QUA CƠN MƠ
Mai rồi quá vãng thôi
Thoảng lay nơi đầu ngõ
Lời xưa người ấy ngỏ
Day dứt nặng ưu phiền
Vẫn tìm chốn an yên
Dạ nhủ rồi chất vấn
Vô định mình thơ thẩn
Lạc nhói cả buồng tim
Mai tiễn biệt cánh chim
Phố hoang rêu đơn lẻ
Ngày đêm ta lặng lẽ
Chết nửa cõi buồng tim
Nỗi nhớ cồn cào thêm
Quay lưng thôi là hết
Lặng im dần dần chết
Hằn in khúc ruột mềm.
KiềuTrang 17/7/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét