THƠ ĐIÊN
Giữa dòng đời trôi nổi
Có một gã đẽo thơ
Cái mặt cứ khù khờ
Viết vội chữ từ điên
Kể thì gã cũng hiền
Ngập ngừng nhấp cạn ly
Rượu vào cứ tỳ tỳ
Bưng mặt khóc hu hu
Có lúc gã từ từ
Ôm mộng phế rêu phong
Chấm ngang chẳng xuống dòng
Nên câu chữ vội vàng
Mặc Tử xưa bán trăng
Ngày nay gã muốn Hằng
Ấp ủ cưới được nàng
Xây duyên nên chồng vợ
Bưng mặt ôm nức nở
Trăng là của nhân gian
Vỡ mộng gã nói càn
SẼ CƯỚI NÀNG LÀM VỢ.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét