THU TẠ TỪ
Cuộn mình trong hơi thở
Dạ thơ chợt xanh xao
Sợi nhớ trỗi khát cào
Hồn loang vành suối bạc
Gió lùa cây ngơ ngác
Dẫu một mùa thu rơi
Lá vàng một góc trời
Úa tàn đau hồn phố
Nỗi nhớ tràn vô độ
Tự buổi ấy chia ly
Ta về với hoạ my
Chia xa ...từ dạo ấy
Sóng sánh tháng Mười dậy
Nghe hơi thở làn mây
Hằng Nga rũ cánh gầy
Soi mình nghiêng bóng nước
Lá vàng chừng ao ước
Muốn thu về đừng rơi
Cảnh chia biệt xa rời
Luân hồi trở về cội.
Kiều Trang 4/10/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét