VỀ QUÊ NGOẠI
Rồi mình sẽ cùng nhau về quê Ngoại
Đất Thái Bình thăm lại chuyến đò xưa
Rợp bóng tre xanh mát những hàng dừa
Như cô gái chao nghiêng đưa nón lá
Rồi mình sẽ thăm ruộng vừa gieo mạ
Đã xanh mầm nứt lá buổi chiều qua
Mình cùng nhau chung tay sửa mái nhà
Bao mùa nắng bão qua giờ đã dột
Về chốn cũ mặc mưa dầm nắng đốt
Ước được nghe sột soạt bước ngoại đi
Ước được nghe ca dao tuổi xuân thì
Thăm đồng cói tình người ghi sâu lắng
Xã Hồng Tiến những buổi trưa im lặng
Giọng ru hời im ắng cả tiếng ve
Biển Đồng Châu êm ả những trưa hè
Lao xao sóng luyến lưu dè chừng mãi
Phà Tân Đệ sóng đưa em về lại
Qua sông Hồng xanh mãi tuổi ngày thơ
Để giờ đây sống dậy tuổi dại khờ
Anh đừng ngại chê đồng quê nghèo khó
Rồi sẽ thấy bóng đêm trăng sáng tỏ
Mình sẽ cùng hóng gió mát làm thơ
Ngắm ngàn sao anh chưa thấy bao giờ
Là khách sạn dưới nguyệt khờ vui nhé
Đây vùng đất đã sinh ra ngươì Mẹ
Rồi sinh em lặng lẽ giữa thu buồn
Một đêm rằm hoa Nhài đã trổ bông
Rồi từ ấy cha dựa tên từ đó
Em nhớ Mẹ mà hồn đơ khúc gỗ
Mẹ đâu rồi! ..sao quá đỗi xa xôi.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét