ĐÃ LÂU RỒI
Nhạt phai rồi mình đã hoá người dưng
Từ hôm ấy vách ngăn thêm khoảng trống
Cả điện thoại dòng tin giờ lạc lõng
Giữa biển đời tìm mãi chẳng người quen
Đã lâu rồi chắc hẳn chuyện lãng quên
Vui bến mới tay trong tay hạnh phúc
Mình ta mãi ôm nỗi đau ngủ gục
Cố mỉm cười chúc nơi ấy bình yên
Đã lâu rồi ..tim này vẫn vẹn nguyên
Trang kỷ niệm còn in trong tâm khảm
Dòng nhật ký tim yêu còn sâu đậm
Ta ôm hoài thời gian chực phôi phai
Đã lâu rồi ngược lối rẽ chia hai
Vết thương ấy chưa lành tim rỉ máu
Ta quằn quại vô hình đau quặn thắt
Từng đêm về nhặt nhạnh chút hư vô
Đã từ lâu nơi thành thị xô bồ
Ta rong ruổi bóng hình ai vội vã
Chẳng còn nghĩ từng xem là tất cả
Chợt giật mình ...tá hoả chỉ là mơ.
Kiều Trang 3/6/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét