ĐÊM
Ngập ngừng
xé mảng đêm thâu
Phơi sương ngập gió
loang sầu suốt canh
Ngổn ngang
tóc cỏ rối mành
Lạnh lùng ngoảnh mặt
đành hanh ... nẻo đời
Ơ kìa
chiếc lá chơi vơi
Chẳng buồn nối nhịp
rã rời giữa canh
Nửa đêm
ánh Nguyệt ngoài mành
Giọt sương nếm trải
chòng chành nhớ tuôn
Hững hờ người giữ kẻ buông
Chiếc lá xớt buồn hoang hoải vạ lây
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét