RU MỘNG NGÀY XANH
Anh lại về tay xiết chặt bàn tay
Trao nồng ấm sau bao ngày xa cách
Trao hơi thở nhựa sống từng khúc mạch
Phút yêu thương chẳng hờn trách nữa đâu
Trút bỏ thôi ngày qua những hận sầu
Anh phải dỗ dòng châu hoen mắt ngọc
Những ngày cũ tủi mình em lặng khóc
Kiếp bọt bèo mái tóc vội chuyển nhanh
Anh về đây mình kết sợi tơ mành
Sương dát bạc màu xanh tia hy vọng
Đã thôi thúc con tim bừng cháy bỏng
Khát khao đời sáng óng những mầm tia
Nhớ nha anh trọn kiếp đừng xa lìa
Lần dang dở cách chia từ năm ấy
Mình sẽ đến bù đắp cho nhau vậy
Tràn tình nồng hạnh phúc thấy không anh.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét