MÙA PHAI
Rồi mai này đông lạnh chuyện tàn phai
Con phố cũ đoạn đường dài ngơ ngác
Lá cũng úa nẻo phong trần phờ phạc
Lối không đi cỏ mọc phủ rêu bờ
Sẽ một ngày có kẻ lại bơ vơ
Người ngoảnh mặt hững hờ ... rồi quay bước
Căn gác trọ...dỗi hờn xưa từng ước
Mối duyên hờ hờn Nguyệt dỗi Lão Tơ
Em đi rồi ở lại tóc bạc phơ
Câu Đường Luật vần thơ chừng thoi thóp
Câu Lục Bát buồng tim ai đã bóp
Chết gục dần yểu mệnh tự đêm qua
Kể chuyện xưa Em ước sẽ chung nhà
Dù đói khổ vui vầy câu sớm tối
Nhen bếp lửa thơm nồng đêm mỗi buổi
Nỡ đành lòng ...vội vã .. ngoảnh mặt sao
Em đi rồi ...dạ thắt ..nén ...
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét