Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2020

GIÓ& MƯA

GIÓ & MƯA

Gió lại về gõ cửa suốt đêm qua
Gió xào xạc vui đùa lay lá rụng
Gió bỡ ngỡ nửa đời chừng ngập úng
Gió giận hờn là nhẽ phải đương nhiên

Gió lùa mây xua hết những lụy phiền
Gió đùa giỡn đảo điên vờn cõi ảo
Gió gục ngã bước chân đêm lảo đảo
Gió chạnh lòng hoang hoải giữa ngày xanh

Mưa lại về .. góc phố chợt vắng tanh
Mưa vội vã chòng chành qua ngõ ấy
Mưa thấm ướt áo ai ngoài kia vậy
Mưa ướt lòng giá buốt phải không anh

Mưa lại rơi giấc mộng chẳng an lành
Mưa vọng mãi bước chân nghe xa vắng
Mưa lặng lẽ khoảng trời đêm im ắng
Mưa nhạt nhoà .. người ới..lối tịch liêu.

Kiều Trang

Thứ Ba, 14 tháng 4, 2020

MÙA XƯA ƠI

MÙA XƯA ƠI

Lùa gom vạt nắng cuối chiều
Hoàng hôn sót lại liêu xiêu ngõ sầu
Ta về gom cuộc bể dâu
Chông chênh sợi nhớ ... bạc đầu ...hỡi ôi

Ta về tóc cỏ rối bời
Ngả nghiêng xô ngã kiếp đời ..bạc đen
Ta về ngọn bấc cơi chèn
Lùa qua ngõ buốt vội lèn chấn song

Nhện giăng tơ mắc lòng vòng
Sợi nào gỡ mối giữa dòng phù vân
Nghiêng qua tục ảo thăng trầm
Người đi kẻ đợi nẻo trần ...lơ ngơ

Ta về xé toạc câu thơ
Gom câu lục bát thẫn thờ suốt canh
Gom câu Đường luật chẳng thành
Gió chướng xuyên mành ngật ngưỡng ..dạ say.

Kiều Trang

Thứ Hai, 13 tháng 4, 2020

PHẬN TƠ TẰM

PHẬN TƠ TẰM

À ơi gió thổi mực nghiên sầu
Phận rối tơ tằm kiếp nợ dâu
Kẻ ngỡ ngào êm dìu phận nẫu
Ai ngờ phủ xám một đời đau
Sáng còn thắm tỏ đôi gò má
Chiều đã bạc phơ nửa mái đầu
Quá vãng ê chề than thở vậy
Còn đây lệ đắng cả đêm rầu.

Kiều Trang
-------
PHẬN TẰM NHẢ TƠ

Ủ kén đường tơ đẫm lệ sầu
Ai người hiểu được kiếp làm dâu
Thân tằm sớm muộn làm chăm chỉ
Phận liễu đêm ngày nhuốm khổ đau
Bởi lẽ thương chồng canh bạc cuối
Vì chưng bỏ vợ mối duyên đầu
Âm thầm rút ruột xe thành chỉ
Để nỗi buồn vương khiến dạ rầu

Minh Hien

Thứ Sáu, 10 tháng 4, 2020

MÀU NẮNG

MÀU NẮNG

Gom tất cả chêm gam màu giọt nắng
Chút phiêu bồng lãng đãng của làn mây
Chút niềm thương sót lại ướt mi gầy
Mà hôm nọ ... nắm tay mình dạo bước

Này gió hỡi ...nếu mai về xin được
Trọn vẹn này ...thắm đượm bớt đơn côi
Ta với mình ... Hiệp cẩn sẽ nhân đôi
Vun hạnh khởi trầu cau chung lời ước

Từ hôm ấy thế nào mà quên được
Trọn vòng tay gói ghém chút duyên tình
Rồi tơ hồng se chỉ một cặp xinh
Nồng êm trải huyền minh lời chúc phúc

Ai cũng bảo đôi mình như mai trúc
Tuổi đá vàng duyên tình tựa như mơ
Mãi về sau ân nghĩa chẳng phai mờ
Bầy con trẻ tựa lời thơ vang vọng.

Kiều Trang

Thứ Ba, 7 tháng 4, 2020

THƠ& NGUYỆT

THƠ &NGUYỆT

Tàn canh ngả bóng gặm cung sầu
Bỡn Nguyệt phơi mình lơi lả thâu
Mộng phả sương mờ đêm cuối hạ
Tình cơi khói nhạt buổi ban đầu
Ngàn chung gạ gẫm ngào êm tửu
Vạn chén mơ màng trỗi khởi câu
Lảo đảo người say hồn chực ngã
Dìu cơn choáng tỏ hỡi thương cầu.

Kiều Trang

Thứ Hai, 6 tháng 4, 2020

SẮC TÌNH

SẮC TÌNH

Thương hoài kỷ niệm võ vàng ta
Lạnh xám vườn loan bỡn gót ngà
Khắc khoải đêm hồng đôi bóng lạ
Êm đềm kiếp hẩm một đời xa
Chiều lam nhạt khói mơ màng phả
Buổi tím mờ sương quạnh quẽ sà
Trắng bởi duyên hờn tim rệu rã
Cam lòng chịu cảnh bẽ bàng qua

Cam lòng chịu cảnh bẽ bàng qua
Sẫm ướt chiều nay thấp thỏm sà
Cứ ngỡ xanh chồi đơm ngọt phả
Nên là đỏ mắt quãng đường xa
Bình thơ ngắm cảnh đêm bàng bạc
Cạn chén nhìn trăng tuổi ngọc ngà
Lục những trầm ngâm ghìm tủi dạ
Thương hoài kỷ niệm võ vàng ta.

Kiều Trang

Thứ Bảy, 4 tháng 4, 2020

LÀ HÌNH NHƯ

LÀ H
ÌNH NHƯ

Hình như là ...vội vã gió lùa qua
Lá hờ hững xa cành về gốc cội
Dẫu là thật nào tin ...rằng bảo dối
Phủ một màu vàng ối ... Mắt đờ ngây

Là hình như gió thoảng vội bao ngày
Nào tin nổi chiều nay mây đùa cợt
Kéo giông bão mây đen về bất chợt
Mưa giăng mành ướt lối lạnh rêu phong

Sỏi đá ơi có chớm lạnh ướt lòng ?
Vô tri giác biết sầu thương không hử
Có gục ngã đảo điên vần thế sự
Hay giản đơn ...chỉ là vật vô hình

Có lẽ nào ...

Kiều Trang

Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2020

CÓ LẼ NÀ

CÓ LẼ NÀO

Hình như là cơn gió vội thoảng qua
Đưa hoa bưởi la đà hương ngào ngạt
Đây ngõ hẹn hiên nhà ai ngan ngát
Với tay dìu man mác hỏi về đâu

Có lẽ ư...ngày kia lá rụng sầu
Cuối con phố xác phơi đầy cội
Xin trả lại sợi tơ hồng xe rối
Tự bao ngày chới với lạc miền tương

Có lẽ nào ta lại hoá người dưng
Chưa quen biết như chưa từng đối ẩm
Chưa gặp gỡ như chưa từng nồng thắm
Rồi một ngày ...một ngày ..một ngày xa

Có lẽ nào... như cơn gió thoảng qua
Mà vội vã ..chia xa ...quên ngõ hẹn
Rồi im lặng dường như đò lỡ bến
Để một ngày ta chợt hoá người dưng.

Kiều Trang