MÙA ĐÔNG PHAI
Có lẽ đôi mình chuyện dở dang
Tàn đêm khắc khoải lệ đôi hàng
Người đi cúi mặt âm thầm ngóng
Kẻ đợi nghiêng đầu lặng lẽ sang
Hẹn cũ duyên nồng hằn dạ thiếp
Thề xưa nghĩa mặn thắm tim chàng
Thương thầm nhớ trộm đời ngăn cách
Quạnh quẽ đông về tóc bạc mang.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét