ĐÊM HOANG VẮNG
Anh đi rồi phố vắng chạnh lòng hơn
Căn gác lạnh gối đêm hờn không ngủ
Anh có biết vườn yêu không kết nụ
Sẽ hoang tàn buồng tim rũ dạ côi
Anh bước đi nơi ấy kẻ đắp bồi
Xây hạnh phúc sánh đôi tình duyên lứa
Đã quên hẳn những gì mình đã hứa
Hỏi nợ duyên .. đâu nữa gãy nhịp cầu
Dấu yêu à từ nay lạc mất nhau
Tim khắc khoải ố màu loang máu đỏ
Từng mũi nhọn vết đâm rơi giọt nhỏ
Xuống bến đời em gục ngã đêm nay
Anh bước đi mang cả bóng trăng gầy
Đêm hoang hoải gió xoay chiều đổi hướng
Nhấn chìm ngập dỗi hờn trong tâm tưởng
Anh đi rồi có vướng bận gì chăng ?
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét