GIÓ
Gió lại về con phố nhỏ vắng anh
Gió đùa giỡn se mành vương sợi nhớ
Gió lay nhẹ quyện môi từng hơi thở
Gió ngập hồn bỡ ngỡ chạm sầu tư
Gió lùa mây ngõ vắng đến tận chừ
Gió lay nhẹ đong đưa làn tóc rối
Gió khẽ hỏi anh à đi đâu vội
Gió cười rằng lạc lối giữa phố đông
Gió nhẹ đưa ánh mắt nụ cười hồng
Gió lơ đãng phiêu bồng ngàn dâu bể
Gió lãng mạn hỏi em khi nào thế
Gió cười rằng đã bén rẽ mầm duyên
Gió này ơi có lẽ bến cập thuyền
Gió mong mỏi mắt huyền nên lúng liếng
Gió nũng nịu... hứ .. khi nào anh thưa chuyện
Gió bảo rằng cau trầu quyện nồng mai.
Kiều Trang
-
MƯA
Mưa dập dìu lối cũ chỉ mình anh
Mưa rớt hạt chòng chành bao thương nhớ
Mưa buốt lạnh thấm sâu vào nhịp thở
Mưa thì thào trăn trở giọt ưu tư.
Mưa vẫn rơi không một phút chần chừ
Mưa dai dẳng làm tâm tư bối rối
Mưa như thể cuốn tình kia qua vội
Mưa ngậm ngùi trong đêm tối mùa đông.
Mưa hờn ai để vụn vỡ tim hồng
Mưa ngập lối mênh mông thành sóng bể.
Mưa trút cả bao nổi buồn nhân thế
Mưa trải dòng khóc kể lỡ đò duyên.
Mưa chiều nay bến vắng một bóng thuyền
Mưa ghép lại vẹn nguyên lòng lưu luyến
Mưa buồn tẻ không còn ai trò chuyện
Mưa lạnh lùng tan biến sắc vàng mai.
Rùa Vàng 4/0/2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét