Thứ Tư, 10 tháng 6, 2020

TIỄN MỘT NGƯỜI ĐI

TIỄN MỘT NGƯỜI ĐI

Trả anh về nơi ấy tự do
Về chốn ấy đắn đo suy nghĩ
Ta chôn cất mối tình mộng mị
Giữa muôn trùng giấu kỹ trong tim

Về đi anh kẻ đợi người tìm
Cô ấy đợi bóng chim ngày cũ
Em đã hiểu không hề trách cứ
Phận số em ...thôi đã an bài

Về đi mà kỷ niệm sẽ nhạt phai
Thời gian nhạt trôi dài năm tháng
Rồi sẽ hóa tro tàn dĩ vãng
Chẳng lọc lừa toan tính thiệt hơn

Về đi anh mà chi phải dỗi hờn
Em gom cả chân thành cát bụi
Rồi vết cắt ... thời gian mờ phủi
Nợ vô duyên ...lặng tủi ..mỗi đêm về...

Kiều Trang 5/6/2020

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét