Thứ Bảy, 8 tháng 9, 2018

THU VỀ ĐỢI AI



THU VỀ ĐỢI AI.

Gom tất cả
sợi nhớ.
Bơ vơ nắng đi hoang.
Ơ thu về điểm thắm.
Phảng phất quyện làn hương.

Thu về tan xác lá.
Chiều nay đá bơ vơ
Trên nụ cây còn nuối.
Như đọng lại bờ môi.

Lối hẹn giờ xa quá.
Thu ấy phảng chiều mưa.
Chẳng còn xanh trong biếc.
Bàn tay thiếu bàn tay.

Đông giục gió heo may.
Đợi em hoài im lặng.
Sụt sùi òa nước mắt.
Vỡ mộng lỗi phủ hòa.

Em về mưa tầm tả.
Một mình...một mình em

Kiều Trang..

-+++++++

Mùa thu đã về,!...vũ trụ đất trời như hòa chìm trong sắc vàng hanh của màu cây úa lá.
Trong làn gió thoảng cũng dường như có phảng phất  mùi hương của người mình thương hòa chan nhẹ tỏa.

Em nhớ anh...chờ đợi anh !... tợ nắng nhớ và chờ đợi mây chiều đang phiêu  du trên bầu trời vô định.Bởi anh đi là mang theo tất cả kỉ niệm vui ,buồn của em rôi Anh gom hết những sợi tơ vương của mây trời để em kiếp nắng vàng bơ vơ, trong hoang  hoãi khi mỗi lúc chiều tà ngã bóng.

Gom tất cả sợi nhớ.
Bơ vơ nắng đi hoang.
Ơ thu về điểm thắm.
Phảng phất quyện làn hương.

Mùa thu cây cành trơ lá trụi...xác lá phơi đầy mặt đất,  thân cây  đứng lặng thảm sầu.biệt ly vì xa cách, xao xuyến bởi chờ đơi, nhung nhớ không nguôi.Cảnh xinh tươi, êm đềm hạnh phúc đẫ thay đổi dạng hình, sắc thắm.

Ghế đá bơ vơ  ...
thiếu  ...
     kẻ ngồi.
Trên cành nụ nuối lá
Giọt buồn đọng bờ môi.

Sự thay đổi bốn mùa phải chăng cũng làm thay đổi trong tâm hồn người không ít.?

Tác giả Kiều Trang nói:

Thu về tan xác lá.
Chiều nay đá bơ vơ.
Trên nụ cây còn nuối.
Như đọng lại bờ môi.

Một chiều thu đẫ xa... Thu ấy gió mưa lất phất. Nhưng thật ấm nồng vì ta bên nhau tay trong tay.Nay mùa thu ĐỢI CHỜ phủ ngập bóng hoàng hôn trong mắt . khiến cho đôi măt đổi màu không còn màu xanh trong  biếc.bởi những giọt lệ hoen sầu ..Bàn tay đã buông ra đến giờ không còn giữ chặt  Em đâng CHỜ ĐỢI  nắm lại một bàn tay .

Lối hẹn giờ xa quá.
Thu ấy phảng chiều mưa.
Chẳng còn xanh trong biếc.
Bàn tay thiếu bàn tay.

Em yêu lối xưa nên quay về chốn cũ, bẵng bóng người thương .Trước cảnh đìu hiu quạnh quẽ ,em cảm xót bơ buốt lạnh trước ngọn gió đông về từng cơn ào ạt thổi.Cảnh đấy người đâu.Mộng chưa tàn  nhưng hoài mong tủi phận,  em ôm mặt khóc sụt sùi  trong buổi chiều mưa tầm tả..

Em một mình..một mình em CHỜ ĐỢI anh như thế nầy .!...

Đông giục gió heo may.
Đợi anh hoài im lặng.
Sụt sùi hòa nước mắt.
Vỡ mộng lối phủ hòa.

Em về mưa tầm tã

Một mình....một mình em.

Kiều Trang ơi...một tấm chân tình ôm trọn khối đau thương trong cuộc đời cô lẻ..Em khóc trong mưa gió rã rời khi CHỜ ĐỢI THU sang.gần như là tuyệt vọng.

Bài ngủ ngôn tuyệt hay ...xúc cảm lòng người đọc. Anh chân tình chia sẻ và cảm thông em vô hạn.

Thành phố Trà Vinh 12/6/2018.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét