ƠI NGÀY XƯA.
Trái tim bồi trống ngực
Giữa hoang hoải về anh
Có phải đời đen bạc
Có lẽ chấp nhận đành
Gửi đôi lời theo gió
Kèm theo cả nụ cười
Rồi nhủ thầm khe khẽ
Anh à ...mộng đầy vơi
Gió à thời xa vắng
Đêm ấy hẹn cùng anh
Thì thầm tim khẽ nói
Suốt đời yêu mãi thôi
Xuân qua rồi chớm hạ
Em ủ mộng xanh chồi
Lộc non tràn mắt biếc
Ắt quả ngọt đầy thôi
Chiều nay cơn gió lạ
Phủ biển đời mênh mông
Khi nào gặp con sóng
Cho nhắn gửi được không
Gió lượn quanh mây hồng
Sóng ngàn năm đầu bạc
Hư thực giữa tầng không
Để em cứ đợi trông
Cứ mong tin hồi đáp
Sóng , gió cứ âm thầm
Như phong ba bão táp
Lặng lẽ rồi lùa mây
Dấu yêu à lối cũ
Lời thề xưa đâu rồi
Ngày xưa ai từng nói
Cả đời mắt kề môi
Hạnh phúc sẽ dâng bồi
Tay trong tay sớm tối
Để tim non đập trỗi
Giờ hoang hoải mãi thôi.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét