TỪ HÔM ẤY
Em đi rồi hôm ấy phố chơi vơi
Lá vàng úa khoảng trời thu vời vợi
Đây ngõ hẹn quay lưng người không tới
Khúc giao mùa lay lắt gọi tên em
Mình ta về buổi tối lúc nhá nhem
Hồn dờ dật suốt canh trường nức nở
Bếp lửa quạnh bóng đêm tàn man rợ
Lại vô tình hỏi nhỏ ...chuyện là sao ?
Em đi rồi cuối phố lại chênh chao
Đèn leo lét lối vào rêu phong phủ
Hoa cũng héo nào tươi chừ úa nụ
Cây bên đường ủ rũ...lá rụng trơ
Em đi rồi từ đấy ta bơ vơ
Bước vô định thẫn thờ từ hôm ấy
Căn gác lạnh giữa đêm chừng sóng dậy
Chợt bần thần thao thức... biết không em.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét