NỢ CHỮ THƯƠNG
Nửa kiếp người chưa hiểu nghĩa chữ yêu
Rồi cay đắng với những điều chưa tỏ
Lời xưa cũ bão hòa cùng ngọn gió
Bỗng ngập về ai có hiểu vì sao?
Nếu ngày xưa mình kết nghiã tơ hào
Chuyện cưới hỏi vui duyên trào vương nợ
Trầu cau đượm để bây chừ... thương nhớ
Xót tim ghì cho bỡ ngỡ... hồn đau
Đã nhiều năm vết thương cũ nhạt màu
Ai khơi dậy cho dạ nhàu héo hắt
Giữa đêm tối ..lặng câm rồi im bặt
Cứa ngõ hồn nghe dạ thắt buồng tim
Rồi ngẩn ngơ ... Nửa đời mãi kiếm tìm
Đêm hoang lạnh cô độc chìm bóng tối
Trong giấc ngủ chập chờn ... tưởng mừng vội
Đã ngỡ mình cùng lối bước đi chung
Dẫu thật xa , gần riết chắc tương phùng?
Hay xa mãi rồi ngàn trùng cách biệt
Ai có hiểu , hay vô tình không biết
Góc tối hờn tha thiết ..hỡi tịch liêu.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét