VÔ TRẦM
Lặng nhìn tiếng dế thở than
Đàn cầm trỗi nhịp võ vàng suốt thâu
Phong trần níu cuộc bể dâu
Ta ngồi soi bóng Nguyệt sầu năm canh
Đêm đen trở gối chòng chành
Tàn hư mấy cuộc tan tành buốt cơn
Nửa thương nửa giận nửa hờn
Phong phanh thế cuộc thiệt hơn ...gối nhoà
Nửa đời mỏi gối bôn ba
Trọc trằn hoang hoải chia xa lạ gì
Với tình ...tình tựa chim di
Với ân ..ân biệt ...hỏi chi ... biệt rồi
Mai về phận hẩm bèo trôi
Lạc xa cánh nhạn chia phôi...nẻo đường
Thôi thì hết , dạ chẳng vương
Sợi tơ chỉ mục...đoạn trường...ly tan
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét