách
TRONG đời nghiệt ngã thệ tàn mau
TRONG ngày tái hợp hoen dòng ứa
TRONG buổi chờ mong úa dạ nhàu
TRONG nhớ thương về tim giá lạnh
TRONG hồn uất nghẹn bởi rời nhau

19/8/2018
(Tác giả: Lifeline Tran)
••••••••••••••••••••••••••••••••
GIỮA ĐÊM NGÂU

Giữa lúc phân kỳ có nửa đau
Giữa khi cách biệt sẽ tan màu
Giữa chừng ái dậy âm thầm trỗi
Giữa buổi ân nồng vội vã mau
Giữa cõi ngàn hoa hồn tủi chiếc
Giữa đêm một bóng dạ tê nhàu
Giữa đời bến lạ người vui ấy
Giữa giấc mơ tình có nhớ nhau

Kiều Trang
--
BÊN KHÚC HUYỀN CA
[TNT]

BÊN người dịu hẳn những niềm đau
BÊN mộng ngời lâng những sắc màu
BÊN chứa chan lời dâng ái lẹ
BÊN dào dạt ý dậy tình mau
BÊN trời hạnh phúc hoài tươi đẹp
BÊN nẻo nguyền ân chẳng úa nhàu
BÊN khúc ngọt ngào vương đắm lịm
BÊN lòng đượm thắm chuộng chiều nhau

HANSY
--
DƯỚI CƠN MƯA KHUYA

DƯỚI thềm rả rích giọt sầu đau
DƯỚI phố đèn khuya hắt nhạt màu
DƯỚI ngổn ngang niềm yêu vuột mất
DƯỚI mờ mịt quãng mộng chìm mau
DƯỚI trăng mãi nhớ đêm ngà ngọc
DƯỚI ngõ hoài thương dạ nát nhàu
DƯỚI cánh tay mơ vòng huyễn mị
DƯỚI trời thổn thức.. biệt tình nhau ..

Trần Tấn Lai - 22/8/2018

HÃY VỀ VỚI EM

HÃY VỀ VỚI EM

Dấu yêu à cứ mãi đợi chờ  nhau
Đời bề bộn nhạt phai màu sức sống
Đời hờn dỗi tàn úa đời nhạt mộng
Hỏi buồng tim là khi mất nhau rồi

Dấu yêu à vội vã hóa tình côi
Nghe mặn chát run bờ môi đẫm lệ
Đừng giận nữa chớ dỗi hờn là thế
Đợi em về phân tỏ chớ hoen mi

Dấu yêu à xin đừng cách biệt ly
Em phân giải những gì duyên hai đứa
Buổi gặp ấy chúng mình tim hai nửa
Ghép lại thành lần nựa mối duyên này

Dấy yêu à em đã tỏ điều hay
Xin anh đấy tim này em tha thiết
Anh có hiểu nghĩa ái không bất diệt
Ngời rạng tâm da diết giữa đôi mình

Trả lời đi sao anh cứ nín thinh
Tàn đêm trắng dỗi mình em thao thức
Thủa xưa ấy duyên tình tràn hạnh phúc
Nào có hay cõi dạ tung sóng trào

Dấy yêu à bây giờ phải làm sao
Để anh hiểu thế nào tơ hồng bện
Đan ước vọng khi nào thuyền ghé bến
Vẫn đợi chờ thắt quyện mãi đau tim.

Kiều Trang

CHẠNH LÒNG NGÂU

CHẠNH LÒNG NGÂU

Buổi ấy anh về nắng điểm sang
Bên thềm sợi nhớ ngập thu vàng
Ai cười nũng nịu thầm e ấp
Mái tóc đen tuyền chớm vai ngang

Đã hứa cùng em giấc mộng vàng
Thu về gõ cửa giọt nắng chan
Cài lên mái tóc màu hoa tím
Đọng lại bên đời sợi nhớ mang

Buổi ấy khi chiều đã vội sang
Sầu nghiêng giọt nắng bóng đêm tràn
Mình em dõi mắt thương mầm nhớ
Dỗ ngọt buồng tim đợi võ vàng

Trách cứ  mà chi tội má hồng
Anh về hái lá đếm diêu bông
Riêng em mãi đợi mù u dỗi
Rẽ chuyến đò ngang sẽ lấy chồng

Sáo Sậu thương hờn tủi phận không
Ngày kia vội ngoái ...chẳng  xem lồng
Rồi mai em về vui bến nớ
Gạt bỏ lên thuyền...bỏ mặc  sông

Chạnh nỗi niềm riêng giữa tiết Ngâu
Vì chưng xót cảnh chớm nụ sầu
Hờn duyên lỡ mộng chia đôi cảnh
Một gánh giang trần đổ biển sâu

Muôn trùng phận gái tựa bèo dâu
Gió đẩy mây trôi mặc sóng dầu
Kiếp hẩm giờ an bài định hướng
Dòng xoay thế cuộc nẻo tim nhàu

Kiều Trang

Thứ Ba, 25 tháng 12, 2018

MỘNG

MỘNG
 Vọng về tắm trăng mơ
Thương hồn hoang thỏ ngọc
Ôm gốc đa Cuội khóc
Giữa miên ảo cõi  tình

Đắm đuối giấc mơ trinh
Ngàn hoa khoe tỏa sắc
Khung trời màu xanh ngắt
Ngỡ mộng gặp nàng Kiều

Mối tình ấy dạt phiêu
Nửa mái đầu thêm bạc
Vòng tay ôm trán gác
Tóc cỏ rối bồng bềnh

Người còn nhắc gọi tên
Níu thời gian trở lại
Kéo buồng tim ủ mãi
Phong sương kiếp bụi trần

Tỉnh chùng mộng mị thân
Nguyệt soi ánh sáng ngần
Ồ !  Thì ra mộng tưởng
Chỉ là cõi thế nhân

Kiều Trang

THUỞ ẤY

THUỞ ẤY

Người ơi nhắc lại chỉ thêm sầu
Thệ ước phai nhòa hẫng hụt câu
Cứ ngỡ anh về đan ước vọng
Nào hay kẻ đợi buốt mong  cầu
Làm cho gối chiếc ngùi bên mộng
Đến nỗi tơ chùng lạnh giữa Ngâu
Lặng lẽ hồn côi giờ dạ xót
Còn chi  kỷ niệm buổi ban đầu.

Kiều Trang
-
THAN THẦM

Ái cảm mà sao đẫm oán sầu
Xa rồi thuở ấy ngọt ngào câu
Còn chi kỷ niệm đầy mong ước
Đã hết tình duyên mãi nguyện cầu
Cuối nẻo bơ phờ xa xót phận
Bên đời rã rượi bẽ bàng ngâu
Thời gian có dịu buồn không hỡi
Hay vẫn đòng đưa giấc mộng đầu

HANSY

Thứ Hai, 24 tháng 12, 2018

ĐỘC ẨM GIỮA ĐÊM

ĐỘC ẨM GIỮA ĐÊM

Gió lèn bậu cửa ngoài song
Đêm qua gió chướng bên đồng ngẩn ngơ
Mành sương loang phủ bóng mờ
Thuyền về bến vắng dật dờ ngả nghiêng

Chuếnh choáng dáng Nguyệt ngoài hiên
Đốn tim ta rụng mắt huyền hỡi em
Bầu thơ nậm rượu bút kè
m
Dăm vần lục bát rã nhem bóng lèn

Một mình cạn dốc nửa đêm
Giật mình chùng tỉnh ven thềm lặng im
Tịch liêu hoang vắng cảnh lìm
Quỳnh hương ngát đươm vội tìm ngẩn ngơ

Thẫn thờ đi dưới Trăng mơ
Vọng chuông ngân đổ lờ đờ giữa khuya
Thoảng nghe vạt gió vẫy lùa
Bồng bềnh tóc cỏ luống xưa ...bạc màu.

Kiều Trang

Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2018

THU PHAI

THU PHAI
Thu bước vội ngõ chiều ôm xác lá
Gió giao mùa hối hả gọi sầu đông
Giọt yêu thương khẽ đọng sắc hương nồng
Khung cửa nhỏ mắt trông miền xa vắng

Tình sương khói lệ phai hờn trĩu nặng
Nhắc tên người mặn đắng lạnh bờ môi
Mộng trăm năm ước hẹn thoảng tan rồi
Buồn nhung nhớ xẻ đôi vùng kỷ niệm.

Chơi vơi mãi  nửa đời ta tìm kiếm
Chút hương thừa  đọng hoài niệm vấn vương
Nhớ nhung chi mà nhạt sắc má hường
Xa xôi thẳm nhớ thương  chi nghĩa nặng

Này anh hỡi chiều thu dâng ngọn nắng
Gió khẽ khàng sâu lắng đọng hồn ai
Cứ mơn man ru nhẹ gót trang đài
Người yêu dấu sương mai phơi đầy lối.

Kiều Trang

LẶNG LẼ MÙA NGÂU

LẶNG LẼ MÙA NGÂU

Vội vã  giao mùa chớm đổ Ngâu
Màn sương lạnh lẽo chuốc u sầu
Người đi buổi ấy quên tình mộng
Kẻ đợi đêm này ứa giọt châu
Có lẽ duyên hờ se nửa mối
Mà xui nghĩa cạn úa hương dầu
Ngày kia ái cảm cùng tương ngộ
Thỏa dệt tơ hồng rộn rã sâu

Kiều Trang
-
ƯỚC VỌNG

Mong rằng tái ngộ giữa mùa ngâu
Thức dậy tình xưa cạn nỗi sầu
Để cánh môi hồng thêm khảm ngọc
Cho làn mắt biếc lịm ngời châu
Rồi chan chứa bổng đùa thây kệ
Lại đẫn đờ mê ghẹo ví dầu
Rạng rỡ hoan nồng đêm hiệp cẩn
Thiên đường hạnh phúc mãi hoài sâu

HANSY

NGHĨA NHẠT DUYÊN HỜ

NGHĨA NHẠT DUYÊN HỜ

Nghĩa cạn duyên hờ chỉ thế thôi
Ngày xưa bậu hứa đắp dâng bồi
Mà nay nỡ để câu thề bội
Lửa  trắng tro tàn bạc tựa vôi

Gửi chút niềm riêng trả lại đời
Đêm tàn gói trọn mặc gió lơi
Tình xa mấy bận chờ đông tới
Ước nguyện xuân về sẽ trọn đôi

Bậu hỡi từ nay phút cận kề
Xa rời gác lạnh gối nhiêu khê
Xuân về nhắc chuyện giờ ghim kể
Khảy nốt tơ chùng  nhạt nghĩa thê

Nhắc thuở  anh về ướm chuyện  cau
Se hồng chỉ sợi sắc thêm màu
Nay chừ nhắc lại hồn đau đáu
Một gánh trần duyên rũ dạ sầu.

Kiều Trang

NỢ CHỮ THƯƠNG

NỢ CHỮ THƯƠNG

Nửa kiếp người chưa hiểu nghĩa chữ yêu
Rồi cay đắng với những điều chưa tỏ
Lời xưa cũ bão hòa cùng ngọn gió
Bỗng ngập về ai có hiểu vì sao?

Nếu ngày xưa mình kết nghiã tơ hào
Chuyện cưới hỏi vui duyên trào vương nợ
Trầu cau đượm để bây chừ... thương nhớ
Xót tim ghì  cho bỡ ngỡ...  hồn đau

Đã nhiều năm vết thương cũ nhạt màu
Ai khơi dậy cho dạ nhàu héo hắt
Giữa đêm tối ..lặng câm rồi im bặt
Cứa ngõ hồn nghe dạ thắt buồng tim

Rồi ngẩn ngơ ... Nửa đời mãi kiếm tìm
Đêm hoang lạnh cô độc chìm bóng tối
Trong giấc ngủ chập chờn ...  tưởng mừng vội
Đã ngỡ mình cùng lối bước đi chung

Dẫu thật xa ,  gần  riết chắc  tương phùng?
Hay xa mãi rồi ngàn trùng cách biệt
Ai có hiểu , hay vô tình không biết
Góc tối hờn tha thiết ..hỡi tịch liêu.

Kiều Trang

ĐỢI NGƯỜI NƠI ĐÂY

ĐỢI NGƯỜI NƠI ĐÂY

Dõi mắt trông về tận nẻo xa
Buồn nghiêng vạt nắng buổi dương tà
Chiều thu lá rụng ngoài hiên vắng
Cuối đợt mưa gầy thoảng lối qua
Phố cũ ngày nao hờn  kẻ đợi
Đèn khuya buổi ấy dỗi mi nhòa
Đời ai thấu tỏ riêng hình bóng
Lạnh lẽo  bao mùa chỉ mỗi ta.

Kiều Trang

THU VƯƠNG MIỀN NHỚ

THU VƯƠNG MIỀN  NHỚ

Đã mấy độ thu vàng giăng ngập phố
Gió giao mùa giục lá đổ mưa bay
Anh có hay giọt nắng thoảng hao gầy
Hoen mắt ngọc bởi chiều nay thương nhớ

Anh  có biết đôi mình duyên vương nợ
Và mong rằng đừng tàn vỡ như hoa
Lá thu phai như mưa đổ lệ nhòa
Vương luyến ái bão hòa cùng ngọn gió

Anh có nhớ thu vương đầy  mắt Nhỏ
Lóng lánh huyền đợi ai ngỏ lời yêu
Đợi chờ khi bóng ngả   cuối đường chiều
Lá thu trải bên lời yêu ru khẽ

Con đường nhỏ phố âm thầm lặng lẽ
Ta đi  cùng lối rẽ bước chân hoang
Mình dìu nhau  sánh vai bước địa đàng
Se chỉ sợi đêm ngọt tràn duyên thắm.

Kiều Trang

Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2018

GIỌT NGÂU

GIỌT NGÂU

Lạnh lẽo Ngâu về gác  tịch liêu
Buồn vương lá rụng cuối thu  chiều
Mưa dầm mục rữa  ngày đêm đổ
Nước ngập trơn lầy tuổi đá  xiêu
Có phải đìu hiu nhàu dáng liễu
Nên hoài  khắc khoải lặng thân Kiều
Giờ đây chốn cũ nào ai tỏ
Đốt sạch tro tàn nhật ký  thiêu

Kiều Trang

HƯƠNG XƯA

HƯƠNG XƯA

Chia tay quyến luyến xót tan mơ
Có nhớ đêm xưa một dạ thờ
Kẻ ở nơi này tình nặng nợ
Người về chốn ấy ái chơ vơ
Tim đau lạnh nhạt rồi nhàu vỡ
Dạ quặn chênh chao khỏi phải chờ
Nhớ nhé mai đây đừng bỡ ngỡ
Đường về chạm mặt sẽ quay ngơ.

Kiều Trang
-
GIỌT LỆ ĐÀI TRANG
(song thanh)

Ảo ảnh người đừng có ước mơ
Tim yêu thắm thiết cõi lòng thờ
Say hương nắng tắt buồn ngờ ngợ
Đắm tiếng nàng cười tủi vẩn vơ
Giọt lệ long lanh ngày đã vỡ
Hơi sương lãng đãng buổi ngồi chờ
Ai đem mộng mị vào hồn ngỡ
Ướp cánh đào hồng kẻ ngẩn ngơ

Minh Hien.
--
NỤ CƯỜI LÃNG TỬ
[Láy tèm lem]]

Hể hả bồi hồi quấn quýt mơ
Nôn nao rạo rực gật gà thờ
Dầm dề nhõng nhẽo say sưa vớ
Liểng xiểng nồng nàn ngọ nguậy vơ
Sột soạt lon ton dai dẳng chở
Ung dung nhộn nhịp dập dồn chờ
Ào ào loảng xoảng mân mê ngớ
Bẽn lẽn chờn vờn lủng lẳng ngơ

HANSY
--
NỖI LÒNG THIẾU NỮ

Tìm về chỗ cũ đã tan mơ
Mắt ướt tim đau nghĩ thẫn thờ
Ghế đá rêu phong nhìn bỡ ngỡ
Đường hồ lá úa cuốn bơ vơ
Bần thần tựa họ đang mong nhớ
Thấp thoáng như ai được đợi chờ
Tưởng vẳng bên tai lời thệ nợ
Lòng buồn dấm dứt mặt ngu ngơ

Minh Hien

Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2018

RƯỢU NHẠT - TÌNH PHAI

RƯỢU NHẠT - TÌNH PHAI

RƯỢU đã nhạt xin người đừng uống
TÌNH đã phai tuổi luống xuân thì
CHẲNG còn níu được những chi
UỐNG rồi cạn chén đâu ghì nổi tim

MÀ phai nhạt bóng chìm tăm tối
SAY bao giờ chẳng tội người ơi
ĐƯỜNG duyên nửa chốn xa vời
YÊU thương nồng cháy buông lơi nỗi sầu

VẠN muôn nẻo tình sầu tha thiết
LỐI xưa về cách biệt ngàn xa
THÊM bao ước muốn ...đã nhòa
DÀY thương sợi nhớ đời ta khóc hờn

NỖI nhớ xiết chẳng hơn dẫu biết
ĐAU đớn dâng hờn thiệt đêm ngày
RƯỢU TÌNH CHẲNG UỐNG MÀ SAY
ĐƯỜNG YÊU VẠN LỐI THÊM DÀY NỖI ĐAU.

Kiều Trang
--
xin họa cùng KT cho vui nhé ^^

RƯỢU CAY _ TÌNH ĐẮNG

RƯỢU chưa uống sao hồn say khướt
TÌNH chưa chạm sao vượt tầm tay
CHẲNG yêu sao cứ đọa đày
UỐNG bao men đắng nồng cay khổ sầu.

MÀ chìm đắm cõi sầu mê tỉnh
SAY hương tình lên đỉnh thương đau 
ĐƯỜNG duyên cứ nát cứ nhàu
YÊU thương chẳng đặng để sầu hoen mi

VẠN vạn kiếp tình si bi lụy
LỐI nẻo nào khổ lụy cho nhau
THÊM bao muối sát tim đau
DÀY vò thể xác như xâu xé lòng

NỖI niềm đó trong lòng chôn kín
ĐAU một mình ngất lịm ai hay
RƯỢU TÌNH CHẲNG UỐNG MÀ SAY
ĐƯỜNG YÊU VẠN LỐI THÊM DÀY NỖI ĐAU.

Thứ Năm, 20 tháng 12, 2018

EM LÀ AI ?

Bao đêm rồi ta cứ nặng hoài trông
Hình dáng ấy như nụ hồng  say đắm
Ta cứ ngỡ tình xa xôi vạn dặm
Dẫu xa xôi nhưng sâu thẳm vai kề

Em  là ai? Vội đến thoảng cơn mê
Rồi chợt đến ôm vỗ về say  giấc
Dỗ ta ngủ trong buồng tim nghẹn  nấc
Dạo phím đàn từng cung bậc ái ân

Em là ai ?đôi mắt sáng trong ngần
Ta chìm đắm con thiêu thân vô độ
Rồi say ngất nẻo đường nơi cuối phố
Nắng hoang tàn cây lá  đổ dạ  mong

Em là ai? Mà đôi má ửng hồng
Ta rạo rực tháng ngày trông có biết
Không toan tính chẳng đắn đo hơn thiệt
Cứ lặng hoài cháy bỏng giết con tim.

Em là ai ?'ta vội vã đi tìm
Trong giấc ngủ bần thần tim mộng xót
Em là ai?  dâng cho ta mật ngọt
Ru mộng đời  nghe đắng đót  tim côi.

Kiều Trang
---
____EM LÀ AI .!

Em là ai đã ngự trái tim rồi
Ru khoảng vắng nghe bờ môi rạo rực
Vẫn ấp ủ sợi tơ vương thổn thức
Ước một lần để hết mực thương yêu

Em là ai mà xao xuyến mây chiều
Con sóng vỗ làm cô liêu bờ cát
Lời thơ ngọt tựa chừng như câu hát
Thật nồng nàn ngỡ khúc nhạc dịu êm

Em là ai mà suối tóc xõa mềm
Làm tim nhỏ lại càng thêm nhung nhớ
Ước tay nắm cả hai cùng mắc cỡ
Mong một lần chữ duyên nợ sắt son.

                 ___TG .Quang Văn

Thứ Tư, 19 tháng 12, 2018

GIÓ LẠNH GIỮA THU

GIÓ LẠNH GIỮA THU

   
Dấu yêu à hạ vàng sẽ chuyển thu
Góc phố nhỏ sương mù giăng trải lối
Lá vàng óng rủ nhau đưa về cội
Góc phố xưa Ai  đợi ...tặng nụ hồng

Dấu yêu à tiết trời đã lập đông
 Giữa khuya lạnh ủ tim  nồng ấm nhé
Trong đêm tối hơi thở ru nhè nhẹ
Đốt cháy bừng khêu ngọn lửa hương yêu

Anh lại đi...lòng  nhắn nhủ bao điều
Đêm đông lạnh đắp chăn truyền hơi ấm
Mặc thêm áo ngọn bấc về rét đậm
Lúc ra ngoài nhớ mang tất nghe em

Giọt sương rơi lắng đọng ướt ven thềm
Ôi nỗi nhớ bao đêm hằng mong đợi
Mình khắc khoải chỉ mong cho ngày tới
Rạng tươi hồng cho ngày mới nắng lên.

Kiều Trang

Thứ Ba, 18 tháng 12, 2018

VỀ QUÊ NGOẠI

VỀ QUÊ NGOẠI

Rồi mình sẽ cùng nhau về  quê Ngoại
Đất Thái Bình  thăm lại chuyến đò xưa
Rợp bóng tre xanh mát những hàng dừa
Như cô gái chao nghiêng đưa nón lá

Rồi mình sẽ thăm ruộng vừa gieo mạ
Đã xanh mầm nứt lá buổi chiều qua
Mình cùng nhau chung tay sửa mái nhà
Bao mùa nắng bão qua giờ đã dột

Về chốn cũ  mặc mưa dầm nắng đốt
Ước được nghe sột soạt bước ngoại  đi
Ước được nghe ca dao tuổi xuân thì
Thăm đồng cói  tình  người ghi sâu lắng

Xã Hồng Tiến những buổi trưa im lặng
Giọng ru hời im ắng cả tiếng ve
Biển  Đồng Châu êm ả những trưa hè
Lao xao sóng luyến lưu dè chừng mãi

Phà Tân Đệ sóng đưa em về lại
Qua sông Hồng xanh mãi tuổi ngày  thơ
Để giờ đây sống dậy tuổi dại khờ
Anh đừng ngại chê đồng quê nghèo khó

Rồi sẽ thấy bóng đêm trăng sáng tỏ
Mình sẽ cùng hóng gió mát làm thơ
Ngắm ngàn sao anh chưa thấy  bao giờ
Là khách sạn dưới nguyệt khờ vui nhé

Đây vùng đất đã sinh ra ngươì Mẹ
Rồi sinh em lặng lẽ giữa thu buồn
Một đêm rằm hoa Nhài đã trổ bông
Rồi từ ấy cha dựa tên từ đó

Em nhớ Mẹ mà hồn đơ khúc gỗ
Mẹ đâu rồi! ..sao quá đỗi xa xôi.

Kiều Trang

THÓI ĐỜI

THÓI ĐỜI

Đã ngốc ngây khờ phải bít bưng
Theo đàn kéo lũ tưởng vui mừng
Đầu nông chật nghĩ người tung hứng
Óc cạn hà phân kẻ biện từng
Cẩu tặc hay nào xơi tái chửng
Côn đồ cả ngẫm xực tê đừng
Cười chi ngạo nghễ là  do bởi
Đã ngốc ngây khờ phải bít bưng.

Kiều Trang

GIỌT SẦU GIỮA ĐÊM

GIỌT SẦU GIỮA ĐÊM

Canh tàn nhặt ánh sầu rơi
Gieo hờn chát đắng giữa đời trắng đen
Dòng tin lệ vắn ướt nhèm
Rưng rưng chảy ngược từng đêm nghẹn ngào

Ngửa mặt tự nhủ tại sao
Nỡ đành gột muối xé cào ... dạ đau
Buồng tim héo rũ nát nhàu
Ai kia gian dối phủ màu bạc vôi

Tình chi ngõ ái nhạt rồi
Thì xin cứ ngỏ một lời trắng đen
Hà chi mà phải bưng đèn
Hòng che với đậy gió lèn rèm thưa

Tháng Ba cơn rét lạnh ùa
Tâm can chát đắng gió lùa chát cay
Hỏi ai nghiã đoạn tháng ngày
Men cay trộn đắng rã lay tim hờn.

  Kiều Trang

ĐƯỢC KHÔNG EM ?

ĐƯỢC KHÔNG EM ?

Anh muốn được hôn em
Trắng lụa là dáng  ngọc
 Chớ tủi hờn dỗi khóc
Đêm mộng ái hồn loang

Dâng vợi nhớ tình lang
Cạn suối dòng anh hút
Có em... đời diễm phúc
Từng giây phút chẳng rời

Ngõ ái nhé đừng lơi
Mặn mà dâng ngọt lắm
Quyện ân nồng giọt thẫm
Cả đời chớ vội buông

Chuyện đêm tối chẳng suông
Chẳng thờ ơ gót nhỏ
Sẽ dành  riêng tim  đó
Cả đời em biết không ?

Kiều Trang

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2018

GỬI GIÓ

GỬI GIÓ

Gió về
cho hỏi một câu
Cùng ta chuốc cạn
men sầu được chăng

Đêm nay
ta muốn nàng Hằng
Trọn vui tàn cuộc
 Ôm Nàng tình Thơ

Rượu say
 ta nhấp  cạn say
 Khói sương tàn rã
trời hừng tường minh
Mây tàn
rữa mục phút tình
Xiêm y vội vã
tỉnh bừng mơ hoang.

Ẹc hóa ra mơ ạ .

Kiều Trang

VẾT SẦU GIỮA ĐÔNG

VẾT SẦU GIỮA ĐÔNG

Tàn canh nhặt ánh trăng sầu
Giữa đêm hoang lạnh giọt ngâu tràn về
Người đi cách trở sơn khê
Nghìn trùng vạn nẻo bộn bề đắng cay

Sao trời gieo mối đọa đày
Nợ đành oán trả đoạn vay kẻ hờ
Người hòng bôi xóa vết nhơ
Vết thương còn đó đâu ngờ thời gian

Còn đây một đống tro tàn
Tơ vương nhạt mối kẻ chan giận ngầm
Nghĩa hờ duyên nhạt đau tâm
Nghiêng lùa vạt gió vết trầm lặng xoa

Quay lưng lệ xót mắt nhòa
Ngờ đâu trở gót đạp hoa giữa mùa
Về thôi đừng chế hơn thua
Ta về đơn chiếc chẳng đùa ...với ai.

Kiều Trang

TỰ THÁN

TỰ THÁN

Đêm rầu rĩ suy tư trằn trọc
Ngẫm sự đời bạc tóc phần hơn
Buồng tim dỗi phận xót hờn
Cay chua nghiệt đắng lạc hồn hỡi ai

Đời chuốc đắng đêm dài ngấn lệ
Có hiểu chăng đâu dễ phai nhòa
Cũng đời cũng một kiếp hoa
Nỡ đành vùi dập vĩ hòa ...chịu cam

Lỡ duyên phận ai làm hoa dỗi
Nỡ đoạn đành chịu tội là An
Nửa đêm lệ vắn hai hàng
Gối đơn hờnkhóc mắt chan cảnh lìm

Hình bóng ấy hằn ghim vết rạn
Máu tuôn trào cố gắn vết thương
Ngàn kim mũi nhọn xuyên tường
Buồng tim loang lổ má hường ...nhạt thêm.

Kiều Trang

NGƯỜI DƯNG ƠI

NGƯỜI DƯNG ƠI

Anh muốn được ôm em
Ơi người dưng xa lạ
Giữa nẻo đời vạn ngả
Giữa biển người chẳng quen

Anh mong mỏi có em
Hàng ngày chia vui xớt
Những nhọc nhằn sẽ bớt
Được không nhé người dưng

Em hiểu anh đã từng
Cơn đau tim gục ngã
Hạ hành anh vật vã
Người giũ bỏ ..Người quên

Anh cần được có em
Như trời xanh cần gió
Như đêm rằm trăng tỏ
Được không hỡi người em

Anh cần được có em
Như biển xanh cần sóng
Trỗi sống tim cháy bỏng
Cùng anh nhé người dưng.

Kiều Trang

VÔ THƯỜNG

VÔ THƯỜNG

Biển chiều xô sóng dạt xa
Bóng nghiêng dáng liễu trăng ngà mộng vân
Đùa vui rẽ nước đảo vần
Bến đời xa vợi sông Ngân não nề

Mộng vời tỉnh giấc u mê
Đêm choàng dỗ giấc  lời thề ước mai
Người đi gót nhẹ trang đài
Bóng huyền thơ thẩn bóng ai vợi nồng

Đêm dài một bóng dõi trông
Canh trường mịt tối bóng hồng nhớ thương
Mịt thinh chia cách  đoạn trường
 Đổ ngâu mưa giọt ái vương lệ tràn

Đêm hờn dỗi Nguyệt lệ chan
Vần mây lùa gió nhịp đàn trỗi cung

Kiều Trang

CÕI SẦU TRẦN TỤC

CÕI SẦU TRẦN TỤC

Đã lâu rồi đầu óc cứ lơ ngơ
Trong cuộc sống thêm từng giờ đau nữa
Ai đã hẹn dìu nhau miền đất hứa
Để bây chừ lạc giữa cõi hư vô

Có đôi khi thấy ngây dại ngông rồ
Muốn buông bỏ những xô bồ khát vọng
Trong đêm tối buồng tim hờn dậy sóng
Giọt thăng trầm cô đọng đến miên man.

Người cho ta lệ hoen đã ứa tràn
Lời nói ấy giờ hóa tan vô nghĩa
Đêm hoang lạnh chát cay rồi thấm thía
Tiếng thề xưa ai bịa có vun thành.

Đã nhạt rồi tình đắng phải không anh
  Đâu còn nữa buổi đồng hành dạo phố
Chẳng hờn trách ta cười say như ngộ
Mặc kệ đời giả ngố để quên đi

Có níu chân thì sẽ chẳng được gì
Không muốn kéo bởi sân si  sóng gió
Nếu cố giữ kẻ khác cười xiên xỏ
Bất cần rồi cũng chẳng tỏ hờn căm

Ước bây giờ ta như ánh trăng rằm
Soi rạng tỏa để muôn năm sáng chiếu
Sống cách biệt không cần người thấu hiểu
Bởi nhân gian đâu thiếu bạn bên đời.

Kiều Trang

TRỞ VỀ CÁT BỤI

TRỞ VỀ CÁT BỤI

Căn bệnh ác tung hoành
Nhấn thân ta chìm ngập
Ngắt quãng đời  vùi lấp
Ngao ngán giữa ngày xanh

Như lá héo trên cành
Cơn gió lùa ắt rụng
Cây non nhựa ngập úng
Xơ xác nửa đời qua

Gian truân phận đời hoa
Nửa mái đầu điểm bạc
Nghe chừng đà tan tác
Mai này sẽ về đâu

Vén lùa gió đêm sầu
Mai này về cát bụi
Huơ tay trần phủi bụi
Ở độ cõi trần gian.

Kiều Trang

Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2018

ĐỜI LÃNG TỬ

ĐỜI LÃNG TỬ

Đời lãng tử ta phiêu du cùng gió
Mộng Hằng Nga rọi tỏ bóng êm đềm
Được ôm Nàng  vòng tay trọn bóng đêm
Vui em nhé bên thềm trà thi tửu

Cùng ta nhé ngập nồng say men rượu
Tàn suốt canh cùng khiếu hát đàn ca
Mặc thế nhân mình vui đắm chén trà
Rồi huyễn hoặc ta đắm chìm hạnh phúc

Rồi bừng tỉnh giữa đời hoang cõi thực
Hóa mình say hạnh phúc chốn địa đàng
Kiếp trần gian mộng tưởng cưới được trăng
Chân bước thấp liêu xiêu bằng mặt đất

Là giấc mộng cứ ngỡ ư là thật
Rồi chát chua cứ ngật ngưỡng một mình
Ta cứ say trời đất đã hửng minh
Rồi cuồng cuống mơ tình say chực tỉnh.

Kiều Trang

ĐÊM GIĂNG SẦU NHỚ

ĐÊM GIĂNG SẦU NHỚ

Dấu yêu à sao anh mãi  lặng thinh
Chìm bóng tối để mình em lặng lẽ
Anh có biết khi cung Hằng đơn lẻ
Bóng hao gầy mong anh ghé đến thăm

Dấu yêu ơi khi tim mãi cứa dằm
Em hờn tủi ngàn năm sau hứa đợi
Mình hẹn nhé kiếp sau tình nồng tới
Giấc mơ hồng diệu vợi mãi sắt se

Dấu yêu à , cùng hóng gió  đêm hè
Trong tâm khảm chú ve nồng ủ giấc
Những đêm tối dìu nhau trên cung bậc
Ái ân nồng trên từng nấc thang yêu

Anh nhớ nghe  mình dạo bước  biển chiều
Cùng dìu dắt bao điều thơ ước mộng
Ngắm sóng bạc đuổi hoài say ước vọng
Dỗ ru tình cháy bỏng tim khát khao.

Kiều Trang

NỬA HỒN CAY

NỬA HỒN
CAY

Ngâu về giọt đổ chiều loang
Cánh chim lẻ bạn địa đàng ...vắng ai
Giữa đêm canh vắng lăn dài
Trầm luân nửa kiếp trang đài lệ rơi

Gót mòn chân mỏi chơi vơi
Má hường nhạt sắc nửa vời đắng cay
Rượu chan giọt máu loang ngày
Sao đành gột muối nợ vay trả hờ

Mai về bến cũ bơ vơ
Buồng tim cạn máu dạ khờ xót xa
Còn đâu ước mộng giao thoa
Rêu phong phủ lối lệ nhòa giữa đêm

Nghiêng qua bóng nguyệt chan thềm
Nửa vời gối chiếc nửa đêm nghẹn ngào.

Kiều Trang

Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2018

VỀ ĐI ANH

 VỀ ĐI ANH

Anh về đi người ấy đợi kìa
Họ sẽ dỗi đầm đìa hoen mắt
Em vẫn hiểu mặc lòng quặn thắt
Về thôi anh  nắng tắt lâu rồi

Đã bao ngày lệ ứa lòng tôi
Anh giấu diếm đong bồi thêu dệt
Kim bọc vỏ nào che lòi hết
Thế sự trôi rõ rệt cơ mà

Đâu  là gì phải đấm rồi xoa
Anh còn nợ đời hoa ..xin lỗi
Lời nghiêm túc ...chia tay... vô tội
Xé đau thương nhục nhã ê chề

Anh biết không mang nợ câu thề
Anh đã bảo cả đời anh hứa
Mình sẽ vẹn có nhau lần nữa
Khải hoàn ca se sợi chỉ hồng

Về bên người hỏi rằng vui không
Chắc hạnh phúc ấm nồng anh nhỉ
Em chẳng vướng bận tâm suy nghĩ
Cứ xuôi dòng mặc  kiếp định phân

Phân mà chi lời ấy bao lần
Tim đã chết quại quằn hoang lạnh
Người một bóng dửng dưng ngẫm cảnh
Có là gì ..có là gì đâu.

  Kiều Trang

GỌI

GỌI

Nẻo trần .....
                   sợi nhớ đòng đưa

Gót hài rữa mục
                      giọt mưa ướt nhoà
Lay hồn...
                     gọi giữa canh ba

Chập chùng trống trải
                    thây ma lạnh lùng

Vỡ oà.....
           ....      khắc khoải mông lung

Dập dềnh dậy sóng
 ................ngàn trùng buốt  gan

Vườn loan ....
                    cõi uyển đông tràn

Sương rơi ...lặng lẽ
                     gió lan cắt lòng
Kiều Trang

ĐÊM HOANG LẠNH

ĐÊM HOANG LẠNH

Lỡ nào gian dối mà chi
Giữa đêm hoang lạnh xót ghì lặng im
Giọt ngâu phủ trắng cảnh lìm
Nửa vời dang dở ... Buồng tim nhói dằm

Dẫu hờn chiếc bóng lặng câm
Hồng nhan nửa kiếp trầm luân dấu hằn
Muối đời người gột cứa dằn
Niềm thương đã cạn những lằn đấy thôi

Sông Tương bến lở đắp bồi
Chao nghiêng bến đợi mà hồi tưởng mơ
Đã thương chất chứa dại khờ
Hỏi chi đã lạc thuyền ngơ ..Bến chừng

Ngả đời lặng lẽ lừng khừng
Hỏi đâu là chốn bóng chùng ngả nghiêng
Lối xưa lặng bóng con thuyền
Xa xa ..nào nhớ....ảo miền ...xót ai.

Kiều Trang

ĐIÊN & SAY

ĐIÊN & SAY

Có kẻ mần thơ trút muộn phiền
Đâu ngờ một chốc hóa người điên
Tay bầu tửu dốc nghiêng lòng tục
Chén mộng đêm tàn  tựa cõi tiên
Gió đổi tình ân giờ vạn biến
Dòng trôi thế cuộc vỡ mơ  huyền
Môi mày sốc ngược chân cùng bước
 Quắc xỉn cần câu giấc điệp triền.

  Kiều Trang

Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2018

THU HOÀI NIỆM

THU HOÀI NIỆM

Ơ....tháng bảy sắt se thu chớm lạnh
Nắng phong trần sóng sánh rải vàng cây
Gió heo may nhè nhè phủ vai gầy
Đêm phù phiếm trải đầy trong miền nhớ

Khơi kỷ niệm năm canh dài trăn trở
Những tin yêu dang dở mộng rã rời
Dấu yêu à khắc khoải lệ đầy vơi
Đêm hoang hoải dòng đời xa vạn  lý

Dấu yêu hỡi xa bao lâu rồi nhỉ
Đã mấy mùa sương gió cánh chim di
Là những năm ái chia hỏi nhớ gì
Là trăn trở ..Từ nay ...  Giờ  xa ngái

Chẳng chờ nữa chả trông mong gặp lại
Sẽ muộn phiền sẽ ngại đấy biết không
Cứ dở dang ..con tim sẽ mặn nồng
Cả đời nhớ mông lung ...rồi quá vãng.

  Kiều Trang

MỜI THI HỮU

MỜI THI HỮU

Mời anh đối ẩm ghé xơi trà
Cố quận nơi này ánh nguyệt sa
Cảnh mộng sương mờ lan góc phố
Tình thơ khói nhạt phủ hiên nhà
Gieo từ xướng hoạ đàn tha thiết
Gọt chữ thơ đường phách nhẩn nha
Vãn buổi canh tàn ta nối nhịp
Bình minh gọi nắng gió la đà.

Kiều Trang

DẠ TƯƠNG

DẠ TƯƠNG.

Thứ bảy ơi người lại nhớ ai
Mà sao thổn thức suốt canh dài
Buồng tim dậy sóng âm thầm trỗi
Gối mộng hằng mơ ấp ủ hoài
Có phải lìa xa người ngóng đợi
Hay là cách trở dạ nào phai
Đong đầy giọt đổ mùa ngâu xót
Hạnh phúc đâu rồi nhạt môí mai.

Kiều Trang
---
CHẮC CẠN TÌNH
[tếu zui]

Thật lạ sao mình chả nhớ ai
Hằng đêm thẳng tắp một giấc dài
Làm thơ tứ vận luôn mù mãi
Dệt phú dòng câu cứ tịt hoài
Có lẽ tim này đang khánh kiệt
Nên giờ ái nọ cũng tàn phai
Trời xanh nỡ hại lòng xơ xác
Chắc tại sông tình đã một mai

HANSY

Thứ Năm, 13 tháng 12, 2018

RÊU PHONG

RÊU PHONG

Ta trở về lối cũ lạnh bơ vơ
Rêu phong phủ nát dày trơ ngõ hẹn
Vườn xơ xác bồi hồi tim ứ nghẹn
Đã hoang tàn se sắt quặn nơi em

Lối đi về lá phủ cứ dày thêm
Khua xào xạc ven thềm thương anh nhỉ
Xưa lỗi hẹn để mình ai gói kỹ
Kỷ niệm vùi chôn chặt tận đáy lòng

Kẻ đi về - người cứ đứng đợi mong
Nơi ngõ vắng giọt tràn lệ hoen vắn
Lỡ một bước giờ cách xa nghìn dặm
Dõi xa xăm trùng điệp khoảng không bờ

Kẻ đi rồi chết lặng nẻo dạ thơ
Đôi mắt sũng hững hờ nhòa năm tháng
Và liều thuốc thời gian dần quên lãng
Hoá hư không vết rạn hẳn sẽ lành.

Kiều

BẠC NGUYỀN

BẠC NGUYỀN

Đêm về đan dệt tứ thơ
Bấc lay giục giã hàn xơ rã rồi
Ngọt bùi cau xẻ nồng vôi
Sợi tơ xiết chặt giao bôi duyên này

Qua cầu tóc gió thôi bay
Triền thương dấy nhịp nào thay áo tình
Mai về rạng ánh tường minh
Mười câu chín ngỏ  bóng hình đợi nhau

Ngày xưa ước hẹn trầu cau
Kèm vôi thắm đượm ấm màu tim yêu
Về đây dìu dắt những chiều
Xua miền lạnh giá tịch liêu bến đời

Đâu rồi cái buổi trùng khơi
Vàng câu hẹn ước bạc lời nguyền xưa.

Kiều Trang

Thứ Tư, 12 tháng 12, 2018

CHIỀU MƯA

CHIỀU MƯA

Em về ngang lối ấy
Lá vàng trải muôn nơi
Cho ta nhắn đôi lời
Mưa chiều quanh lối vắng

Giữa không gian tĩnh lặng
Sông Ngân cách đôi bờ
Ngăn trở mối tình thơ
Thương chàng Ngưu - Chức Nữ

Giữa dòng trôi lưỡng lự
Chìm nghỉm nào ai hay
Số phận đã tỏ bày
Nào bước chân vô định

Mà ai giờ toan tính
Xổ vội thuốc thời gian
Sẽ xóa đi vội màn
Kịch hay người vội dựng

Ai khờ vội dửng dưng
Mà xa sẽ biệt xa.

Kiều Trang

NHẠT NHÒA

NHẠT NHOÀ

Cái thuở ngày xưa bậu với mình
Ân nồng ái ngọt diễm ngời xinh
Thời gian úa nhạt người quên lối
Kỷ niệm tàn phai bóng đợi tình
Có phải thề xưa hờn dạ khúc
Nên là hẹn cũ dỗi bình minh
Âm thầm lặng lẽ theo dòng chảy
Cõi uyển vườn loan một dáng hình.

Kiều Trang


CUNG TƠ

Ngày thơ mộng cũ thuở đôi mình
Đắm lịm trong niềm ước vọng xinh
Những buổi êm đềm thân gửi ái
Từng hôm ấm dịu mến trao tình
Xây nồng điệu nhớ trong màu nguyệt
Trải ngọt cung chờ giữa ánh minh
Nguyện mãn đời sau hoài giữ dạ
Làm cho bóng mãi quyện theo hình.

Hà Thu

Thứ Ba, 11 tháng 12, 2018

NGỠ NGÀNG

NGỠ NGÀNG

Gió nhớ gì ngơ ngẩn buổi chiều nay
Len vạt cỏ lưng đồi vương màu tím
Dỗi con nắng một mai đông về lịm
Thoảng lắt lay bóng đợi buổi chiều tà

Gió nhủ rằng buổi ấy đã vội xa
Nàng Thu dỗi sao chia xa nhanh thế
Mây ráo hoảnh chẳng nhìn mưa ngấn lệ
Lãng đãng trôi phiêu lãng tận góc trời

Nắng đi về giữa bóng ngả mù khơi
Không đợi nữa mùa xưa hằn dang dở
Mây lùa bấc nàng Thu còn bỡ ngỡ
Chẳng kịp chào lá đổ bóng chiều hoang

Về đi em giọt nắng đã xếp hàng
Bấc rong ruổi mưa phùn giăng khắp phố
Ai tiếc nuối chiều xưa ta từng chộ
Trú hiên nhà mưa đổ khắp chiều loang.

Kiều Trang