MƯA
Đêm chậm chạp gió lùa qua khe cửa
Gió lạnh lùng lần nữa hỏi về đâu
Tóc cỏ rối điểm phai màu sợi bạc
Áo nâu sờn chỉ đứt đoạn lòng thơ
Đêm nhạt thếch hững hờ trăng huyền ảo
Phố lên đèn chênh chếch áo gió cơi
Chân loạng choạng nẻo trần chập chờn hỏi
Lại một mùa vời vợi cánh chim di
Từ hôm ấy ngõ quạnh ai còn tới
Từng lớp dày cỏ lấp lối hẹn xưa
Từ hôm ấy hỏi chăng ai còn đợi
Ghế đá buồn chới với bước chân quen.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét