ĐÊM TRỞ GIÓ
Bến hoang tàn phố cũ lại không anh
Căn gác lạnh vầng trăng tàn gối trở
Bài thơ cũ ai viết còn dang dở
Cứ đợi chờ ... thương nhớ mãi đợi ai
Anh đi rồi thương nhớ có nhạt phai ?
Có trăn trở khi sợi tơ chùng rối
Đây kỷ niệm lẽ nào trôi mất vội
Cố níu về quá vãng tội tình chi
Dấu yêu à đừng ngoảnh mặt vội đi
Bấc đã giục đèn vàng lùa hiu hắt
Một bóng đợi lăn dài trên nét mặt
Mặn chát hồn nhặt nhạnh khối tình vương
Anh đi rồi dỗ dạ bớt sầu ương
Còn chi nữa cuối đường đây lối cũ
Vẫn ngõ hẹn bây chừ rêu phong phủ
Vẫn in hình buổi nọ môi chạm hôn
Đã xa rồi ....
ngõ lạnh cách vô hồn
Gom kỷ niệm
hoá tro tàn dĩ vãng
Xoá ngày cũ
nhạt nhoà theo năm tháng
Chẳng tương phùng
đốt sạch...bởi dòng trôi.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét