ĐÃ DẶN
Đã dặn quên rồi chẳng nhớ ai
Ngày xưa đối ẩm suốt đêm dài
Tàn canh thổn thức giật mình lại
Thỏ thẻ ta cùng giấc mộng trai
Đã dặn lâu rồi chẳng nhớ ai
Ngày xưa khắp ngõ ướm hoa cài
Mùa yêu ngọn tóc dạt dào ấy
Hiệp cẩn sum vầy kết mộng lai
Chắc đã quên rồi chẳng nhớ ai
Ngày xưa ước tính chuyện lâu dài
Mùa yêu dậy khởi hương nồng ái
Rượu ngọt cơi trầu sát cánh vai
Đã dặn anh nè đã dặn ai
Cùng se kết chỉ mộng chân hài
Khu vườn cấm địa thơm ngào trái
Nới giọt cơi dòng hạnh khởi : Khai.
Kiều Trang
Thứ Bảy, 29 tháng 2, 2020
Thứ Tư, 26 tháng 2, 2020
BỤI TRẦN
BỤI TRẦN
Bẽ bàng phù phiếm mành sương
Nợ trần chất nẻo dặm đường phù sinh
Quê nhà thâm nặng nghĩa tình
Thoáng lạnh rùng mình trăn trở giữa thâu
Lửng vơi đong cạn chữ sầu
Gió chướng cây rầu lá rũ phong ba
Khói lam quẩn quyện chái nhà
Ngõ đời vô định xót xa buổi khờ
Khôn khôn dại dại ngờ ngờ
Quên quên nhớ nhớ chờ chờ ...hẳn quên
Vội khi mưa lạnh bên thềm
Màn đêm giá buốt bồi thêm gió ngàn
Hai đời ngược lối rẽ ngang
Vụt qua lỡ làng ngờ nghệch...dấu chân
Đời ai cũng sẽ một lần
Từ giã nẻo trần vô định...hỡi ôi.
Kiều Trang
Bẽ bàng phù phiếm mành sương
Nợ trần chất nẻo dặm đường phù sinh
Quê nhà thâm nặng nghĩa tình
Thoáng lạnh rùng mình trăn trở giữa thâu
Lửng vơi đong cạn chữ sầu
Gió chướng cây rầu lá rũ phong ba
Khói lam quẩn quyện chái nhà
Ngõ đời vô định xót xa buổi khờ
Khôn khôn dại dại ngờ ngờ
Quên quên nhớ nhớ chờ chờ ...hẳn quên
Vội khi mưa lạnh bên thềm
Màn đêm giá buốt bồi thêm gió ngàn
Hai đời ngược lối rẽ ngang
Vụt qua lỡ làng ngờ nghệch...dấu chân
Đời ai cũng sẽ một lần
Từ giã nẻo trần vô định...hỡi ôi.
Kiều Trang
Thứ Năm, 20 tháng 2, 2020
RỒI MỘT NGÀY
RỒI MỘT NGÀY
Tình kia thảo ngọt nhé sau này
Mặc gió đông tràn nắm chặt tay
Phủ đượm vườn hoa ân nóng dãy
Ngời in trúc uyển nghĩa thơm bày
Từng đêm quyện mãi nồng men dậy
Giữa buổi ôm hoài khát mộng say
Hạnh phúc len về xuân ấm chảy
Nề chi quản ngại nhé bao ngày.
Kiều Trang
---------
KHÚC CA LẠC LÕNG
Kỷ niệm hoài vương ở dạ này
Khi nguồn ái cảm lịm vòng tay
Tình ơi đã mất dù chăm giữ
Nghĩa hỡi còn đâu để tỏ bày
Khắc khoải bao lần tim quặn nhớ
Ê chề những lúc rượu buồn say
Thời gian cứ mãi về vô định
Lặng lẽ chìm sâu giữa tháng ngày
HANSY
Tình kia thảo ngọt nhé sau này
Mặc gió đông tràn nắm chặt tay
Phủ đượm vườn hoa ân nóng dãy
Ngời in trúc uyển nghĩa thơm bày
Từng đêm quyện mãi nồng men dậy
Giữa buổi ôm hoài khát mộng say
Hạnh phúc len về xuân ấm chảy
Nề chi quản ngại nhé bao ngày.
Kiều Trang
---------
KHÚC CA LẠC LÕNG
Kỷ niệm hoài vương ở dạ này
Khi nguồn ái cảm lịm vòng tay
Tình ơi đã mất dù chăm giữ
Nghĩa hỡi còn đâu để tỏ bày
Khắc khoải bao lần tim quặn nhớ
Ê chề những lúc rượu buồn say
Thời gian cứ mãi về vô định
Lặng lẽ chìm sâu giữa tháng ngày
HANSY
Thứ Tư, 19 tháng 2, 2020
SAY
SAY
Chuyển canh gió chướng đêm luồn
Sương mờ phủ giọt mái tôn nhập nhoàng
Ghềnh xa thác đổ đa đoan
Chừng vơi nửa độ bẽ bàng sầu cơi
Mình ta bày cuộc rượu ngồi
Cạn say hoang hoải chén đời thế thôi
Nửa say nửa tỉnh bồi hồi
Lùa mây trói Nguyệt ghẹo mời Thiên Lôi
Choàng vai Tả Hữu nhấp mồi
Bình thi nửa gánh ...gió bồi... nhậu đi
Đêm nay dốc chén tỳ tỳ
Lừng khừng uống cạn lưu ly đoạ đày
Bóng. Mình với ả Nguyệt say
Là ba đứa đấy... chớ rày ..chi tôi
Kìa... ơ...bọn chúng say rồi
Gác chân bá cổ cố trôi .... sự trần.
Kiều Trang
Chuyển canh gió chướng đêm luồn
Sương mờ phủ giọt mái tôn nhập nhoàng
Ghềnh xa thác đổ đa đoan
Chừng vơi nửa độ bẽ bàng sầu cơi
Mình ta bày cuộc rượu ngồi
Cạn say hoang hoải chén đời thế thôi
Nửa say nửa tỉnh bồi hồi
Lùa mây trói Nguyệt ghẹo mời Thiên Lôi
Choàng vai Tả Hữu nhấp mồi
Bình thi nửa gánh ...gió bồi... nhậu đi
Đêm nay dốc chén tỳ tỳ
Lừng khừng uống cạn lưu ly đoạ đày
Bóng. Mình với ả Nguyệt say
Là ba đứa đấy... chớ rày ..chi tôi
Kìa... ơ...bọn chúng say rồi
Gác chân bá cổ cố trôi .... sự trần.
Kiều Trang
Chủ Nhật, 16 tháng 2, 2020
MÙA XUÂN ĐÂU
MÙA XUÂN ĐÂU
Em đi về Hà Nội có còn xuân ?
Ai lơ đãng trong ngần đôi mắt ấy
Từ cái lúc màn đêm gầy gió dậy
Gọi mưa về lác đác buốt bàn tay
Người ấy ơi mai cúc trổ đây này
Mà gió chướng ngõ lầy vùi mưa đá
Cớ sao vậy hay đất hờn nghiêng ngả
Chẳng phân bua vô định lúc giao thừa
Hỏi anh nè nơi ấy có còn mưa
Mùa gió chướng đã bình an chưa nhỉ
Hay nông nổi đêm về còn ngẫm nghĩ
Ngỡ chạnh lòng mặc thế sự đảo điên
Em đi về nơi ấy có bình yên ?
Gắng vứt bỏ bao muộn phiền em nhé
Vui lên nhé nhoẻn cười vang hát khẽ
Bởi ngõ đời vô định đấy biết không
Em về đi nơi ấy giọt nắng hồng
Rồi nhắn gió gọi mây hồng phiêu lãng
Đêm Hà Nội hai đứa chừng quên bẵng
Tiết giao mùa gió thoảng lất phất mưa
Em đã về trời đất ..hỏi xuân chưa ?
Ngọn bấc thổi ngập tràn ba mươi tết
Cả con phố dập bầm run sợ sệt
Rét căm căm ... trăn trở bỗng giật mình.
Kiều Trang
Em đi về Hà Nội có còn xuân ?
Ai lơ đãng trong ngần đôi mắt ấy
Từ cái lúc màn đêm gầy gió dậy
Gọi mưa về lác đác buốt bàn tay
Người ấy ơi mai cúc trổ đây này
Mà gió chướng ngõ lầy vùi mưa đá
Cớ sao vậy hay đất hờn nghiêng ngả
Chẳng phân bua vô định lúc giao thừa
Hỏi anh nè nơi ấy có còn mưa
Mùa gió chướng đã bình an chưa nhỉ
Hay nông nổi đêm về còn ngẫm nghĩ
Ngỡ chạnh lòng mặc thế sự đảo điên
Em đi về nơi ấy có bình yên ?
Gắng vứt bỏ bao muộn phiền em nhé
Vui lên nhé nhoẻn cười vang hát khẽ
Bởi ngõ đời vô định đấy biết không
Em về đi nơi ấy giọt nắng hồng
Rồi nhắn gió gọi mây hồng phiêu lãng
Đêm Hà Nội hai đứa chừng quên bẵng
Tiết giao mùa gió thoảng lất phất mưa
Em đã về trời đất ..hỏi xuân chưa ?
Ngọn bấc thổi ngập tràn ba mươi tết
Cả con phố dập bầm run sợ sệt
Rét căm căm ... trăn trở bỗng giật mình.
Kiều Trang
Thứ Bảy, 8 tháng 2, 2020
NÕN NÀ XUÂN
NÕN NÀ XUÂN
Biếc nụ hoa hồng toả ngõ xuân
Kìa con bướm lượn sẽ bay gần
Trên cành kết nhụy hoà âm cảm
Dưới rễ trao mầm phả nhịp ân
Cảnh mộng lưng trời soi nhánh liễu
Tình thơ giữa biển rọi trăng ngần
Ngoài xa mõ thỉnh rung từng bận
Vọng mãi liên hồi bởi tiếng ngân
Vọng mãi liên hồi bởi tiếng ngân
Nàng thơ buổi ấy lộ vai ngần
Thầm hôn dáng ngọc mơ tình ái
Khẽ chạm thân ngà dệt nghĩa ân
Sóng gợi tim này ngây ngất tuổi
Hồn say ngõ ấy khát khao gần
Len mành trúc đọng nhoà âm trỗi
Biếc nụ hoa hồng toả ngõ xuân.
Kiều Trang
Biếc nụ hoa hồng toả ngõ xuân
Kìa con bướm lượn sẽ bay gần
Trên cành kết nhụy hoà âm cảm
Dưới rễ trao mầm phả nhịp ân
Cảnh mộng lưng trời soi nhánh liễu
Tình thơ giữa biển rọi trăng ngần
Ngoài xa mõ thỉnh rung từng bận
Vọng mãi liên hồi bởi tiếng ngân
Vọng mãi liên hồi bởi tiếng ngân
Nàng thơ buổi ấy lộ vai ngần
Thầm hôn dáng ngọc mơ tình ái
Khẽ chạm thân ngà dệt nghĩa ân
Sóng gợi tim này ngây ngất tuổi
Hồn say ngõ ấy khát khao gần
Len mành trúc đọng nhoà âm trỗi
Biếc nụ hoa hồng toả ngõ xuân.
Kiều Trang
Thứ Sáu, 7 tháng 2, 2020
DÒNG TRÔI
DÒNG TRÔI
Buổi ấy tàn vương ngấn lệ tròng
Kia mành gió phủ rít ngoài song
Người xưa ước hẹn tình ran nóng
Kẻ cũ chờ thương chuyện ấm nồng
Mấy thuở bên hè lưu luyến ngóng
Bao ngày cuối ngõ dạt dào mong
Hoàng hôn chữ nhớ còn bay bổng
Dặn mãi đừng phai nhé bạn lòng.
Kiều Trang
--------
ĐÊM GÓA PHỤ.
Thơ : Muối.
Rằng xưa góa phụ phải đeo tròng
Miệng khẽ ngân lời hát nửa song
Lại cảnh thân khờ nung chí rỗng
Và hương sắc mạt phủi cơn nồng
Cay sè ngấn lệ hồn trông võng
Lạnh ngắt đêm trường nhãn nhủ mong
Kẻ lãng miền xa nào dám mộng
Tàn canh chợt nghĩ xót đau lòng.
Buổi ấy tàn vương ngấn lệ tròng
Kia mành gió phủ rít ngoài song
Người xưa ước hẹn tình ran nóng
Kẻ cũ chờ thương chuyện ấm nồng
Mấy thuở bên hè lưu luyến ngóng
Bao ngày cuối ngõ dạt dào mong
Hoàng hôn chữ nhớ còn bay bổng
Dặn mãi đừng phai nhé bạn lòng.
Kiều Trang
--------
ĐÊM GÓA PHỤ.
Thơ : Muối.
Rằng xưa góa phụ phải đeo tròng
Miệng khẽ ngân lời hát nửa song
Lại cảnh thân khờ nung chí rỗng
Và hương sắc mạt phủi cơn nồng
Cay sè ngấn lệ hồn trông võng
Lạnh ngắt đêm trường nhãn nhủ mong
Kẻ lãng miền xa nào dám mộng
Tàn canh chợt nghĩ xót đau lòng.
Thứ Năm, 6 tháng 2, 2020
BÊN DÒNG THƠ SAY
BÊN DÒNG THƠ SAY
Trầm luân qua buổi gió luồn
Ngoài xa mành xiếu mưa tuôn dặm trần
Ngỡ ngàng níu chậm bước chân
Mùa phai lá đổ ... một lần hợp tan
Rưng rưng giọt nước bung tràn
Chênh chao mấy độ bàng hoàng...cố tri
Dầm cay tóc cỏ xuân thì
Điểm màu muối mặn ...phân kỳ lấm lem
Run run cắn chặt môi mềm
Sầu đâu trút lá cảnh chêm Nguyệt gầy
Thu tàn đông vội lắt lay
Lầu hoang cỏ dại phủ dày ...hỡi ôi
Nẻo trần lữ thứ phai phôi
Bẽ bàng xiên xỏ phận côi cợt đùa
Hững hờ xuồng sã phân bua
Nghẹn ngào lưu luyến ...chiều mưa bóng lầy.
Kiều Trang
Trầm luân qua buổi gió luồn
Ngoài xa mành xiếu mưa tuôn dặm trần
Ngỡ ngàng níu chậm bước chân
Mùa phai lá đổ ... một lần hợp tan
Rưng rưng giọt nước bung tràn
Chênh chao mấy độ bàng hoàng...cố tri
Dầm cay tóc cỏ xuân thì
Điểm màu muối mặn ...phân kỳ lấm lem
Run run cắn chặt môi mềm
Sầu đâu trút lá cảnh chêm Nguyệt gầy
Thu tàn đông vội lắt lay
Lầu hoang cỏ dại phủ dày ...hỡi ôi
Nẻo trần lữ thứ phai phôi
Bẽ bàng xiên xỏ phận côi cợt đùa
Hững hờ xuồng sã phân bua
Nghẹn ngào lưu luyến ...chiều mưa bóng lầy.
Kiều Trang
Thứ Tư, 5 tháng 2, 2020
TỰ TÌNH ĐÊM XUÂN
TỰ TÌNH ĐÊM XUÂN
Nhớ buổi xuân ngời thổn thức ai
Cùng em kết nghĩa ắt thêm dài
Người ơi chữ hẹn êm nồng trải
Ấy hỡi câu thề chẳng nhạt phai
Điểm nụ anh dìu tay chọn hái
Chào hoa bé đợi tóc đơm cài
Ngày kia pháo nổ đì đùng mãi
Dạm ngõ cơi trầu ước nhé mai.
Níu giọt sương nhoà bởi nắng mai
Mà loang phủ đượm khắp tim cài
Từng canh má tựa trời đông tái
Mấy chặng môi kề biển gió phai
Ngõ uyển gừng cay dào dạt thắm
Vườn loan muối mặn thảo thơm dài
Mưa dầm buốt lạnh mai về phải
Khởi hạnh cơn nguồn gửi đến ai.
Kiều Trang
-------
KÝ ỨC XUÂN TÌNH
Xuân lòng quấn quyện với tình ai
Cái thuở vờn duyên vạt áo dài
Dáng đẹp như là hoa thượng uyển
Môi hồng tựa thể cánh đào phai
Làm tim khởi dệt loang chiều ước
Khiến dạ trào dâng lộng nắng cài
Rộn rã câu thề trăng gió nựng
Yêu kiều diễm lệ đóa hoàng mai
Đôi mình quấn quyện giữa rừng mai
Bữa đó còn thêm bóng nguyệt cài
Lả cõi tiên bồng thơm ngát đượm
Nên vùng kỷ niệm khó mờ phai
Làm say cảnh đắm trời mây rạng
Để dệt mùa thương hạnh phúc dài
Tết lại Xuân về thoang thoảng nhớ
Câu tình gởi mộng đến lòng ai
HANSY
-------
CÓ CÒN XUÂN
Kỷ niệm êm đềm vẫn nhớ ai
Ùa theo quá vãng lệ lăn dài
Tình như đốm lửa mau tàn lụi
Nghĩa tựa non ngàn khó thể phai
Nếu chẳng còn thương nhành liễu dập
Thì xin hãy nhặt cánh hoa cài
Xuân về cửa ngõ nhiều hi vọng
Khẽ nở bên thềm một đoá mai
Vẫn đợi mong người buổi sớm mai
Dìu hương cỏ ngọt đến bên cài
Ngàn năm vĩnh kết càng thêm đượm
Vạn thuở chung tình chớ rẽ phai
Cõi mộng mơ màng bao tiếng ảo
Trần gian thử thách những đêm dài
Tim hồng gửi trọn về phương ấy
Trở lại nơi này nghĩ đến ai
Minh Hien
Nhớ buổi xuân ngời thổn thức ai
Cùng em kết nghĩa ắt thêm dài
Người ơi chữ hẹn êm nồng trải
Ấy hỡi câu thề chẳng nhạt phai
Điểm nụ anh dìu tay chọn hái
Chào hoa bé đợi tóc đơm cài
Ngày kia pháo nổ đì đùng mãi
Dạm ngõ cơi trầu ước nhé mai.
Níu giọt sương nhoà bởi nắng mai
Mà loang phủ đượm khắp tim cài
Từng canh má tựa trời đông tái
Mấy chặng môi kề biển gió phai
Ngõ uyển gừng cay dào dạt thắm
Vườn loan muối mặn thảo thơm dài
Mưa dầm buốt lạnh mai về phải
Khởi hạnh cơn nguồn gửi đến ai.
Kiều Trang
-------
KÝ ỨC XUÂN TÌNH
Xuân lòng quấn quyện với tình ai
Cái thuở vờn duyên vạt áo dài
Dáng đẹp như là hoa thượng uyển
Môi hồng tựa thể cánh đào phai
Làm tim khởi dệt loang chiều ước
Khiến dạ trào dâng lộng nắng cài
Rộn rã câu thề trăng gió nựng
Yêu kiều diễm lệ đóa hoàng mai
Đôi mình quấn quyện giữa rừng mai
Bữa đó còn thêm bóng nguyệt cài
Lả cõi tiên bồng thơm ngát đượm
Nên vùng kỷ niệm khó mờ phai
Làm say cảnh đắm trời mây rạng
Để dệt mùa thương hạnh phúc dài
Tết lại Xuân về thoang thoảng nhớ
Câu tình gởi mộng đến lòng ai
HANSY
-------
CÓ CÒN XUÂN
Kỷ niệm êm đềm vẫn nhớ ai
Ùa theo quá vãng lệ lăn dài
Tình như đốm lửa mau tàn lụi
Nghĩa tựa non ngàn khó thể phai
Nếu chẳng còn thương nhành liễu dập
Thì xin hãy nhặt cánh hoa cài
Xuân về cửa ngõ nhiều hi vọng
Khẽ nở bên thềm một đoá mai
Vẫn đợi mong người buổi sớm mai
Dìu hương cỏ ngọt đến bên cài
Ngàn năm vĩnh kết càng thêm đượm
Vạn thuở chung tình chớ rẽ phai
Cõi mộng mơ màng bao tiếng ảo
Trần gian thử thách những đêm dài
Tim hồng gửi trọn về phương ấy
Trở lại nơi này nghĩ đến ai
Minh Hien
Thứ Ba, 4 tháng 2, 2020
HƯ VÔ
HƯ VÔ
Gom tất thảy vào mây
Bên này ôm nỗi nhớ
Cho hỏi này cơn gió
Gói trọn hết trầm tư
Đừng nghĩ cuộc tình hư
Bằng niềm tin chân thật
Đầy ảo lùi đánh bật
Tim giữ vững chớ nghiên
Hãy tìm về cõi thiêng
Ngày sau mình đầm ấm
Giữa mùa đông rét đậm
Dĩ vàng chìm hư vô
Nẻo đời ngã đẩy xô
Giữa vô thường bất biến
Đầy vơi trang kỷ niệm
Với cuộc tình trăm năm
Người xưa trở về thăm
Mùa đông chừng hết lạnh
Gối đơn giờ hết quạnh
Vần xoay sẽ về mô.
Kiều Trang
Gom tất thảy vào mây
Bên này ôm nỗi nhớ
Cho hỏi này cơn gió
Gói trọn hết trầm tư
Đừng nghĩ cuộc tình hư
Bằng niềm tin chân thật
Đầy ảo lùi đánh bật
Tim giữ vững chớ nghiên
Hãy tìm về cõi thiêng
Ngày sau mình đầm ấm
Giữa mùa đông rét đậm
Dĩ vàng chìm hư vô
Nẻo đời ngã đẩy xô
Giữa vô thường bất biến
Đầy vơi trang kỷ niệm
Với cuộc tình trăm năm
Người xưa trở về thăm
Mùa đông chừng hết lạnh
Gối đơn giờ hết quạnh
Vần xoay sẽ về mô.
Kiều Trang
Thứ Hai, 3 tháng 2, 2020
VỀ KHÔNG ANH
VỀ KHÔNG ANH
Anh có về quê Ngoại với em không
Thăm đất Mẹ dòng sông Hồng ngày ấy
Tuổi thơ ấu một thời như sống dậy
Bỗng ùa về... ngỡ tưởng mới chiều qua
Anh có về đất Nam Định quê cha
Ngày hai buổi ngày xưa Người đến lớp
Gõ đầu trẻ mái tranh nghèo rạ lợp
Vẳng đâu đây ...vang vọng tiếng giảng bài
Đưa anh về phiến lá đọng sương mai
Thăm đồng lúa rập rờn cò bay lả
Thăm giếng nước mái đình xưa bạc ngả
Hẳn bao mùa cách trở kiếp tha phương
Về không anh đào mai rộ khắp đường
Mùa xuân đến ngát hương đồng cỏ nội
Và mình hẹn ngày kia tàu về tới...
Quê hương em...diệu vợi ...giản đơn mà.
Kiều Trang
Anh có về quê Ngoại với em không
Thăm đất Mẹ dòng sông Hồng ngày ấy
Tuổi thơ ấu một thời như sống dậy
Bỗng ùa về... ngỡ tưởng mới chiều qua
Anh có về đất Nam Định quê cha
Ngày hai buổi ngày xưa Người đến lớp
Gõ đầu trẻ mái tranh nghèo rạ lợp
Vẳng đâu đây ...vang vọng tiếng giảng bài
Đưa anh về phiến lá đọng sương mai
Thăm đồng lúa rập rờn cò bay lả
Thăm giếng nước mái đình xưa bạc ngả
Hẳn bao mùa cách trở kiếp tha phương
Về không anh đào mai rộ khắp đường
Mùa xuân đến ngát hương đồng cỏ nội
Và mình hẹn ngày kia tàu về tới...
Quê hương em...diệu vợi ...giản đơn mà.
Kiều Trang
CẠN ĐÊM XUÂN
CẠN ĐÊM XUÂN
Trầm luân
xé mảng canh dài
Thoảng đưa gió cuộn
vén cài mành thưa
Sầu loang
chết lặng như vừa
Cuốn mây lùa gió
gọi mưa kéo trời
Màn sương
vội vã buông lời
Tửu bầu chuốc cạn
chơi vơi ngõ lầy
Nẻo trần
chếnh choáng ngợp say
Dư hoang thổn thức
những ngày hợp tan
Ngập ngừng
cạn chén đêm tàn
Niềm vui ráo hoảnh
vội vàng cách ngăn.
Kiều Trang
Trầm luân
xé mảng canh dài
Thoảng đưa gió cuộn
vén cài mành thưa
Sầu loang
chết lặng như vừa
Cuốn mây lùa gió
gọi mưa kéo trời
Màn sương
vội vã buông lời
Tửu bầu chuốc cạn
chơi vơi ngõ lầy
Nẻo trần
chếnh choáng ngợp say
Dư hoang thổn thức
những ngày hợp tan
Ngập ngừng
cạn chén đêm tàn
Niềm vui ráo hoảnh
vội vàng cách ngăn.
Kiều Trang
Chủ Nhật, 2 tháng 2, 2020
GIÓ XUÂN
GIÓ XUÂN
Nghe hơi thở mùa xuân
Thì thầm gieo khúc hát
Thoảng gió đưa ngào ngạt
Hoa Nhài trắng nhành bông
Nàng xuân khoe áo hồng
Gọi nắng toả ngát hương
Xuyến xao má ai hường
Ngập ngừng nào dám tỏ
Nàng xuân vờn ngọn gió
Đầu ngõ đợi chờ ai
Thời gian cứ miệt mài
Không chờ ai đấy nhé
Nàng xuân mời chim én
Cõng nắng giục mùa sang
Điểm khoe cúc đơm vàng
Xuyến chi dường e ấp
Ngoài kia phố tấp nập
Áo dài..áo dài ơi
Thướt tha duyên dáng ngời
Dạ luyến lưu.. người ạ !!!
Kiều Trang
Nghe hơi thở mùa xuân
Thì thầm gieo khúc hát
Thoảng gió đưa ngào ngạt
Hoa Nhài trắng nhành bông
Nàng xuân khoe áo hồng
Gọi nắng toả ngát hương
Xuyến xao má ai hường
Ngập ngừng nào dám tỏ
Nàng xuân vờn ngọn gió
Đầu ngõ đợi chờ ai
Thời gian cứ miệt mài
Không chờ ai đấy nhé
Nàng xuân mời chim én
Cõng nắng giục mùa sang
Điểm khoe cúc đơm vàng
Xuyến chi dường e ấp
Ngoài kia phố tấp nập
Áo dài..áo dài ơi
Thướt tha duyên dáng ngời
Dạ luyến lưu.. người ạ !!!
Kiều Trang
Thứ Bảy, 1 tháng 2, 2020
GIẤC MƠ HOANG
GIẤC MƠ HOANG
Nữa đi em góc phố đã lên đèn
Chìm thân xác tội đồ đêm đồng loã
Trào cảm xúc tột cùng đi khắp ngả
Cứ đong đầy cuồng nhiệt phút toả lan
Yêu nữa em mai khắc dạ một lần
Rồi nhớ lắm dư tàn kia mới lạ
Từ lúc ấy mình trao nhau tất cả
Yêu đến khi thân xác hẳn nhũn mềm
Hứa với lòng sẽ dâng hết cho em
Cả thân xác mà... người đời bảo cũ
Này không sợ ôm hình hài ấp ủ
Cũ đâu nào ... mới lạ phải không anh
Khóc mà chi rồi mai cũng phải đành
Khi trời sáng đưa ta về thực tại
Từ hôm ấy rời xa .. xa mãi mãi
Hết đêm này mình lại tiễn biệt thôi
Về thôi em bình minh đã lên rồi
Đêm hoang dại mảng dư sầu hai đứa
Anh - Em một đêm bừng ánh lửa
Phút bùi ngùi chếnh choáng ... nửa hồn say...
Kiều Trang
Nữa đi em góc phố đã lên đèn
Chìm thân xác tội đồ đêm đồng loã
Trào cảm xúc tột cùng đi khắp ngả
Cứ đong đầy cuồng nhiệt phút toả lan
Yêu nữa em mai khắc dạ một lần
Rồi nhớ lắm dư tàn kia mới lạ
Từ lúc ấy mình trao nhau tất cả
Yêu đến khi thân xác hẳn nhũn mềm
Hứa với lòng sẽ dâng hết cho em
Cả thân xác mà... người đời bảo cũ
Này không sợ ôm hình hài ấp ủ
Cũ đâu nào ... mới lạ phải không anh
Khóc mà chi rồi mai cũng phải đành
Khi trời sáng đưa ta về thực tại
Từ hôm ấy rời xa .. xa mãi mãi
Hết đêm này mình lại tiễn biệt thôi
Về thôi em bình minh đã lên rồi
Đêm hoang dại mảng dư sầu hai đứa
Anh - Em một đêm bừng ánh lửa
Phút bùi ngùi chếnh choáng ... nửa hồn say...
Kiều Trang
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)